Chương 153


Số từ: 2273
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Ngoài tu luyện ra, ở Phương Bắc của Quy Nguyên tông bên trong Giang Ninh Quận, Đằng Thanh Sơn mua một tòa phủ đệ cực lớn. Người chủ trước của tòa phủ đệ này vốn là một đại diêm thương (người buôn muối), vì một cuộc làm ăn lớn cần bạc để quay vòng nên đã bán đi tòa phủ đệ này. Đằng Thanh Sơn liền ra tay, tốn hơn ba mươi vạn lượng bạc để mua.
Sáng sớm!
Đại môn phía bắc của Quy Nguyên tông, thủ vệ mặc khôi giáp màu đen lưng đứng thẳng tắp, những người đi trên đường căn bản không dám tới gần đại môn này.
"Thống lĩnh đại nhân" Nhìn thấy năm người bước tới, các thủ vệ đều khom người hành lễ.
"Uhm"
Đằng Thanh Sơn cười gật đầu, sau đó mang theo muội muội Thanh Vũ, biểu ca Thanh Hổ, Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh đi qua phố Quy Nguyên dọc theo đường đê lớn của kênh đào hướng phía Bắc đi tới. Bên trong Giang Ninh Quận, khu vực đông đúc phía Bắc thuộc về những người giàu có.
Mà phủ đệ gần quận Giang Ninh thì giá lại càng đắt đỏ.
Sau khi đi ba, bốn dặm Đằng Thanh Sơn liền dừng lại.
"Chính là tòa này" Đằng Thanh Sơn đi vào đại môn, đại môn rộng chừng sáu bảy trượng. Hai bên phủ đệ đặt hai con tuấn mã chạm khắc bằng đá đang tung vó lên cao khiến cho tòa phủ đệ rất khí phách. Biển hiệu của phủ đệ lúc trước đã được dỡ xuống.
"Lão gia" vừa nhìn thấy Đằng Thanh Sơn, người trung niên đứng tại cửa lớn lập tức chào đón.
"Một món tiền lờn à nha" Gia Cát Vân vừa nhìn, ánh mắt không khỏi sáng lên cảm thán nói "Đại ca, phủ đệ của huynh nhìn từ bên ngoài đã thấy không nhỏ, phải chiếm đến vài mẫu? Quy Nguyên tông của chúng ta đất đai mặc dù đủ rộng nhưng quá nhiều người, đệ cũng chỉ được phân mấy gian phòng để ở thôi, vẫn còn không đuổi kịp số lẻ của huynh"
"Đất rộng khoảng hơn mười mẫu một chút" Đằng Thanh Sơn nói
"Mười mẫu đất hả" Thanh Vũ, Thanh Hổ cũng ngạc nhiên và vui mừng
"Mọi người vào xem đi" Đằng Thanh Sơn lập tức mang mọi người tiến vào. Trong này có hòn giả sơn, có ao sen, có hoa viên, có tượng đá các kiểu, Đình đài lầu các nằm trong núi núi non non, đem không gian vô cùng nổi bật. Ở trong phủ đệ này đi có một lúc mà Thanh Vũ thậm chí cảm thấy mơ hồ.
Không thể không nói diêm thương của Dương Châu biết cách hưởng thụ.
"Lão gia"
"Lão gia"
Dọc theo đường đi, những thị nữ trong phủ đệ vừa trông thấy Đằng Thanh Sơn liều cung kính chào hỏi
"Còn có nhiều thị nữ xinh đẹp nữa chứ" Gia Cát Vân cảm khái nói
"Một cái phủ đệ lớn như vậy, quét dọn, tưới hoa và một số công việc khác cần không ít người, cho nên các thị tì này ta đã giải tán một nửa, giữ lại một nửa. Phủ đệ lớn như vậy không có cách nào khác" Đằng Thanh Sơn nói "Hộ vệ, thân vệ ban đầu ta toàn bộ giải tán, không cần bọn họ"
"Đúng, thân vệ của quân đội Hắc Giáp Quân đương nhiên tốt hơn nhiều so với những hộ vệ kia" Gia Cát Vân cũng nói.
Bản thân là đệ nhất thống lĩnh, dĩ nhiên là phải có thân vệ. Đội thân vệ này, thống lĩnh ra bên ngoài họ cũng phải đi theo bảo vệ thống lĩnh, đây chính là quy củ của Quy Nguyên tông.
"Hây a"
"Hấp"
Đi tới một sân luyện võ trống trải đã chứng kiến không ít thân vệ đang luyện công buổi sáng.
"Ca, mua phủ đệ lớn như vậy làm sao mà ở hết?" Thanh Vũ thấp giọng nói
"Mua lớn như vậy chúng ta chỉ là thú yêu, tương lai là cha mẹ cùng mọi người của Đằng Thị bộ tộc mới là chuyện chính" Đằng Thanh Sơn nói "Không có thế lực nào là trường thịnh không suy yếu. đến khi ta già chết đi Đằng gia trang ở dưới quê gặp các loại nguy cơ vẫn có thể vào thành. Ở trong thành là an toàn nhất. Phủ đệ này chỉ sợ hơn hai nghìn người mới chật chội, tuy nhiên mấy trăm người lại không có vấn đề gì"
Đằng Thanh Sơn sớm vì Đằng gia trang mà tính đường lui.
Vĩnh viễn ở dưới quê khẳng định là không được, Đằng Gia trang đã có nghề chế tạo binh khí tổ truyền, hơn nữa lại không có chút nào kém hơn các tượng sư (bậc thầy về chế tạo, đúc...) ở Nghi Thành. Như vậy, cho dù có vào thành người của Đằng Gia cũng không lo ngồi không ăn núi lở.
"Đúng, đúng" Thanh Vũ nghe xong mừng rỡ.
"Việc này chờ huynh đón cha mẹ lại đây, cùng họ thương lượng một chút" Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
Mọi người vẫn tiếp tục đi trong phủ đệ
"Đằng đại ca" Gia Cát Thanh vừa nói "Huynh có phủ mới, đây chính là chuyện đại hỷ sự, muội cũng không có quà tặng gì quý báu... cho huynh..." Vừa nói nàng lấy một món đồ từ sau lưng ra, sau đó đưa cho Đằng Thanh Sơn. Gia Cát Thanh cầm gói đồ, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Đằng Sơn chằm chằm.
"Còn có lễ vật" Đằng Thanh Sơn kinh ngạc cười, đồng thời nhận lấy.
"Ca, đây chính là tiểu Thanh tự tay chọn vải, từ ông nội lấy là Tuyết Tằm ti, từ đầu tới cuối đều do nàng làm cả, huynh mở ra một chút mặc xem nữ công của Tiểu Thanh như thế nào" Thanh Vũ liền nói, đồng thời vẫn len lén nháy mắt với Gia Cát Thanh khiến Gia Cát Thanh khuôn mặt không khỏi đỏ ửng lên.
"Đúng, mở ra nhìn một chút" Gia Cát Vân cũng thúc dục.
Đằng Thanh Sơn cũng cười mở gói đồ ra, đây là một bộ y phục mày xanh da trời, sờ lên thấy rất mềm mại thoải mái, chắc hẳn là vải vóc thượng hạng.
"Hô" Đằng Thanh Sơn liền mặc lên người,
"Rất vừa vặn" Đằng Thanh Sơn nhìn vào lớp bên trong, bên trong là một tầng Tuyết Tằm ti "Kỹ thuật của Tiểu Thanh thật sự không tồi" Đột nhiên ánh mắt Đằng Thanh Sơn tập trung chiếc túi bên cạnh Tuyết Tằm ti.
Tuyết tằm ti là màu trắng nên một thoáng vết máu đỏ sậm là rất dễ thấy
Vẫn không hết lo lắng, Gia Cát Thanh không yên nhìn Đằng Thanh Sơn, thấy vẻ mặt của Đằng Thanh Sơn nàng thầm nói Huynh ấy thấy được?!" Mặt không khỏi đỏ lên, lúng túng nói "Đằng Đại ca, đó là do ta không cẩn thận, bị đâm vào ngón tay nhỏ lên.
"Kim đâm vào ngón tay, kỹ thuật của muội mà còn bị kim đâm vào tay sao?" Gia Cát Vân kinh ngạc nói.
"Không cẩn thận thôi" Gia Cát Thanh liền nói
"Khổ cực cho Tiểu Thanh, bộ đồ này rất đẹp" Đằng Thanh Sơn cười nói "Tuyết Tằm ti ở bên trong mặc lên cũng rất thoải mái"
Gia Cát Thanh nghe xong không khỏi cười!
Đằng Thanh Sơn mua sắm tòa phủ đệ kia được muội muội Thanh Vũ của mình đặt tên là "Đằng Phủ" dựa theo những gì muội muội mình nói, nàng rất ghen ghét những phủ khác đặt là "Lý phủ", "Quách Phủ"... cho nên nàng cũng đặt phủ đệ nhà mình là "Đằng Phủ".
Tương lai tộc nhân của Đằng Gia trang sẽ tới đây nên Đằng Phủ thật ra là một cái tên thích hợp.
Đêm tối ngày mùng hai tháng mười một
Đằng Phủ-------
Đằng Thanh Sơn đang độc chiếm một sân luyện võ
"Uỳnh, uỳnh, uỳnh...!!"
Từng tiếng nổ mạnh từ sân luyện võ truyền tới.chỉ thấy Đằng Thanh Sơn lúc này ở trần, chỉ mặc quần dài, trên người toàn là mồ hôi.Tay trái cầm giữa thương, tay phải cầm cán thương, đột nhiên tay phải đưa thương về phía trước không một tiếng động, giữa tay trái và tay phải phát ra lực đạo hoàn toàn khác xa nhau
Vù, vù...!!
Đầu thương sinh ra mơ hồ ảo ảnh!!
"Hừ!" Đằng Thanh Sơn đột ngột buông tay trái ra, tay phải cầm lấy luân hồi thương, mượn thế sắc bén đâm thương về phía trước.
"Phốc"
Một cỗ lực xoáy đỏ rực quấn quanh đầu thương tạo thành một màu đỏ tiên thiên chân nguyên hình đinh ốc, trong nháy mắt đè nén thành một điểm, tụ lại ở đầu mũi thương.
Lúc này trong không khí cũng bị đè ép thành một điểm, cực cao độ nén lại, nổ mạnh ra thì uy lực rất khủng khiếp chứ đừng nói là tiên thiên chân nguyên.
"Uỳnh" từ mũi nhọn của Luân Hồi thương phát ra tiếng nổ mạnh điếc tai, chúng quanh không khí vặn loạn, trên thảm cỏ đã xuất hiện từng đạo rãnh sâu.Hoàn toàn có thể tưởng tượng nếu mũi thương này đâm vào cơ thể địch nhân, đột nhiên nổ mạnh thì đáng sợ tới mức nào.
Từ khi đạt tới tiên thiên cảnh giới, tiên thiên chân nguyên có thể ly thể tồn tại, chiêu thứ tư trong Ngũ hành thương pháp của Đằng Thanh Sơn đã coi như thành công một nửa.
"Không đúng, không đúng" Đằng Thanh Sơn cau mày lắc đầu
Bởi vì là thì nghiệm chiêu thức nên chân nguyên trong khi thí nghiệm rất thưa thớt.
"Tiên thiên chân nguyên như vậy ngưng tụ thành một điểm, cùng với lực xuyên thấu của Luân hồi thương đều không thể kết hợp, càng không phải nói toàn lực thi triển" Đằng Thanh Sơn âm thầm lắc đầu, chiêu thứ tư của Hình ý ngũ hành quyền là dung hợp Liệt Hỏa ngũ thức cùng với Hổ Pháo quyền sáng chế mà ra.
Theo đạo lý, một khi thi triển thì tiên thiên chân nguyên cường đại ở đầu thương hình thành vũng xoáy, sau đó lực đạo dọc theo vũng xoáy thật thế tại mũi thương đè nén thành một điểm. Đó là điểm thứ nhất
Điểm thứ hai!
Là Đằng Thanh Sơn dựa theo phương thức của Hổ Pháp quyền, tuôn là kình lực cực mạnh xuyên thấu qua luân hồi thương hình thành một cỗ lực xuyên thấu kinh người. Chỉ riêng điểm ấy đã không kém gì Độc long toản. Mà "điểm thứ nhất" tiên thiên chân nguyên dọc theo lực đạo hình đinh ốc đè nén thành một điểm, uy lực cũng đến gần Độc long toản.
Một khi kết hợp hai điểm đó lại, uy lực sẽ cực kì đáng sợ
"Kết hợp hai điểm đích xác quá khó khăn"" Đằng Thanh Sơn lắc đầu.
Chiêu này đối với sự khống chế Luân Hồi thương quá hà khắc.
Trước hết lấy nguyên lý của Hỏa tẫn tân truyền (lửa tàn thêm củi), làm tiên thiên chân nguyên hình thành vũng xoáy và đè nén thành một điểm, tiếp theo chuyển biến thành Hổ Pháo Quyền làm lực đạo xuyên thấu qua luân hồi thương bạo phát. Hai điểm uy lực trong nháy mắt cùng bạo, đạt tới hiệu quả cực mạnh.
"Ta chỉ sử dụng lượng tiên thiên chân nguyên cực nhỏ cũng không thành, làm sao bây giờ?" Đằng Thanh Sơn có chút phiền não.
Vấn đề này hắn cũng đã khổ não trong một thời gian rất dài. Nếu làm cho Gia Cát Nguyên Hồng biết có có lẽ sẽ sợ ngây người.
Một chiêu này của Đằng Thanh Sơn thi triển quá khó.
Vô luận là yêu cầu về tâm cảnh hay yêu cầu về lực lượng, yêu cầu tiên thiên chân nguyên, thậm chí đối với yêu cầu của Luân hồi thương đều cực kì hà khắc.
"Vấn đề lớn nhất chính là làm tiên thiên chân nguyên lấy kết cấu của đinh ốc, đè nén thành một điểm, chính là tâm cảnh phải trong tuyệt vọng có một hi vọng, nhưng tâm cảnh của Hổ Pháo quyền lại là phẫn nộ, cuồng bạo...hai cỗ tâm cảnh không đồng nhất" Đằng Thanh Sơn suy nghĩ hồi lâu, sắc mặt đột nhiên biến đổi "Không đúng, sai, sai sai!!! Phương pháp khống chế Tiên thiên chân nguyên sai lầm rồi"
Đằng Thanh Sơn con mắt sáng lên, ngay lập tức lại chuẩn bị thí nghiệm.
Đúng lúc này-------
"Ca" Muội muội Thanh Vũ chạy tới "Huynh vẫn tu luyện sao?"
"Có việc gì không?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn muội muội của mình.
"Ngày mai ca chính thức trở thành chấp pháp trưởng lão rồi, cho nên buổi tối hôm nay muội cùng tiểu Vân, Tiểu Thanh chuẩn bị mang huynh đi tham quan kênh đào, ăn mừng sớm một phen" Thanh Vũ liên tiếp nói, Đằng Thanh Sơn cũng nhìn trời sắc trời một chút, liền gật đầu "Cũng tốt, huynh đi tắm một chút thay quần áo"
Nhìn Đằng Thanh Sơn rời đi, Thanh Vũ kích động nắm chặt tay "Hắc hắc, Tiểu Thanh, có được hay không trông chờ vào bản thân cô vậy"
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.