Chương 150
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2379 chữ
- 2020-05-09 06:56:00
Số từ: 2374
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Thống lĩnh đại nhân!"
Đằng Thanh Sơn đang đi trên đường, các quân sĩ Hắc Giáp Quân khi gặp thì ai cũng đều cung kính. Đằng Thanh Sơn thông qua khảo hạch khi nhập tông tiến vào Hắc Giáp Quân, không đến một năm thời gian, mới mười bảy tuổi đã trở thành đệ nhất thống lĩnh Hắc Giáp Quân. Trong Hắc Giáp Quân, người sùng bái kính nể Đằng Thanh Sơn nhiều vô kể.
Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu rồi rất nhanh đi ra khỏi phạm vi quân doanh của Hắc Giáp Quân, đi qua long đồi tiến vào phạm vi của các đệ tử trung tâm.
"Nhìn đi! Đó là Đằng thống lĩnh."
Phía trước Đằng Thanh Sơn là nữ đệ tử trẻ tuổi mặc áo lục. Đợi Đằng Thanh Sơn đi qua, ba cô gái ánh mắt đều sáng lên đồng thời mở miệng nói: "Đằng thống lĩnh!"
Đôi mắt các nàng đều chờ mong nhìn Đằng Thanh Sơn, hy vọng Đằng Thanh Sơn có thể cùng các nàng nói một đôi câu. Nhưng Đằng Thanh Sơn chỉ nhìn thoáng qua rồi gật đầu cùng các nàng.
Các nàng quay đầu nhìn bóng Đằng Thanh Sơn dần xa.
"Đằng thống lĩnh rất có khí phách cao thủ." Một thiếu nữ bện tóc đuôi sam thán phục.
"Nói đến bối phận, Đằng thống lĩnh chính là sư thúc của chúng ta đấy. Chúng ta nên gọi là Đằng sư thúc mới đúng!"
"Đằng sư thúc? Gọi sư thúc thật không hay, tự nhiên làm Đằng thống lĩnh trở thành quá già. Hắn năm nay mới mười bảy tuổi, so với ta cũng chỉ lớn hơn một tuổi. Nhưng mà Đằng thống lĩnh thật là lợi hại, mười bảy tuổi đã liệt danh thứ nhất trên Tiềm Long bảng. Quá lợi hại! Nhị sư tỷ, ngươi không phải nói muốn cùng Đằng thống lĩnh đi dạo phố sao? Như thế nào vừa rồi chỉ ngây ngốc không dám nói a?"
"Nói nhỏ thôi! Ta cũng chỉ nói chơi với các ngươi mà thôi." Thiếu nữ mắt to lập tức đỏ mặt.
Đó là những cô gái luyện võ từ nhỏ, dáng người đều rất đeÌ£p, mới độ tuổi thanh xuân. Ba người đứng trên đường đùa giỡn trêu không ít nam đệ tử. Trong Quy Nguyên tông rất nhiều nam đệ tử đều thành thân cùng nữ đệ tử, bất quá không quản là nam đệ tử hay là nữ đệ tử cũng đều có phân chia cao thấp.
Như Đằng Thanh Sơn liệt danh thứ nhất trên Tiềm Long bảng, đệ nhất thống lĩnh Hắc Giáp Quân. Trong Quy Nguyên tông, thầm thương trộm nhớ Đằng Thanh Sơn đích xác có rất nhiều.
Dọc theo bậc thang. Đằng Thanh Sơn đi đến cửa thư phòng của sư phụ Gia Cát Nguyên Hồng.
"Sư phụ!" Đằng Thanh Sơn đứng ở cửa cung kính nói.
"Nga. Thanh Sơn! Mau vào!" Gia Cát Nguyên Hồng buông bộ sách đang đọc trong tay, lập tức cười nói sau đó cẩn thận xem kỹ Đằng Thanh Sơn.
"Thanh Sơn, nhìn ngươi như vậy tâm tình dường như không tệ. Ngươi tiến va̬o Man Hoang thu hoạch như thế nào?" Không quản là cao thủ lợi hại ra sao, từ bề ngoài cũng không thể phán đoán một người có hay không đạt tới Tiên thiên cảnh giới.
Dù sao Tiên thiên chân nguyên là giấu ở trong đan điền không ai có thể nhìn thấu.
Nhiều nhất từ tinh thần khí chất của một người chỉ có thể phán đoán đại khái mà thôi.
"Thu hoạch không tệ. Tại Man Hoang đệ tử đã lấy được Chu Quả." Đằng Thanh Sơn nói.
Hô!
Gia Cát Nguyên Hồng nhãn tình sáng lên: "Thanh Sơn! Hiện tại có phaÌ0i hay không ngươi đã đạt tới Tiên thiên?"
"Đúng vậy. Sư phụ."
Đằng Thanh Sơn nói xong thì cùng lúc Đằng Thanh Sơn toàn thân xuất ra sắc quang hỏa hồng sáng chói, trên mặt cung như vậy. Trong nháy mắt, Đằng Thanh Sơn tựa như Hỏa Thần đứng đó, Tiên thiên chân nguyên rừng rực khiến cả thư phòng đều sinh ra một trận sóng nhiệt.
"Tốt!" Gia Cát Nguyên Hồng nhìn thấy này một màn không khỏi mừng rỡ. Trên mặt nụ cười nở rộ: "Ha ha... Thanh Sơn. Làm thật là tốt! Mười bảy tuổi đạt tới Tiên Thiên cường giả. Ha ha... Toàn bộ Cửu Châu đại địa nghìn năm qua ngươi là người thứ hai! Năm trăm năm qua ngươi là thứ nhất!"
Cửu Châu đại địa dân cư đông đảo.
Giang Ninh quận có hai ba nghìn vaÌ£n dân cư, Dương Châu thì có gần ba ưÌc, toàn bộ Cửu Châu là hai ba mươi ưÌc dân cư. Sinh lão bệnh tử, phần đông mọi người sống không quá trăm tuổi. Có thể tưởng tượng thì biết, một ngàn năm lịch sử có bao nhiêu người, mà trong vô số người của một ngàn năm đó, kì tài được như Đằng Thanh Sơn chỉ có hai người như vậy (tính cả Đằng Thanh Sơn).
Mà năm trăm năm gần đây thì Đằng Thanh Sơn là duy nhất!
"Sư phụ, trong nghìn năm qua người thứ nhất là ai?" Đằng Thanh Sơn có chút tò mò.
"Đó là Tăng nhân Hạng Phàm Trần của Phật tông Ma Ni Tự. Phàm Trần này tuyệt đối là thiên tài hơn người, chính là Phong hoa tuyệt đại nhân vật. Mươ̬i sáu tuổi đã tu thành Phật tông La Hán. Phật tông La Hán cũng chính là cái chúng ta gọi là Tiên thiên." Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Hạng Phàm Trần?" Đằng Thanh Sơn nhớ kỹ tên này.
Phàm Trần này mười sáu tuổi đã tu thành Phật tông La Hán thi̬ thiên phú tuyệt đối phải hơn mình. Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng... Chính mình đã luyện Hình Ý Quyền hơn hai mươi năm nhưng Hạng Phàm Trần chỉ dựa vào chính mình.
Gia Cát Nguyên Hồng cười nói: "Bất quá, Hạng Phàm Trần cùng Thanh Sơn ngươi bất đồng. Tính cách hắn rất cố chấp."
"Phàm Trần trong lịch sử bị gọi là" Yêu tăng". Thứ nhất là hắn thiên tài hơn người gần như là yêu quái. Thứ hai là tính cách hắn! Hạng Phàm Trần năm năm mươi saÌu tuổi phản bội Ma Ni Tự, hành tẩu thiên hạ tạo ra một phen huyết vũ tinh phong. Có thể năm đó trên Cửu Châu đại địa, chỉ có siêu cấp cường giả trấn tông của bát đại tông phái có thể miễn cưỡng so sánh cùng Phàm Trần, cũng không ai có thể giết Hạng Phàm Trần. Đợi khi hắn hơn trăm tuổi, Hạng Phàm Trần có thẻ gọi là vô địch thiên hạ! Sau đó có thể Yêu tăng cảm thấy tịch mịch liền lánh đời, rất ít lộ diện trên toàn Cửu Châu đại địa."
Đằng Thanh Sơn thầm than.
Dựa theo mặt tâm lý, thiên tài phần lớn đều biệt lập độc hành.
"Cái gaÌ’ Phàm Trần na̬y nếu vô địch thiên hạ, chẳng lẽ còn không đạt tới cảnh giới của Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế, Thích Ca tổ sư, Thi kiếm tiên Lý Thái Bạch bốn người?" Đằng Thanh Sơn hỏi.
"Không có." Gia Cát Nguyên Hồng lắc đầu.
"Nếu vô địch thiên hạ, người khác như thế nào biết Phàm Trần không đạt tới cảnh giới cao như vậy của Vũ Hoàng?" Đằng Thanh Sơn hỏi ngược lại.
Gia Cát Nguyên Hồng cười nhìn thoáng qua Đằng Thanh Sơn: "Hạng Phàm Trần vô địch, Vũ Hoàng cũng vô địch, nhưng không giống nhau. Vũ Hoàng vô địch có thể lấy sức một người thống nhất toàn bộ Cửu Châu! Ngươi bây giờ còn không hiểu. Chờ ngươi đạt tới cảnh giới của ta sẽ biết... Hạng Phàm Trần cùng Vũ Hoàng, Thích Ca tổ sư bốn người khác nhau."
Đằng Thanh Sơn gật gật đầu.
"Bất quá Phàm Trần là người hơn sáu trăm năm trước, đã sớm chết hóa thành cát bụi." Gia Cát Nguyên Hồng cảm khái một tiếng.
Dù là thiên tài cũng không có biện pháp chống lại thời gian.
Mùi hương trong thư phòng đã nhạt đi Gia Cát Nguyên Hồng cắt thêm một mảnh trà hương bỏ vào lư hương.
"Thanh Sơn." Gia Cát Nguyên Hồng mỉm cười nói: "Thiên phú dị bẩm, tương lai có lẽ cũng có thể vô địch thiên hạ, nhưng sư phụ nhắc nhở ngươi đừng quá kiêu ngạo. Thiên phú chỉ là một phương diện, người gặp kì ngộ cũng là một phương diện. Cái ngươi có là U Nguyệt Thương điển chỉ vẻn vẹn là để tham khảo, phải tưÌ£ mình sáng tạo thương pháp. Mà Hạng Phàm Trần tu luyện chính là một trong tứ đại thần điển Kim Thân Phật Đà, cho nên ngươi muốn vượt qua Hạng Phàm Trần quả thật rất khó."
Gia Cát Nguyên Hồng cũng thoáng thoáng đả kích Đằng Thanh Sơn để Đằng Thanh Sơn không quá mức kiêu ngạo.
"Con được. Sư phụ." Đằng Thanh Sơn gật đầu.
Đối phương có Kim Thân Phật Đà một trong tứ đại thần điển, còn mình chỉ có Địa cấp mật điển U Nguyệt Thương điển, khoảng cách rất lớn.
"Ân. Nếu ngươi đạt tới Tiên thiên, dựa theo quy củ của Quy Nguyên tông ngươi tự nhiên trở thành Chấp pháp trưởng lão. Hiện giờ Quy Nguyên tông ta có hai vị chấp pháp trưởng lão, gươi chính là người thứ ba." Gia Cát Nguyên Hồng mỉm cười: "Ta chuẩn bị chọn ngày lành tuyên bố chuyện này."
Đằng Thanh Sơn đương nhiên phải nghe mệnh lệnh sư phụ.
"Ha ha. Thanh Sơn, sư phụ với ngươi nói một việc riêng." Gia Cát Nguyên Hồng bỗng nhiên nói.
Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn Gia Cát Nguyên Hồng.
"Là như vậy, Vân nhi nói với ta nó với Thanh Vũ muội muội ngươi cảm tình rất tốt. Hơn nữa hai hài tử bọn chúng cũng có ý với nhau... Cho nên ta và ngươi cần thương lượng. Nếu ngươi không phản đối để cho bọn họ ở chung một đoạn thời gian. Đợi đến sang năm để cho bọn họ thành thân. Như thế nào?" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Tiểu Vân cùng muội muội ta?" Đằng Thanh Sơn không khỏi sửng sốt.
Đối với chuyện giữa Gia Cát Vân cùng muội muội mình, Đằng Thanh Sơn sớm đã nhận thấy. Kì thật muội muội vừa tới Quy Nguyên tông cũng không có quen thuộc ai, thường xuyên cùng Gia Cát Thanh, Gia Cát Vân huynh muội cùng một chỗ. Hai người nam nữ trẻ tuổi sớm chiều ở cùng nửa năm sinh ra cảm tình cũng không kì quái.
Đối với nhân cách phẩm hạnh của Gia Cát Vân, Đằng Thanh Sơn cũng rất vừa lòng. Nếu muội muội gả cho Gia Cát Vân chính mình cũng có thể yên tâm.
"Sư phụ. Ta không phản đối. Nhưng mà việc này phải được phụ mẫu ta đồng ý." Đằng Thanh Sơn nói.
"Nga. Cha mẹ ngươi... Ta nghĩ là thời gian dài như vậy cha mẹ ngươi chưa một lần tới Quy Nguyên tông. Khi nào thì ngươi đưa cha mẹ ngươi lại đây. Tốt nhất là để cha mẹ ngươi ở lại đây, ngươi cùng muội muội cũng có cơ hội chăm sóc tốt cho phụ mẫu." Gia Cát Nguyên Hồng nói.
"Ân. Ta chuẩn bị đến niên tế đón phụ mẫu ta đến đây chơi vài ngày." Đằng Thanh Sơn bất đắc dĩ cười nói: "Nhưng phụ mẫu ta vẫn muốn ở cùng tộc nhân trong tông tộc cho nên không muốn ở đây lâu."
"Nga!"
Gia Cát Nguyên Hồng bưng chén trà bên cạnh uống một ngụm rồi cười nói: "Thanh Sơn, chuyện của muội muội ngươi cùng Vân nhi trước hết hãy gác sang một bên. Ta thấy ngươi đến lễ tế năm mới thì cũng đã mười tám tuổi cũng nên thành thân! Hiện tại ngươi đồng thời liệt danh tên Địa Bảng cùng Tiềm Long Bảng, xếp đầu trên Tiềm Long Bảng, lại là Quy Nguyên tông đệ nhất thống lĩnh Hắc Giáp Quân, sắp tới lại là Chấp pháp trưởng lão! Các trưởng lão hộ pháp trong tông, là sư huynh đệ của ta không ít đều đề cập với ta việc hôn nhân của ngươi đấy. Nhà bọn họ hoặc là các thân thích bằng hữu đều có một vài tiểu cô nương đến tuổi trông không tệ chút nào. Khi nào ngươi có thời gian cũng có thể đến xem mắt."
Đằng Thanh Sơn ngạc nhiên. Sư phụ cũng làm mối?
"Sư phụ. ChuyêÌ£n này..." Đằng Thanh Sơn chỉ có thể lắc đầu.
Quy Nguyên tông kì thật cũng như một vương triều, dù sao khống chế được hai ba nghìn vạn dân cư. Trong Quy Nguyên tông cũng có không ít thế lực muốn vì gia tộc mình mà mang nữ nhân gả cho Đằng Thanh Sơn, mượn sức Đằng Thanh Sơn cũng không kì quái.
"Ngươi không thích các cô nương đó?" Gia Cát Nguyên Hồng cười nói: "Tầm mắt ngươi rất cao! Như vậy đi vi sư giới thiệu cho ngươi một cô nương rất tốt."
Đằng Thanh Sơn rùng mình.
"Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng, đây là chuyện thiên kinh nghĩa địa." Gia Cát Nguyên Hồng cười nói: "Nữ nhi của ta Thanh Thanh cũng đã mười sáu nhiều người đã vội vã đến đập cửa cầu thân. Bất quá Thanh Thanh cầm kì thi họa, nữ công gia chánh mọi thứ đều tinh thông. Nó so với ngươi nhỏ hơn hai tuổi quả là rất vừa. Nữ nhi của ta gả cho Thanh Sơn ngươi, ngươi cũng không mất mặt chứ? Nếu ngươi không phản đối, ta là phụ thân sẽ vì Thanh Thanh làm chủ... Đến lúc đó tìm ngươi cha mẹ đến nói một tiếng chờ về sau chọn ngày thành thân đi." Gia Cát Nguyên Hồng cười nói.
Gia Cát Nguyên Hồng làm sư phụ không đủ còn muốn làm nhạc phụ.
--------------------------------