Chương 185: Quái Vật Xúc Tu


Số từ: 2542
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Cổ Ung, mời dẫn đường." Bốn mươi chín gã Tiên thiên cường giả, đều nhìn về phía đám người Thanh Hồ Đảo.
Đã đến nước này, nếu còn tiếp tục nói dối, thì chẳng khác vũ nhục tất cả mọi người ở đây sao.
"Nếu các vị muốn đi, cũng tốt." Cổ Ung lúc này hướng động không đáy đi tới, đi đến bên cạnh Đằng Thanh Sơn chợt dừng lại, trịnh trọng nhìn Đằng Thanh Sơn: "Tần Lang?"
"Ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, tên ta sẽ không phiền Cổ đảo chủ phải nhớ." Đằng Thanh Sơn lãnh đạm cười nói.
"Ngươi thật không tệ!" Cổ Ung bốn chữ, thanh âm rất nặng, đồng thời trong đôi mắt cũng xẹt qua một tia hàn quang.
"Các vị, mời theo ta cùng đi xuống." Cổ Ung nói xong, bay thẳng vào trong động không đáy.
Hô!
Triệu Đan Trần, Vũ Văn, Lưu Phong một đám Tiên thiên cường giả liên tiếp nhảy xuống. Một sợi dây thừng rất chắc buông thẳng xuống đáy động dẫn đường.
"Chúng ta xuống thôi." Thú Vương Ô Hầu là người đầu tiên nhảy xuống, theo sau đông đảo Tiên thiên cường giả cùng nhảy xuống, trong quá trình nhảy xuống, mọi người đều thường xuyên dùng dây thừng để giảm bớt trọng lực, một lát sau sáu mươi mốt gã Tiên thiên cường giả đều xuống tới đáy động...
"Địa phương quỷ quái này, tối đen như mực." Sáu mươi mốt gã Tiên thiên cường giả từ từ tiến vào trong thủy đạo. Thủy đạo cũng không có một chút ánh sáng nào, hoàn toàn tối đen, làm không ít Tiên thiên cường giả không kịp thích ứng. Không ít người bên ngoài thân phát ra Tiên thiên chân nguyên tạo thành một vòng hào quang chống đỡ. Dựa vào hào quang từ Tiên thiên chân phát ra miễn cưỡng có thể nhì xa khoảng mười trượng.
Một đám người Thanh Hồ Đảo thẳng hướng trước mặt đi tới.
"Cổ Ung, đáy lòng khẳng định rất khó chịu. Nguyên bảo tàng Vũ Hoàng vốn thuộc về Thanh Hồ Đảo bọn họ, lúc này sợ là khó mà đạt được rồi."
Đằng Thanh Sơn đương nhiên cũng không có khả năng tranh đấu. Mắt thấy người Thanh Hồ Đảo đến được Vũ Hoàng bảo tàng: "Chỉ có thể đợi đến Thiên Hồng thủy cung, khắp nơi tranh đoạt mới có cơ hội cho hắn ra tay đối phó với người Thanh Hổ Đảo!"
Nếu ngay từ đầu, chỉ có một mình đánh lén, muốn tìm cơ hội thích hợp quá khó khăn. Đặc biệt là Tiên thiên Kim Đan. Nếu chỉ dựa vào chính mình chỉ sợ còn không có cơ hội giết chết Tiên thiên Kim Đan.
Nhưng lúc này...
Đằng Thanh Sơn xen lẫn trong đám Tiên thiên cường giả, đục nước béo cò, tạo xung đột gay gắt giữa các bên, rất dễ dàng giết chết một lượng lớn cường giả Thanh Hồ Đảo!
"Phía trước chính là đáy hồ, hồ nước này phạm vi rất lớn." Cổ Ung đạm mạc nói, đồng thời thân mình cũng khởi động Tiên thiên chân nguyên phát ra hào quang bao quanh thân, tiến vào trong nước.
Sáu mươi mốt cái Đèn lồng đồng thời tiến vào trong làn nước tối đen. Vì không muốn hiện lộ tuyệt kỷ của mình, Đằng Thanh Sơn cũng khởi động Tiên thiên chân nguyên phát ra hào quang... Bất quá so với những người khác, hào quang chống đỡ Đằng Thanh Sơn nhạt hơn.
Ào ào...
Đáy nước vốn là một màu đen yên tĩnh, xuất hiện sáu mươi mốt cái Đèn lồng trôi nổi như u linh xua đuổi các loại động vật thủy sinh nhỏ bé.
Bất quá một vài yêu thú lợi hại như bị hấp dẫn tiến hành đánh lén khiến cho một số Tiên thiên cường giả không kịp trở tay. Đợi đến khi mọi người cẩn thận ổn định lại điều đó không còn là vấn đề nữa.
Bình thường những yêu thú dám can đảm tấn công, căn bản là chịu chết.
"Nhóm người Cổ Ung cũng không nói hồ nước này rộng bao nhiêu. Ta nghĩ kích thước chắc phải đến mấy dặm." Thanh niên áo bào trắng Lưu Tú thấp giọng chửi bới.
"Ta cũng vậy, quang mang Tiên thiên chân nguyên mang theo rất ít không khí." Đằng Thanh Sơn cũng nói.
Lưu Tú cười lạnh một tiếng: "Chúng ta chỉ có thể tiết kiệm bằng cách, cố gắng ít động thủ một chút."
Vào lúc kịch liệt chém giết tiêu hao dưỡng khí càng nhiều.
Đương nhiên, nhóm Tiên thiên cường giả Cửu Châu đại địa này còn không hiểu được dưỡng khí là cái gì, nhưng là bọn họ đều biết hít thở không được có thể làm người tử vong. Là người thì cần phải hô hấp không khí.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái hiện, tại phía xa đại khái khoảng sáu mươi trượng phía trước, loáng thoáng có một quái vật rất lớn, chung quanh còn có rất nhiều sinh vật giống như mãng xà
"Cái gì vậy?" Đằng Thanh Sơn nhìn kỹ, phân tích cẩn thận, càng tới gần, rốt cục thấy được rõ ràng, đó là một con quái vật lớn màu lam ở dưới đáy hồ, thân thể nó chiếm cứ phạm vi chung quanh khoảng ba mươi trượng, tựa như một tòa núi nhỏ đặt ở đó vậy, làm cho người khác sợ hãi không thôi, con quái vật có cái vòi như cái hũ rượu.
Mỗi một cái Xúc Tu có thể so với một con mãng xa dài tới ba mươi trượng
Đằng Thanh Sơn hít một ngụm lương khí.
"Yêu thú này, lớn như vậy? Hình dáng rất giống bạch tuộc dưới biển sâu, bất quá xúc tu của nó so với bạch tuộc còn kinh người hơn."
Đằng Thanh Sơn ánh mắt thoáng nhìn đám người Thanh Hồ Đảo đi trước dẫn đường, trong đôi mắt xẹt qua một tia hàn quang.
"Đây là cơ hội rất tốt khó mà có được... Phải chết, khẳng định bọn hắn phải chết trước!"
Nước trong hồ tối đen u ám, những nhóm Tiên thiên cường giả khác, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn rõ chung quanh khoảng bảy tám trượng, đây cũng là lý do tạo ra cơ hội.
"Là cái gì vậy? Thật khó thấy." Một gã Tiên thiên cường giả mở miệng nói.
Đằng Thanh Sơn thời khắc này chú ý tới cái đầu của yêu thú dưới đáy hồ.
"Mọi người cẩn thận một chút." Cổ Ung ánh mắt đảo qua chung quanh, thấp giọng nói: "Dưới nước như vậy rất khó nhìn thấy... hơn nữa chúng ta cũng không nghe thấy..."
Nói còn chưa nói hết lời.
"A!"
Tiếng kêu thê lương thảm thiết đột ngột vang lên. Cổ Ung đột ngột quay đầu lại chỉ thấy một người của Thanh Hồ Đảo đầu tóc bạc trắng Ôn trưởng lão bị một xúc tu của quái vật quấn lấy.
Giờ phút này Ôn trưởng lão không ngờ bị quấn chặt, thân thể vặn vẹo có tiếng xương gãy vang lên răng rắc, đôi mắt bạo liệt, thất khiếu đổ máu, vô cùng thê thảm!
"Mãng xà!" Có người hét lên.
"Nghiệt súc!" Một tiếng hét to.
"Hưu!" Một đạo ánh sáng như ngọc từ trong tay Triệu Đan Trần phát ra, ánh kiếm xẹt qua cái gọi là 'Mãng xà' kia
Chỉ nghe 'phựt' một tiếng, cái gọi là 'Mãng xà' bị phân thành hai, một đoạn quấn quanh thân hình rơi xuống , còn một đoạn co rút lại.
"Oa..."
Một rít chói tai, tựa như âm thanh trẻ con la hét. Tiếng rít này ngay cả Tiên thiên cường giả đều phải che cái lỗ tai lại.
"Mọi người cẩn thận!" Cổ Ung hô to một tiếng.
"Oanh!""Oanh!"...
Dòng nước đột nhiên bắt đầu dao động dữ dội, từng cái từng cái Xúc Tu thô dài rất lớn, tựa như những con mãng xà thật to lớn hướng tới đám Tiên thiên cường giả tấn công.
"Thật nhiều cự mãng!" một nhóm Tiên thiên cường giả bị tấn công đều động thủ, hóa thành từng đạo ảo ảnh, công kích 'Mãng xà' này.
"Mãng xà?" Đằng Thanh Sơn âm thầm lắc đầu, bởi vì những Tiên thiên cường giả này tầm mắt bị hạn chế, chỉ có thể nhìn được từng cái từng cái Xúc Tu... Lại không nhìn thấy ngoài hai mươi trượng, tất cả Xúc Tu đều từ thân thể quái vật kia mà chui ra.
Hưu! Hưu! Hưu!
Bóng kiếm ánh đao lóe lên, Cổ Ung, Triệu Đan Trần một vài Tiên Thiên Kim Đan cường giả đều xuất thủ, lúc này rất nhiều Xúc Tu đều bị chặt đứt.
Nhưng nêu là Tiên thiên Thực Đan chỉ có thể đả thương Xúc Tu mà thôi, căn bản không thể chặt đứt được.
Bất quá... Ở đây cao thủ rất nhiều, Tiên thiên Kim Đan còn có hơn mười vị!
Nháy mắt, toàn bộ đều Xúc Tu bị chặt đứt.
"Mãng xà kia muốn chạy trốn." Chứng kiến phần còn lại của 'Mãng xà' nhanh chóng co rút lại, tất cả mọi người đều nhận ra 'Mãng xà' không chết, vội vang truy theo.
Nhưng một màn hoảng sợ lại hiện ra....
Tất cả 'Mãng xà' bị bọn họ chặt đứt lại chỉ là từng cái từng cái Xúc Tu mà thôi. Hơn nữa xem ra... Mỗi một Xúc Tu đều dài chừng ba mươi trượng, bọn họ chặt đứt mới có mấy trượng thôi.
"Oa..." Tiếng rít chói tai lại lần nữa vang lên.
Tất cả các Xúc Tu dù gãy hoặc còn tốt đột ngột chuyển động làm chấn động mặt nước.
"Hưu!" quái vật này nháy mắt vọt ra xa, biến mất khỏi tầm mắt của tất cả Tiên thiên cường giả.
Hồ nước, vẫn u ám tối đen!
Nhưng giờ phút này, tất cả Tiên thiên cường giả ở đây đều xuất hiện một trận hàn ý trong lòng.
Trường mi lão tăng nhướng mày, nhìn về phía Cổ Ung: "Cổ đảo chủ, đây là hồ gì? Tại sao lại có nhiều yêu thú như vậy? Hơn nữa toàn là yêu thú cường đại... Chính lão tăng ta, nếu một mình gặp phải, chỉ sợ cũng phải chết."
Con quái vật này ước chừng có hai mươi ba mươi cái Xúc Tu, một khi tất cả đều phát động tấn công lên một người, sợ rằng Tiên thiên Kim Đan cũng phải chết.
Bất quá, quái vật này cũng thật xui xẻo, một lúc gặp phải nhiều Tiên thiên cường giả như vậy, cho nên bị đứt khá nhiều xúc tu.
"Đây là Thiên Hồng Hồ." Cổ Ung sắc mặt khó coi: "Đối với Hồng Hồ này, Thanh Hồ Đảo cũng chỉ biết... Nơi này yêu thú không hề ít. Thanh Hồ Đảo ta lần trước thăm giò đã chết một vị Chấp pháp trưởng lão, lúc này, lại chết một vị. Việc dẫn đường... chúng ta không thể tiếp tục! Chúng ta chỉ phương hướng. Thanh Hồ Đảo không thể dẫn đường được nữa."
Hai lần, chết hai vị trưởng lão, Cổ Ung đương nhiên đau lòng.
Hắn lại không thể cự tuyệt...
Trong nhóm người ở đây có một số người đã sớm phát hiện con yêu thú kia, nếu như người đó nói ra chỉ sợ sẽ bị giết chết.
"Đáng tiếc, chỉ chết một tên Tiên thiên Thực Đan. Lấy thực lực của còn yêu thú nếu rất nhiều Xúc Tu vây công một người tuyệt đối có thể giết chết một gã Tiên thiên Kim Đan."
Đằng Thanh Sơn đối với người của Thanh Hồ Đảo không một chút thương hại. Tốt nhất là, Đảo chủ Cổ Ung cùng với vài vị Tiên thiên Kim Đan toàn bộ chết hết. Như vậy mới tốt!
"Các ngươi chỉ đường, chúng ta dẫn đường?"
Nhóm Tiên thiên cường giả các đại tông phái, đều nhìn người Thanh Hồ Đảo.
"Cổ Ung, nơi này người Thanh Hồ Đảo rất quen thuộc!" Thú Vương Ô Hầu giọng trầm thấp nói: "Chúng ta làm sao biết các ngươi có hay không cố ý chỉ một đường hiểm trở, đẩy chúng ta đi đến địa phương nguy hiểm?"
"Chúng ta đều lui một bước." Cổ Ung giọng trầm thấp nói: "Người Thanh Hồ Đảo xen lẫn cùng các người tiến về phía trước."
Cao thủ các đại tông phái nhìn nhau, mọi người hiểu được, bây giờ cho dù muốn người Thanh Hồ Đảo dẫn đường cũng không thể áp bộc bọn họ quá được.
"Cũng tốt." Mọi người đồng ý.
....
Một đường đi tới, sáu mươi gã Tiên thiên cường giả, một lực lượng thật đáng sợ, trên đường đi thi thoảng lại chiến đấu với yêu thú, cuối cùng cũng đi tới cửa trước Thiên Hồng thủy cung.
Không ít cường giả chăm chú nhìn vào hàng chữ Thiên Hồng thủy cung có màu xanh biếc hiện ra trước mắt.
"Thiên Hồng thủy cung này, phạm vi tối thiểu phải hơn mười lý." Cổ Ung nói: "Lần trước chúng ta cũng chỉ đại khái nhìn qua, cũng không rõ ràng, Thiên Hồng thủy cung thực sự lớn nhỏ ra sao."
"Hô! Dưới đáy hồ kiến tạo cung điện vĩ đại như thế này, chỉ có Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế bọn họ, mới có thể làm được."
Không ít Tiên thiên cường giả sợ hãi than.
"Ân, Vũ Hoàng bảo tàng, nhất định ở bên trong."
Không ít cường đều khẳng định.
Đằng Thanh Sơn ánh mắt lại đảo qua Cổ Ung: "Không biết, Cổ Ung đảo chủ, có hay không đem thông tin về Kim sắc long quy nói ra! Nếu mạo muội tiến vào Thiên Hồng thủy cung, rất dễ dàng lọt vào công kích của Kim sắc long quy. Lấy thực lực Kim sắc long quy... Tiên thiên Kim Đan cũng không thể ngăn được."
"Cổ đảo chủ, phiền đi trước dẫn đường."
Không ít Tiên thiên cường giả lại nhìn về phía Cổ Ung.
"Hừ." Cổ Ung sắc mặt trầm xuống: "Các vị, lần trước chúng ta tiến vào Thiên Hồng thủy cung, nhưng vừa mới tiến nhập không bao lâu, đụng phải một con yêu thú, chúng ta biết trong cung điện yêu thú không hề thiếu. Cho nên tạm thời rút lui, thế nhưng chúng ta vẫn tổn thất một vị trưởng lão, muốn từ trong Thiên Hồng thủy cung tìm được Vũ Hoàng bảo tàng, quá khó khăn! Về phần Thiên Hồng thủy cung này, chúng ta chỉ biết Vũ Hoàng bảo tàng ở bên trong, về phần ở đâu, chúng ta cũng không biết... Không biết đường, tự nhiên cũng không thể dẫn đường."
"Về sự tồn tại của Kim sắc long quy, xem ra tên Cổ Ung này muốn che giấu." Đằng Thanh Sơn cười lạnh, đáng tiếc... Ở đây ngoại trừ người của Thanh Hồ Đảo, chuyện tình nơi này, Đằng Thanh Sơn biết rất rõ.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.