Chương 162: Vây Thành
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2313 chữ
- 2020-05-09 06:56:04
Số từ: 2308
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Tướng quân, chúng ta đuổi giết Hắc Giáp Quân. Ai ngờ, bọn họ có mai phục ở đây, trong chốc lát vừa rồi, chúng ta tổn thất ba mươi sáu huynh đệ." Bách Phu Trưởng Ngân Giao Quân bẩm báo. Lam tướng quân tức giận hai mắt trừng lớn: "Phế vật! Không giết được một người nào của đối phương lại còn chết mất ba mươi sáu người!".
Đúng lúc này.
"Hắc Giáp Quân có âm mưu từ trước." Một đạo thanh âm đạm mạc vang lên. Lam tướng quân quay đầu nhìn lại, là trung niên mặc áo bào màu xám tro Hồ Trưởng Lão.
Hồ Trưởng Lão tiếp tục nói: " Trên này có dây cản ngựa, bên kia dấu chân dày đặc! Quân sĩ Hắc Giáp Quân rút lui, hẳn là chia ra từng bước rút đi. Trước lui lại một bộ phận giữ bắc môn khẩu này. Sau đó, những quân sĩ Hắc Giáp Quân khác liên tiếp lui lại... Khi chúng ta đuổi tới đây...".
Nói đến đó cũng không nhiều lời nữa.
"Chúng ta làm sao bây giờ?" Lam tướng quân hướng hắn hỏi.
"Chờ!" Hồ trưởng lão không vội nói: "Đảo chủ suất lĩnh đại quân sắp tới đây. Đảo chủ sẽ tụ họp cùng với mười vị Tiên Thiên cường giả sư thúc ta. Đến lúc đó, lại đi diệt Quy Nguyên Tông." Nói xong, Hồ trưởng lão liền quay đầu đi về Duyên Giang thành.
Giữa trưa, Thanh Hồ Đảo Cổ Ung tự mình dẫn năm trăm Kim Lân Vệ và hai vạn Ngân Giao Quân đến Duyên Giang thành. Từ đó, nhân mã tại Duyên Giang thành đạt hơn tám trăm Kim Lân Vệ và tam vạn Ngân Giao Quân! Vào buổi chiều, đại quân chậm rãi rời Duyên Giang thành. Xuất phát đi tới Giang Ninh quận thành.
Tây Sơn, sắc trời mờ mờ.
Đại quân Thanh Hồ Đảo hình thành một hàng dài mắt nhìn không đến cuối. Đội quân tiên phong đã tới gần Giang Ninh quận cảnh nội Hà Nguyên Thành. Hà Nguyên Thành là phía nam rất gần Giang Ninh quận thành cách thành Giang Ninh quận hơn ba trăm dặm. Bên trong thành Hà Nguyên Thành không có một người thủ vệ.
Hiển nhiên, Giang Ninh khí đã thành.
"Trời đã tối, tạm dừng ở Hà Nguyên Thành." Thanh âm trầm thấp hùng hậu vang lên.
"Vâng. Đảo chủ.".
...
Trong phủ thành Hà Nguyên Thành, hai người Hồ trưởng lão và Lam tướng quân đang đi theo đảo chủ Cổ Ung mặc hoàng bào. Cổ Ung mày rậm, mắt to, tóc dài rối tung, đôi mắt thường nheo lại một nửa thỉnh thoảng xẹt ra quang mang nhè nhẹ như ánh sao. Cả người giống như một con sư tử hung dữ đang thu liễm.
"Hồ trưởng lão, Lam sư đệ. Chúng ta đến đó ngồi chút." Cổ Ung mở miệng nói.
Ba người liền ngồi xung quanh một bàn đá dưới tòa đình bên cạnh.
"Ân?" Hồ trường lão quay đầu nhìn về phía xa xa, trên mặt lộ vẻ tươi cười: "Đảo chủ. Xem ra sư thúc ta đã tới rồi.".
Cổ Ung cũng mỉm cười đứng dậy. Ba người nhìn về xa xa phía nam.
Chỉ thấy có người mặc áo choàng nhiều màu, có người mặc áo giáp, có nam có nữ đi đến, tổng cộng mười người, trong đó có hai người là nữ nhân. Mười người này đều có khí chất phiêu nhiên xuất trần, hoặc sát khí đầy người, hoặc thân thiết khiến cho người ta dễ thân cận, hoặc cao ngạo khinh người ngoài ngàn dậm.
Khổ.
"Đảo chủ!" Nam nhân tuấn mỹ cầm đầu cười rộ lên: "Thiết Y Môn tổng cộng có hai gã Tiên Thiên Thực Đan, một gã Tiên Thiên Kim Đan mười người chúng ta giết dễ như trở bàn tay." Nam nhân tuấn mỹ dung mạo tuy giống như thiếu niên, làn da trắng ửng hồng, chỉ là tóc hắn lại bạc trắng.
Người này là Triệu Đan Trần đệ nhất nhân trong Chấp pháp trưởng lão!
Đan Trần là Tiên Thiên Kim Đan. Danh liệt Thiên Bảng thứ mười.
Toàn bộ trên toàn Cửu Châu đại địa trong Dương Châu có ba người Cổ Ung, Gia Cát Nguyên Hồng, Triệu Đan Trần danh liệt Thiên Bảng nằm trong nhóm mười người đầu, thực khiến người ta sợ hãi.
Đương nhiên... Tần Lĩnh Thiên Đế lưu lại trong bát đại tông phái một gia tộc Ung Châu! Còn có Vũ Hoàng lưu lại Vũ Châu "Vũ Hoàng Môn", Thích Ca tổ sư lưu lại đệ nhất bát đại tông phái hiện giờ: Ma Ni Tự. Ba đại tông phái này căn cơ sâu nhất. Bởi vì, phân biệt kế tục nhất mạch Tần Lĩnh Thiên Đế, Vũ Hoàng, Thích Ca tổ sư cho nên, rất nhiều người cho rằng, bên trong tam đại tông phái còn che dấu siêu cấp cường giả.
Như Ma Ni Tự chiếm cứ hai châu không có tông phái nào có thể lay động.
Dù sao từ cổ chí kim Tần Lĩnh Thiên Đế, Vũ Hoàng, Thích Ca tổ sư, Thi Kiếm Tiên Lý Thái Bạch là bốn người cực mạnh đều đạt tới cảnh giới bất khả tư nghị. Phàm có thể kế tục y bát bọn họ sẽ không thể coi thường. Cho dù thiên hạ Vũ Hoàng thống nhất đã sụp đổ, nhưng Vũ Hoàng Môn mấy ngàn năm qua vẫn sừng sững, có thể thấy được căn cơ vững chắc cỡ nào.
"Đảo chủ. Đây là nguyên bản bảo đồ." Ngân phát tuấn mỹ nam tử trong tay cầm hai khối sắt màu đen không trọn vẹn.
"Ân?" Cổ Ung tiếp lấy.
Giết chết Thiết Y Môn môn chủ Niếp Dung lấy được hai thiết phiến này. Đan Trần đưa ra Bản đồ bằng tốc độ nhanh nhất truyền cho Đảo chủ Cổ Ung.
"Quả nhiên là bảo đồ Vũ Hoàng." Cổ Ung vừa thấy liền cười ha hả. "Ha ha... Tài liệu này đúng là năm đó Vũ Hoàng luyện từ Vũ Thạch. Truyền mấy ngàn năm ngay cả Vũ Thạch còn không trọn vẹn... Có thể thấy được mấy ngàn năm qua tranh đoạt bảo đồ Vũ Hoàng này thảm liệt cỡ nào. Không nghĩ tới cuối cùng rơi vào trong tay Thanh Hồ Đảo ta."
Bên cạnh một phụ nhân mặc áo bào màu tím nói: "Đảo chủ, Niếp Dung biết tình huống không ổn còn muốn trốn may có Hạnh sư tổ ngăn hắn lại bằng không có thể để cho Niếp Dung chạy thoát."
Ngân phát tuấn mỹ thiếu niên Triệu Đan Trần lạnh nhạt cười.
"Bảo đồ Vũ Hoàng rơi vào trong tay Thanh Hồ Đảo ta cũng không vội một hai ngày, chờ diệt xong Quy Nguyên Tông - an tâm đi tìm bảo tàng Vũ Hoàng." Cổ Ung sắc mặt nghiêm túc hơn: "Các vị trưởng lão, lúc trước dẫn quân đánh lén Duyên Giang thành không nghĩ tới trường lão Thiết Vạn Mậu Thiết đánh với Đằng Thanh Sơn, không ngờ bị giết chết.".
Mười Tiên Thiên cường giả sắc mặt đều đại biến.
"Đảo chủ. Đằng Thanh Sơn kia..." Một đám nhìn Cổ Ung.
Cổ Ung gật đầu nói: "Đằng Thanh Sơn đã đạt tới Tiên Thiên, mười bảy tuổi đạt tới Tiên Thiên cường giả, còn có thể giết chết Thiết trường lão. Tiềm lực hắn rất đáng sợ... Cho nên, lần này diệt Quy Nguyên Tông. Trước tiên giết Gia Cát Nguyên Hồng kế đến bắt sống Đằng Thanh Sơn. Việc bắt sống Đằng Thanh Sơn không thành vấn đề chứ.".
"Giao cho ta." Triệu Đan Trần mở miệng nói.
"Triệu trưởng lão nhận. Ta an tâm." Cổ Ung cười gật đầu. "Bất quá các vị đi đối phó Quy Nguyên Tông ngàn vạn lần không được chủ quan. Gia Cát Nguyên Hồng lúc trẻ tuổi năm đó ta cùng với hắn đấu qua một lần. Gia Cát Nguyên Hồng này có nhiều thủ đoạn muốn giết hắn rất khó.".
Mọi người gật đầu.
Nếu đơn đả độc đấu, mọi người ở đây không có ai nắm chắc đánh thắng Gia Cát Nguyên Hồng. Dù sao bài danh, Gia Cát Nguyên Hồng xếp Thiên Bảng thứ sáu. Điều tối trọng yếu là... Gia Cát Nguyên Hồng sáu năm gần đây chưa bao giờ xuất thủ!
Sáu năm?
Lấy ngộ tính thiên phú Gia Cát, ai biết sáu năm này, Gia Cát Nguyên Hồng tăng tới cảnh giới gì, sáng chế ra chiêu thức lợi hại gì? Nhìn thì cùng cảnh giới nhưng chênh lệch nhau về tuyệt chiêu là rất lớn. Tỷ như Đằng Thanh Sơn tuy là Tiên Thiên đan Độc Long Toản nếu so với Như Ảnh Tùy Hình mạnh hơn nhiều. Xích Hổ Bào so với Độc Long Toản thì lại cường hớn.
Đương nhiên, có ưu có khuyết. Như Như Ảnh Tùy Hình tốc độ mau, chiêu thức liên miên không dứt. Mà Độc Long Toản tốc độ nhanh nhất, uy lực cũng cực kỳ kinh người, chỉ là sau khi thi triển trong nháy mắt có sơ hở. Còn Xích Hổ Bào uy lực cực mạnh, khuyết điểm là tiêu hao Tiên Thiên Chân Nguyên quá nhiều. Hơn nữa chiêu thức tốc độ không nhanh.
Xích Hổ Bào giống như Hổ Pháo Quyền có một quá trình súc thế nên tốc độ chậm một chút.
...
Tuyệt chiêu bất đồng, uy lực bất đồng.
Đều là Tiên Thiên Kim Đan có người có thể danh liệt Thiên Bảng thứ nhất, có người ở cuối Thiên Bảng. Vì sao? Trên cảnh giới khác biệt không mấy, chính là tuyệt chiêu mỗi người đều có sự khác biệt.
Ngày mười một đầu tháng năm, trời đầy mây.
Tuyết đọng còn chưa hoàn toàn hòa tan. Một trận gió lạnh tùy ý thổi. Trên tường thành Giang Ninh quận đầy tràn quân sĩ mặc áo giáp.
"Năm vạn thành vệ quân, hai vạn ngoại vi đệ tử, năm nghìn trung tâm đệ tử, ba nghìn Hắc Giáp Quân... người tuy rằng nhiều hơn nhưng có thể ngăn đại quân Thanh Hồ Đảo sao?" Mặc trọng giáp huyền thiết đầu đội mũ giáp huyền thiết, trong tay cầm Luân Hồi Thương Đằng Thanh Sơn đang tuần tra trên tường thành, trong lòng có chút lo lắng.
Thành vệ quân số lượng nhiều hơn nhưng mười tên thành vệ sĩ sợ là không bằng được một gã quân sĩ Hắc Giáp Quân.
"Dựa vào tường thành có thể phòng thủ." Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ. Lo lắng... Đối phương một đám Tiên Thiên cường giả trước giết hết Tiên Thiên cường giả Quy Nguyên Tông ta. Vậy nguy rồi.
"Tường thành cao hơn mười trượng, Đối Tiên Thiên cường giả không có hiệu quả ngăn trở. Một khi Tông chủ, Trưởng lão, Thống lĩnh đều bị giết chết.
Kết cục có thể đoán được.
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy xa xa một người mặc trường bào màu trắng. Gia Cát Nguyên Hồng tóc dài rối tung, lưng đeo một thanh trường kiếm đứng trên tường thành. Gió lạnh thổi trường bào bay bay, Gia Cát Nguyên Hồng giống như lướt gió đi. Giờ phút này trên tường thành trung tâm đệ tử các quân sĩ Hắc Giáp Quân cho dù dũng khí cũng có chút lo lắng.
Duy chỉ có Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng tựa hồ một chút lo lắng cũng không.
"Sư phó." Đằng Thanh Sơn đi qua.
" Người của Thanh Hồ đảo đã tới, đợi lát nữa, ngươi cứ đứng gần ta, đừng cách xa quá mười trượng." Gia Cát Nguyên Hồng nói.
Tuy nghi hoặc nhưng Đằng Thanh Sơn vẫn đáp: "Vâng. Sư phó."
"Người đến?" Đằng Thanh Sơn nhìn phía xa xa. Lấy thị lực Đằng Thanh Sơn cũng miễn cưỡng thấy bóng người phía xa.
...
Sau nửa canh giờ, đại quân Thanh Hồ Đảo tập kết cách thành Giang Ninh quận ba dặm. Quân sĩ Ngân Giao Quân đông đảo giống như thời điểm trời đầy mây. Tưởng tượng đến ba chữ Thanh Hồ Đảo không ít quân sĩ thành vệ quân, ngoại vi đệ tử bị dọa cho chân mềm nhũn.
"Gia Cát Nguyên Hồng!!!".
Một thanh âm rất trầm vang lên giống như thanh âm của thiên thần ở nơi chân trời truyền đến vang vọng toàn bộ thành Giang Ninh quận.
"Cổ Ung!" Họ Gia Cát Nguyên nhìn bên ngoài xa ba dặm.
Gia Cát Nguyên Hồng nho nhã cùng với Cổ Ung bá đạo, hai người xa xa đối diện.
Trên đầu tường, Đằng Thanh Sơn cùng với ba vị chấp pháp trưởng lão đều đứng ở sau Tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng. Mà Tang Phong, Quan Lục, Bàng Sơn ba vị thống lĩnh cùng với nhiều trưởng lão khác cũng đều tụ tập tại đây.
Ân, mười ba người.
Mười ba người xếp thành chữ "khai", trung ương một người mặc trường bào màu hoàng kim. Mười ba người đứng ở đó mang đến cho Đằng Thanh Sơn áp lực vượt hơn cả mấy vạn đại quân kia.
"Oanh long long" thanh âm xa xa truyền đến.
"Gia Cát Nguyên Hồng. Hôm nay, ta tự mình dẫn đại quân, bất quá ta cũng không nguyện dễ dàng tàn sát Quy Nguyên Tông ngươi. Ta cho ngươi ba giờ! Trong ba giờ! Ngươi mở cửa thành toàn bộ tông môn đầu hàng, ta sẽ lưu cho Quy Nguyên Tông ngươi một con đường sống, bằng không sau ba giờ... Sẽ biến Quy Nguyên Tông ngươi thành một mảnh đất khô cằn!"
Thanh âm nặng nề giống như tiếng sấm ầm vang. Vang vọng trên không trung.
--------------------------------