Chương 226: Thiên Thần Sơn
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2350 chữ
- 2020-05-09 06:56:35
Số từ: 2345
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Lý đang ở trước mặt con Liệt Phong Thần Điêu trống, miệng phát ra một loạt thanh âm liên tiếp khá dễ nghe. Con Liệt Phong Thần Điêu này nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn, Lý lại ở bên cạnh tiếp tục khuyên bảo nó. Rốt cục, con Liệt Phong Thần Điêu màu đen cũng gật gật đầu. Lý hưng phấn nhìn về phía Đằng Thanh Sơn: "Đằng đại ca, đại hắc đã đáp ứng rồi, ngươi đến đây ngồi trên lưng nó đi."
"Liệt Phong Thần Điêu này đối với ngươi rất nghe lời a." Đằng Thanh Sơn kinh ngạc đi tới, sau đó nhảy lên lưng Liệt Phong Thần Điêu. Hắn kinh ngạc nhận ra, lông vũ của Liệt Phong Thần Điêu cực kì cứng rắn, tựa như những mũi tên nhọn bằng sắt.
"Rống" Hồng Đồng Tuyết Sư Thú bên cạnh bất mãn rống lên một tiếng.
"Tuyết sư thú này tựa hồ rất không vừa lòng a." Đằng Thanh Sơn cười ha hả nói.
"Đừng đụng vào nó." Lý ngâm một tiếng dễ nghe, nhất thời hai con Liệt Phong Thần Điêu một đen một trắng đều bay lên trời. Bằng vào đôi cánh lớn, chúng chỉ cần đập nhẹ liền có thể sinh ra tốc độ kinh người. Ngồi ở trên lưng thần điêu, lại vừa vặn ngay khu vực lõm xuống ở cổ, Đằng Thanh Sơn đối mặt với kình phong cũng không tính là quá mạnh.
Cúi đầu nhìn xuống dưới chỉ thấy một đám lều trướng giống như những điểm nhỏ màu trắng giữa đại thảo nguyên bao la.
Hô! Hô!
Hai con Liệt Phong Thần Điêu nhanh chóng phá không mà đi.
Thiên thần sơn. Khí thế như muốn đâm phá trời cao.
Tại chân núi, không đếm xuể những nhóm dân trrên thảo nguyên đang nằm trên cỏ hướng tới Thiên thần sơn cúng bái.
"Thiên thần vĩ đại! Hy vọng con dân Lưu Nham bộ lạc chúng ta đều có thể bình an vượt qua một năm này, hy vọng trong những thiếu niên của Lưu Nham bộ lạc chúng ta xuất hiện một dũng sĩ chân chính lợi hại, có thể tiến vào Thiên thần sơn hầu hạ Thiên thần." Một lão thái bà lưng còng nằm trên cỏ miệng lẩm nhẩm khấn vái. Rất nhiều người xung quanh cũng đang khấn nguyện giống như vậy.
"Nhìn kìa! Là thần điêu!" Bỗng nhiên có tiếng hô khiến không ít người đang cúng bái đều ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một hai đầu thần điêu một đen một trắng từ trên cao trực tiếp bay vào trong Thiên thần sơn. Những người thường xuyên cầu bái ở đây cũng đã hơn một lần nhìn thấy hai con thần điêu này bay vào trong núi.
...
Trên Thiên thần sơn.
Hai con Liệt Phong Thần Điêu chậm rãi đáp xuống bãi đất trống phía trước một toà cung điện. Trên bậc thang hành lang cung điện, một loạt thị nữ mặc áo xanh đang đứng chờ, ngay khi các nàng thấy đôi Liệt Phong Thần Điêu đáp xuống liền đi theo một mỹ phụ cao gầy ra hành lễ.
"Điện hạ!" Nhóm thị nữ này thái độ rất cung kính.
"Rất có khí thế." Đằng Thanh Sơn khen, đồng thời từ lưng thần điêu nhảy xuống.
Giờ phút này Lý đã đeo sa khăn che mặt cũng nhảy từ lưng thần điêu xuống, đồng thời trong miệng phát ra tiếng kêu của loài chim, ôm đầu Liệt Phong Thần Điêu trắng, vẻ vô cùng thân thiết, rồi cũng như vậy xoa xoa mặt con Liệt Phong Thần Điêu kia. Cuối cùng Liệt Phong Thần Điêu cái kêu lên một tiếng khe khẽ, con Liệt Phong Thần Điêu trống cũng lập tức phụ họa theo.
Hô! Hô!
Hai con Liệt Phong Thần Điêu trực tiếp giương cánh bay đi.
Đúng lúc này...
"Sư muội! Sư muội!" Âm thanh phát ra từ một nơi không xa.
Lý cũng nhìn về phía tiếng kêu, chỉ thấy Tôn Phong một thân hắc y cười chạy tới: "Sư muội trở về thật mau a, đệ ngũ thần tướng vừa mới xoay chuyển trời đất thần sơn... Sư muội lại mang theo Hô Hòa này đi vào." Đằng Thanh Sơn nhìn thấy rõ dung mạo người đang tới, trong lòng không khỏi chấn động.
"Tôn Phong? Là hắn? Hắn vốn dĩ không phải thương nhân sao?" Đằng Thanh Sơn rốt cục ý thức được, lần trước mình bị lừa, có lẽ có liên quan đến tên Tôn Phong này.
Tôn Phong liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn một cái, rồi sau đó lại chú ý đến gói đồ trên lưng Đằng Thanh Sơn.
"Sư muội, vị này chính là Hô Hòa?" Tôn Phong nói.
"Tôn sư huynh!" Lý gật đầu cười, "Vị này chính là bằng hữu của ta 'Hô Hòa', bất quá lúc này ta không có thời gian cùng ngươi nói chuyện... Ta phải an bài chỗ ở tạm thời cho Hô Hòa một chút.".
Tôn Phong nhìn kỹ Đằng Thanh Sơn, khóe miệng nổi lên một tia cười cổ quái: "Cũng tốt, vậy ta đi về trước...".
Nhìn theo Tôn Phong rời đi, Đằng Thanh Sơn trong lòng bất giác có một tia lo lắng.
Tại Ổ Thành bị lộ tung tích, Đằng Thanh Sơn vẫn không rõ... đối phương bằng cách nào có thể phát hiện ra thân phận của mình. Nhưng là giờ phút này, cái gã Tôn Phong trước mắt không khỏi khiến Đằng Thanh Sơn trong lòng có chút liên tưởng: "Lần trước ngụy trang thành thương nhân, Tôn Phong cũng không dịch dung. Phỏng chừng hắn cũng chỉ là một tiểu nhân vật. Bất quá, lần trước ta thân phận bại lộ, hẳn là cùng hắn có liên quan!" Đằng Thanh Sơn tự nhiên có suy nghĩ như vậy.
"Hô Hòa" Lý nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, "Chỗ ngồi này cung điện chính là chỗ ở của ta. Về phần ngươi, tạm thời sẽ ngụ ở kia!" Lý chỉ tay về một tòa lầu các cách đó không xa.
Đằng Thanh Sơn cười gật đầu: "Đi.".
Cung điện này chính là Thần nữ cung điện, nếu để cho một nam nhân đi vào, chỉ e sẽ nhanh chóng truyền khắp Thiên thần sơn, việc này đối với Lý cũng không tốt.
"Theo sau ta." Lý ở phía trước dẫn đường.
"Công Tôn đại nương, ngươi an bài vài người, đem tòa khách xá kia dọn dẹp sửa sang lại một chút." Lý quay đầu lại phân phó.
"Ân." Mỹ phụ nhân đứng trước cửa cung điện cung kính nói, lúc này sáu thị nữ tiếp đón cũng nhanh chóng chạy tới tòa lầu các.
Lý lúc này mới thấp giọng: "Đằng đại ca, ở chỗ đông người, ta sẽ kêu ngươi là 'Hô Hòa'. Ân, về tin tức tình báo, ta sẽ lập tức đi an bài."
"Đa tạ." Đằng Thanh Sơn cười nói.
Trên mặt Lý hiện lên một tia đỏ ửng, cười nói: "Ta làm những chuyện này vốn không cần ngươi phải tạ ơn."
Lúc này Lý cùng với Đằng Thanh Sơn đang đi trước tòa lầu các. Một gã nam tử gầy gò mặc hắc bào đi tới trước cửa Thần nữ cung điện.
"Thần sử đại nhân." Bọn thị nữ cung kính hành lễ.
"Ân, thần nữ đã trở lại sao?" Nam nhân lạnh lùng nói.
"Mới trở về không lâu, bất quá điện hạ lúc này đang cùng bằng hữu đi dạo bên cạnh khách xá." Một người trong đám thị nữ thưa.
"Bằng hữu?" Hắc bào nam tử nhướng mày, "Là ai?".
"Không rõ ràng lắm, tựa hồ kêu là Hô Hòa" Nam tử nhìn chằm chằm vào thị nữ này, quát khẽ: "Cái tên Hô Hòa đó đi vào Thiên thần sơn bằng cách nào?" Bởi nếu Hô Hòa là tự mình xâm nhập là tốt nhất. Bất quá, nếu là thần nữ tự mình mang đến lại có chút phiền toái.
"Điện hạ cùng với Hô Hòa, hai người cưỡi hai con Liệt Phong Thần Điêu bay vào Thiên thần sơn." Thị nữ vội đáp.
Nam tử gầy gò nghe xong, sắc mặt trầm xuống, trong đôi mắt ánh lên một tia sát khí.
Đúng lúc này...
Lý dẫn theo một đám thị nữ đi về phía cung điện.
Hắc bào nam tử từ xa nhìn thấy, sắc mặt thay đối, lập tức mỉm cười: "Sư muội! Ta vốn còn tưởng ngươi sẽ nán lại bên ngoài thêm vài ngày, vừa rồi lại nghe người ta nói, Liệt Phong Thần Điêu đã trở lại. Ta liền đoán được sư muội đã về."
"Vạn sư huynh." Lý mỉm cười nói, "Ngươi không đi thuần dưỡng yêu thú sao?".
"Thuần dưỡng chúng trên Thiên thần sơn cũng như vậy cả thôi." Nam tử mỉm cười nói, "Đúng rồi, tối nay chúng ta cùng dùng bữa chứ."
Lý thoáng trầm ngâm, rồi cũng gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, Tôn sư huynh đến Thiên thần sơn cũng vài ngày rồi, ta cũng rất ít gặp mặt. Như vậy đi, tối nay ta thỉnh Tôn sư huynh, còn có Vạn sư huynh ngươi cùng ăn cơm chiều. Còn bây giờ ta có chút việc phải đi."
"Tôn Phong?" Nam tử họ Vạn hơi chần chừ một chút, nhưng rồi cũng cười, "Cứ như vậy đi, nếu ngươi bận ta cũng không tiện quấy rầy".
Lý liền mang theo một đoàn thị nữ, trở về cung điện của mình.
Hắc bào nam tử họ Vạn bước dọc theo sơn đạo. "Hô Hòa? Từ đâu mọc ra nhân vật này?" Ánh mắt hắn âm lãnh nhìn về phía tòa lầu các, cười lạnh một tiếng, "Ngoại trừ sư phụ lão nhân gia, hiện giờ chỉ có ta cùng với sư muội hai người hiểu được thú ngữ, ta cùng với sư muội thành thân là tốt nhất. Sư phụ khẳng định cũng đồng ý. Về phần Tôn Phong, có là nằm mơ. Hô Hòa kia lại càng không đáng giá nhắc tới".
Hắc bào gầy gò nam tử rất nhanh liền rời đi.
...
Đằng Thanh Sơn đang trên hành lang tầng hai tòa lầu các, nhìn phía xa chung quanh, dễ dàng nhìn thấy những đội ngũ tinh binh đi dọc theo sơn đạo.
"Thiên thần sơn, đích xác cao thủ nhiều như mây!" Đằng Thanh Sơn quan sát một lát, không khỏi cám thán.
"Ân?" Đằng Thanh Sơn bỗng nhìn thấy một bóng người mặc áo đen tiến vào trong nội điện Thần nữ cung điện.
"Là Tôn Phong!" Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái đã rõ ràng thân phận đối phương, "Hắn vào đó làm gì?".
...
Trong Thần nữ cung điện.
Lý đang ngồi ở trên bàn, tay cầm bút viết thư pháp. Năm đó khi gia đình nàng còn chưa lâm vào khó khăn, nàng đã được học đủ thứ thi thư. Lúc này tu luyện nội kình, những khi tâm tình bối rối, nàng thường viết thư pháp để tĩnh tâm.
Tĩnh! Tĩnh! Tĩnh!
Lý bỗng nhiên đình bút.
"Sư muội đang luyện chữ à?" Bên ngoài vang lên một đạo thanh âm.
"Tôn sư huynh, vào đi." Lý cầm lấy trang giấy trống bên cạnh chèn lên trang giấy mình đang viết dở.
Tôn Phong lúc này cũng cười cười đi đến, nhìn thoáng qua Lý: "Sư muội thật nhàn hạ thoải mái, không ngờ lại đang luyện chữ.".
"Tôn sư huynh, có chuyện gì nói đi." Lý xoay người nhìn về phía Tôn Phong.
Tôn Phong mỉm cười: "Theo ta được biết, sư muội ngươi quá khứ đều ở Cửu Châu đại địa, chính thức tiến nhập thần sơn cũng mới mấy tháng. Mà tên Hô Hòa kia chính là ác ma A Lạp Đạt trong truyền thuyết, hắn lại là từ giữa thảo nguyên đi thẳng vào chỗ chúng ta. Theo lý thuyết, sư muội hẳn phải không biết tên Hô Hòa kia a."
"Tôn sư huynh, ngươi đang nói cái gì?" Lý sắc mặt trầm xuống.
"Cũng theo ta được biết, Đằng Thanh Sơn đối sư muội ngươi tựa hồ có đại ân." Tôn Phong lại nói.
Lý ánh mắt nheo lại, lạnh nhạt liếc Tôn Phong: "Như thế nào nhắc tới Đằng đại ca?" Chuyện Lý cùng với Đằng Thanh Sơn, tại sư môn cũng không ít người biết.
"Không phải, ta chỉ là đang nghĩ, theo lý sư muội không thể quen biết với Hô Hòa kia. Nhưng ngươi lại ngăn trở đệ ngũ thần tướng, không cho phép đệ ngũ thần tướng đối hắn động thủ. Hơn nữa, còn cùng hắn đi vào Thiên thần sơn. Ta xem, Hô Hòa hẳn là chính là Đằng Thanh Sơn." Tôn Phong khẽ cười nói, "Còn gói đồ trên người hắn nữa. Quan trọng nhất chính là, ta phát hiện, ngươi ra lệnh cho những người Đằng gia trang, Quy Nguyên Tông các về kể lại tin tức theo hướng xấu đi."
Tôn Phong nhìn chằm chằm Lý!
Lý khẽ cười một tiếng, mắt hàm sát khí: "Tôn sư huynh, ngươi không nhận ra là mình đang quản quá nhiều chuyện sao?" Lý khẽ cười nói, "Ta lúc này cũng không ngại nói cho ngươi, Hô Hòa chính là Đằng Thanh Sơn! Như thế nào? Ngươi muốn mật báo? Ha ha. Thật tiếc sư bá bọn họ đối Đằng Thanh Sơn vốn có hảo cảm."
Tôn Phong lập tức sắc mặt trầm xuống, tựa như băng sương bao trùm.
"Tôn sư huynh, ta nhắc nhở ngươi một tiếng" Lý ánh mắt tựa như lợi kiếm, lạnh nhạt nhìn Tôn Phong, "Nếu ngươi tự cho mình là thông minh, khiến Đằng đại ca lâm vào hiểm cảnh, ta thề chắc chắn sẽ trả lại ngươi gấp trăm lần."
Tôn Phong nghe được ngẩn ra, lập tức vuốt cái mũi cười cười: "Đừng nóng giận, ta cũng chỉ là hỏi một chút, chỉ là hỏi một chút thôi."
--------------------------------