Chương 240: Huyết Chiến Lúc Bình Minh


Số từ: 2335
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Thần tướng đại nhân. Vạn Đồ U kia hiện đang ở Bán Nguyệt Hạp (Khe Bán Nguyệt)." Nhật Lôi Mục nhanh chóng phi tới, người đi theo bên cạnh hắn là thủ lĩnh tình báo Ô Nhĩ Hàn đang không ngừng thông báo lại tình hình.
Mà ở hai bên cùng với phía sau Nhật Lôi Mục, còn có một lượng lớn quân sĩ tinh anh.
Hơn mười phân đội tựa như mủi tên nhọn đang không ngừng đi tới.
Đội của Nhật Lôi Mục tất nhiên là đội trung tâm. Một đường vượt mọi chông gai, nhanh chóng đi tới khe Bán Nguyệt.
"Các ngươi muốn làm gì." Gã binh vệ Tuyết Ưng giáo đang đứng gác trường thương trong tay giơ lên.
"Còn muốn kháng cự sao?" Một gã thân vệ bên cạnh Nhật Lôi Mục cười dữ tợn. Thân thể vừa động liền lao về phía tên binh vệ kia, ánh đao chợt lóe, đầu của binh vệ kia đã lìa khỏi cổ. Một người là tinh anh trong đội ngũ thân vệ. Một người chỉ là binh vệ bình thường thực lực kém hơn rất nhiều.
"Chậc chậc." Gã thân vệ này liếm môi một chút ra dấu, cười âm hiểm nhìn về phía vài nhóm binh vệ khác đang hoảng sợ tụ tập lại một chỗ. Thanh âm trầm thấp vang lên "Người nào phản kháng giết không tha. Kẻ nào đầu hàng không giết."
Đám binh vệ bình thường này nhìn đám quân đội đằng đằng sát khí kia bị dọa lập tức buông binh khí.
Lão thiên a. Thiên Thạch đảo này đã không ít năm không phát sinh chém giết. Những binh vệ này tác dụng chỉ là giám sát thợ mỏ, đánh thợ mỏ. Bọn họ gặp phải quân đội tinh anh cường đại chín là mặc sức cho người ta chém giết mà thôi.
Đát. Đát. Đát.
Nhanh chóng tiến bước, chỉnh quân, rất nhanh quét qua từng mỏ quặng, các quân sĩ tinh anh Thiên Thần sơn căn bản không bận tâm về đám binh viện bình thường này.
Nhật Lôi Mục đi tới, thế trận như chẻ tre.
Tiến vào Thiên Thạch đảo được một giờ: "Thần tướng đại nhân, tài nguyên khoáng sản ở phía đông đã chiếm lĩnh." Xa xa truyền đến một tiếng rống to.
Nhật Lôi Mục nghe xong trên mặt hiện ra vẻ tươi cười. Ô Nhĩ Hàn liền bên cạnh cười nói: "Thần tướng đại nhân. Lúc này, nam bộ phía đông đều đã chiếm lĩnh. Theo tốc độ này một giờ có thể hoàn toàn tiêu diệt đối thủ."
Bỗng nhiên...
"Sát."
"Sát..."
Phía xa bỗng nhiên vang lên từng đợt hò hét thanh âm vang lên tới trời, tựa như một đám sói điên cuồng tru lên. Từng tiếng kêu rên vang lên còn có tiếng máu phun tung toé. "Rắc" thanh âm xương cốt bị gãy. Trong mớ hỗn độn đó, "Thần tướng đại nhân đó là ở Bán Nguyệt Hạp." Ô Nhĩ Hàn cả kinh liền nói.
Trên mặt Nhật Lôi Mục lộ ra một tia cười lạnh băng: "Xem ra, người của Tuyết Ưng Giáo không cam lòng nhận thua a. Là người của bát đại tông phái tại Cửu Châu đại địa bọ họ sao có thể dễ dàng cúi đầu trước chúng ta được. Truyền lệnh: Toàn lực giết cho ta..." "Tất cả đội ngũ Thiên Thần sơn bố trí tại Bán Nguyệt Hạp. Công kích." Một tiếng hô vang như sấm rền, vang vọng phía chân trời.
"Ngao ~~.
"Giết chết thằng nhãi con đó." Một đám tru lên, nhanh chóng hướng Bán Nguyệt Hạp lao đi.
"Ha ha."' Nhật Lôi Mục cầm lấy vũ khí của mình. Lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh chóng hướng Bán Nguyệt Hạp phóng đi."Tuyết Ưng Giáo đáng chết. Lão tử đến đây. Đều rửa cổ cho lão tử đến giết đi..."
Bán Nguyệt Hạp.
Nơi này trong quá khứ là nơi đồn trú tạm thời của quân sĩ Tuyết Ưng Giáo. Một tòa lầu các tinh xảo nhìn rất được, một con sông uốn lượn chảy róc rách, cảnh sắc rất động lòng người. Nhưng hôm nay...
Tòa lầu các đã sập. Trên vách đá đầy vết máu đỏ sậm còn chưa khô.
Ở trên tràn ngập thịt nát xương tan, tùy ý có thể thấy được áo giáp vỡ vụn. Nguyên con sông trong veo cũng hoàn toàn bị nhiễm máu đỏ.
"Đi tìm chết." Một người đầu trọc dữ tợn gào thét. Tay huy Đại Khảm Đao hung hăng chém một tên quân sĩ phía trước.
"Vèo." Chiến đao xuyên thấu thẳng qua thân một quân sĩ, trên chiến giáp vốn có một đạo vết thương bây giờ bị chém càng sâu hơn... "Ôi ~~~ quân sĩ đội mũ giáp kia trong yết hầu phát ra tiếng gầm. Trước lúc tử vong hắn muốn công kích đối thủ lại bị tráng hán đầu trọc tàn nhẫn một cước đá vào bụng. Bồng một tiếng, quân sĩ kia bị đá bay ra. Máu tươi phụt ra, tạng phủ trong thân thể từ vết thương lớn chảy ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này "Hô." Một loan đao hung hăng bổ vào đầu tráng hán đầu trọc kia.
Phốc.
Đầu bị bổ vỡ ra. Một quân sĩ có bộ râu rậm đội mũ giáp sau khi chém tráng hán đầu trọc cho đến chết lại gào thét hướng sang người khác chém giết.
Đây là chiến trường khốc liệt không phải đang tập trận
Đó là tràng cảnh hiện tại trên Bán Nguyệt Hạp. Bởi vì đang chiếm ưu thế. Hơn nữa có Trưởng lão tiên thiên Kim Đan Vạn Đồ U suất lĩnh. Ba nghìn quân sĩ tinh anh Tuyết Ưng Giáo tại đây đương nhiên dám kháng trụ quân đội Thiên Thần sơn công kích.
"Hô." Đệ nhất thần tướng "Nhật Lôi Mục" đi tới Bán Nguyệt Hạp.
Hắn nhìn thấy tràng chiến đấu sắc mặt khẽ biến.
"Thần tướng đại nhân." Một vị quan quân ở phía sau kiểm soát trận chiến nhìn thấy Nhật Lôi Mục thì lập tức chạy tới, vội vàng nói "Lúc này quân sĩ chúng ta bên này mới vừa tụ tập hơn bốn ngàn người. Tuyết Ưng Giáo cũng có ba nghìn. Hơn nữa bọn họ ngay từ đầu đã chiếm ở một vài yếu điểm. Điểm chết người là trú đảo trưởng lão "Vạn Đồ U" quá độc ác. Mới chém giết trong khoảng một chén trà công phu. Theo quan sát chúng ta đại khái đã chết hơn hai trăm người."
Trong tay Nhật Lôi Mục cầm vũ khí của hắn, bay thẳng đến phía trước. Đồng thời ngửa đầu quát lớn."Hô Hòa huynh đệ. Thần điêu còn không nhanh đến?" Tiên thiên Kim Đan cho dù lợi hại nhưng chân nguyên đều cũng có hạn so ra thì kém lợi hại hơn so với yêu thú.
"Nhật Lôi Mục lão ca. Đừng nóng vội a." Từ trên cao truyền đến sang sảng tiếng cười to.
"U ~~".
"U ~~".
Hai tiếng kêu bén nhọn cao vút xuyên thấu phía chân trời. Chỉ thấy hai đầu thần điêu khổng lồ mạnh mẽ từ trên cao lao xuống.
Đang ở chỗ quan khẩu trọng yếu, Vạn Đồ U thân nhiễm huyết đỏ hồng ngẩng đầu lên vừa lúc trông thấy hai con thần điêu sắc mặt không khỏi đại biến: "Liệt Phong Thần Điêu. Là Liệt Phong Thần Điêu cấp bậc tiên thiên Kim Đan. Có đến hai con?" Vạn Đồ U trong lòng bỗng sinh ra cảm giác tuyệt vọng. "Vừa rồi thanh âm kia nói là Nhật Lôi Mục? Đệ nhất thần tướng Nhật Lôi Mục?"
Vạn Đồ U cả kinh.
"Hô.".
Chỉ thấy hai con Liệt Phong Thần Điêu đáp xuống.Tiếp đó hướng về phía những quân sĩ Tuyết Ưng Giáo đang chiếm cứ những trạm kiểm soát quan trọng trực tiếp phun lửa ra. Từng đạo ngọn lửa màu trắng càn quét mà đến. "A.""A." Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên. Ngay cả một vài trọng giáp cũng đều bị đốt cháy. Rất nhiều tảng đá bị đốt vỡ ra.
Vẻn vẹn vài đạo ngọn lửa đã khiến cho trên trăm tinh anh quân sĩ mặc trọng giáp bị chết. Trừ phi không mũ giáp hoặc là bị thương rất nghiêm trọng thì những quân sĩ này mới bị chết. Nếu không rất khó chết. Nhưng dưới sức nóng của ngọn lửa thì nhất định phải chết. Ngồi trên lưng thần điêu màu đen nhìn xuống phía dưới, nhân mã Tuyết Ưng Giáo bị ngọn lửa đốt đến kêu cha gọi mẹ sắp quỵ ngã, Đằng Thanh Sơn thầm than.
"Tiểu. Liệt Phong Thần Điêu có thể khống chế uy lực ngọn lửa hay không?" Đằng Thanh Sơn hỏi.
Lúc trước Xích lân thú cấp bậc tiên thiên Hư Đan cũng có thể phun ra uy lực loại này.
Lý gật đầu nói: "Được chứ, ngọn lửa của Liệt Phong Thần Điêu cực mạnh là ngọn lửa có màu đen. Cho dù là Liệt Phong Thần Điêu cũng chỉ có thể phun ra hơn mười ngọn lửa màu đen. Mà loại ngọn lửa màu trắng này. Liệt Phong Thần Điêu có phun hơn mười lần cũng không thành vấn đề."
Đằng Thanh Sơn gật đầu, sau đó lại cúi đầu nhìn về Bán Nguyệt Hạp phía dưới.
"Nhật Lôi Mục." Một tiếng gầm giận dữ vang lên."Thiên Thần sơn các ngươi vì sao phải giết người của Tuyết Ưng Giáo ta. Chẳng lẽ Thiên Thần sơn các ngươi muốn khơi mào chiến tranh giữa hai bên sao?"
"Ha ha. Vạn Đồ U, giết chết hết các ngươi. Khơi mào đánh một trận thì thế nào. Ngươi tưởng Thiên Thần sơn ta sợ Tuyết Ưng Giáo các ngươi sao?"' Nhật Lôi Mục càn rỡ tiếng cười to cũng quanh quẩn tại trên không Bán Nguyệt Hạp.
Đằng Thanh Sơn ánh mắt ngay lúc này cũng tập trung cái lão giả mũi ưng thân nhiễm máu phía dưới kia. "Là hắn." Đằng Thanh Sơn trong đầu không tự kìm hãm được nhớ lại một màn lúc trước. Đúng là vị Tuyết Ưng Giáo Vạn trưởng lão này khi tại Đại duyên Sơn cưỡi điêu trên không truy tìm mình. Cũng chính là vị Vạn trưởng lão này cùng đám người Triệu Đan Trần, Cổ Ung muốn giết mình lại bị sư phó "Gia Cát Nguyên Hồng" ngăn trở. Bị Gia Cát Nguyên Hồng đánh trọng thương.
"Một lần chấm dứt ân oán luôn đi." Đằng Thanh Sơn ánh mắt ngưng trọng. Cầm trong tay Hắc Diễm côn trực tiếp từ trên lưng điêu nhảy xuống.
Giống như một thiên thạch nhanh chóng rơi xuống. Lúc Đằng Thanh Sơn hạ xuống trực tiếp một cước dẫm nát lồng ngực một gã quân sĩ Tuyết Ưng Giáo. Đem hắn trực tiếp dẫm nát, còn tạo nên một cái hố to lõm xuống. Trọng giáp bẹp dúm, máu tươi từ trong trọng giáp ngấm ra.
"Nhật Lôi Mục lão ca." Đằng Thanh Sơn một tiếng tê rống. "Tên Vạn Đồ U kia giao cho ta đi."
"Ha ha. Hô Hòa huynh đệ ngươi muốn dạy hắn. Ta đành bỏ qua vậy, Vạn Đồ U giao cho ngươi đó." Xa xa Nhật Lôi Mục ha ha cười nói. Trong trận doanh Tuyết Ưng Giáo Giờ phút này mọi nơi chung quanh Đằng Thanh Sơn đều là quân sĩ Tuyết Ưng Giáo đang co rúm sợ hãi. Nhưng không ai biết tên "Hô Hòa". Hắn rất tin tưởng. Hắn nghĩ rằng sẽ không có một Tiên Thiên Kim Đan cường giả nào mạnh hơn so với Hô Hòa.
"Vạn Đồ U." Đằng Thanh Sơn giơ Hắc Diễm côn. Chỉ về phía Vạn Đồ U. "Ngày hôm nay sang năm chính là ngày giỗ của ngươi." "Giết hắn." Vạn Đồ U gầm lên một tiếng.
"Thật là kiêu ngạo." Một đám quân sĩ Tuyết Ưng Giáo chung quanh tru lên lao đến Đằng Thanh Sơn. Cho dù là Tiên thiên cường giả đối mặt lượng lớn quân sĩ mặc trọng giáp vây sát cũng sẽ chết.
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay hắc côn. Một côn mạnh mẽ tiếp nối một côn.
"Bồng."
Máu tươi bay múa. Hơn mười quân sĩ bị quăng lên.
"Hô." Đằng Thanh Sơn lại là vung lên. Lại thêm một đám quân sĩ bị đập bay lên cho dù không chết cũng tàn phế.
Bên trái vung lên một cái. Bên phải vung lên một cái.
Đằng Thanh Sơn giống như quét rác... Tựa như ma thần thời tiền sử đi nhanh về phía Vạn Đồ U. Đám quân sĩ đối hắn mà nói căn bản là những con kiến."Bồng.""Bồng." Hàng loạt thanh âm vang lên. Tiếng kêu thê lương của những quân sĩ vang lên thảm thiết, ban đầu đã chịu qua ngọn lửa tàn sát của Liệt Phong Thần Điêu các quân sĩ Tuyết Ưng Giáo rốt cục gục ngã. Tất cả quân sĩ lập tức tránh xa pho tượng ma thần này.
Đằng Thanh Sơn đi nhanh đến phía Vạn Đồ U. Cái gọi là các quân sĩ tinh anh căn bản không có một chút tác dụng ngăn trở.
"Thiên Thần sơn từ khi nào xuất hiện cường giả lợi hại như vậy? Chẳng lẽ là ác ma "A Lạp Đạt, kẻ đã giết hai vạn quân sĩ Kim Lang đế quốc". Không đúng, ác ma "A Lạp Đạt" không phải là người của Thiên Thần sơn. Thiên Thần sơn tổng cộng mới có bát đại thần tướng." Vạn Đồ U nhìn Đằng Thanh Sơn đang nhanh tiến tới gần, sắc mặt không khỏi khẽ biến. Chỉ Đằng Thanh Sơn phía xa, lập tức hét lên "Ngươi là ai?"
Đằng Thanh Sơn cầm Hắc Diễm côn dính đầy máu tươi, nhếch miệng cười với Vạn Đồ U:
"Người muốn lấy mạng ngươi."
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.