Chương 260


Số từ: 2616
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Phóng nhãn khắp Minh Nguyệt đảo, từ xưa đến nay còn chưa có người nào dám nói với Kiếm Lâu lâu chủ hắn "Đánh cho ngươi rời đi" như vậy.
"Tiểu tử ngông cuồng!" Trong nháy mắt, ngón trỏ và ngón giữa của Kiếm Lâu lâu chủ chập vào nhau, một luồng kiếm quang màu bạc toát ra.
Kiếm Lâu lâu chủ nhanh như chớp lao xuống. Hắn cũng không rút kiếm, mà trực tiếp dựa vào kiếm chỉ kia bắn về phía mi tâm Đằng Thanh Sơn. Kiếm chỉ cực kỳ sắc bén, mơ hồ tỏa ra từng đợt từng đợt hàn khí.
"Ha ha......" Đằng Thanh Sơn đột ngột cười lớn.
"Oanh!" Một tiếng đánh trầm thấp vang lên.
Đồng thời, thân ảnh của Kiếm Lâu lâu chủ đã trực tiếp từ trên thuyền gỗ nhanh chóng bị hất ra phía xa. Khi đến giữa không trung, thân hình Kiếm Lâu lâu chủ vừa chuyển, nhẹ nhàng dừng trên bờ cát, nhưng ánh mắt hắn lại giống như nhìn chằm chằm một con mồi, ngửa đầu lên nhìn về phía thuyền gỗ.
Hắn hiểu được, lần này hắn có đối thủ!
Ánh mắt Kiếm Lâu lâu chủ trở nên cực kỳ nóng cháy. Cao thủ tĩnh mịch, cầu một địch thủ, quá khó khăn!
"Hảo kiếm pháp!" Một tiếng cười lớn sang sảng vang lên.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh màu xanh trực tiếp từ trên thuyền gỗ phóng lên cao, sau đó dừng ở bên cạnh bờ cát. Đằng Thanh Sơn cầm trong tay một cây trường thương màu bạc, ánh mắt hoàn toàn dừng ở trên người Kiếm Lâu lâu chủ. Hai đại siêu cấp cường giả...... Trải qua một lần giao thủ đơn giản đều phát hiện đối phương có thực lực kinh người.
"Người này không ngờ lại không chết!"
"Không ngờ, hắn có thể ngăn được một chiêu của Lâu chủ mà không chết!"
Mấy trăm quân sĩ khó có thể quên một màn vừa rồi. Hình tượng vô địch của Kiếm Lâu lâu chủ đã sớm xâm nhập trong lòng bọn họ. Người có thể đón đỡ một chiêu của Kiếm Lâu lâu chủ mà không chết, toàn bộ Minh Nguyệt đảo cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Oanh long long ~~
Hàng loạt những tiếng hỗn loạn vang lên. Chỉ thấy ở bờ cát phía Tây, đại lượng quân sĩ đang điên cuồng hướng bên này chạy như bay tới, có vẻ số lượng rất nhiều...... Bởi vì, nhìn từ xa có thể thấy những tiếng dồn dập va chạm giữa các cây với nhau, bụi bay mù mịt ở xung quanh đó.
"Người tới rất nhiều." Đằng Thanh Sơn mở miệng.
Kiếm Lâu lâu chủ còn lại là cẩn thận quan sát Đằng Thanh Sơn, cũng không vội vã xuất thủ.
"Đại quân đã đến!" Trên bờ cát, mấy trăm quân sĩ ánh mắt tỏa sáng.
"Lưu huynh đệ!" Một tiếng nói sang sảng vang lên, hai gã mang mũ tướng lĩnh lập tức hướng tên tướng quân đang bị trọng thương, chắp tay nói: "Quân doanh ba nghìn nhân mã, toàn bộ đều đã đến đầy đủ."
Quân doanh phủ tướng quân ở bên bờ biển Bắc Nhan trấn tổng cộng có ba nghìn nhân mã. Ngoại trừ Lưu tướng quân ngay từ lúc đầu tự mình mang theo mấy trăm người tới đây, hơn hai ngàn quân sĩ còn lại lúc này cũng đã đến. Bởi vì khoảng cách gần......cho nên mới có thể tới nhanh như vậy! Về phần đại quân của Kiếm Lâu, đều mới đi được nửa đường.
"Lâu chủ!" Hai gã tướng lĩnh kia lúc này mới phát hiện, người mặc thân bào màu trắng lại là Kiếm Lâu lâu chủ.
"Bái kiến lâu chủ!" Hai vị tướng lĩnh lập tức cung kính hô.
"Bái kiến lâu chủ!"
Các quân sĩ vừa mới tới cũng hô lớn, tạo thành tiếng vang rung trời!
"Ân, các ngươi thối lui sang một bên, cẩn thận bị ngộ thương." Kiếm Lâu lâu chủ nhẹ giọng, nói.
Hai gã tướng lĩnh kia lập tức lĩnh mệnh, chạy đến bên cạnh tên Lưu tướng quân, trong đó một tướng lĩnh người cao lập tức hạ giọng hỏi: "Lưu huynh đệ, tên thanh niên trẻ tuổi mặc thanh bào kia là người nào? Xem ra, hắn có thể cùng Lâu chủ chính diện đánh một trận!"
"Lợi hại thì có ích lợi gì. Ba nghìn quân sĩ, dùng biện pháp thí quân cũng đều có thể giết chết hắn!" Tên Lưu tướng quân nghiến răng nghiến lợi, nói.
Hai gã tướng lĩnh kia sắc mặt khẽ biến.
Nghe trong giọng nói của tên Lưu tướng quân tựa hồ không quản tính mạng của quân sĩ, điều này làm bọn hắn có chút bất mãn, đồng thời cũng kèm theo sự nghi hoặc.
......
Trên bờ cát.
Đằng Thanh Sơn cùng với Kiếm Lâu lâu chủ đứng cách nhau một đoạn. Ở xung quanh hai người, gió biển thổi vù vù, nước biển của đoạn Cửu Khúc Quỷ Vực lại mãnh liệt mênh mông, còn ba nghìn quân sĩ lại khiếp sợ, kích động quan khán một màn này... Có thể chứng kiến Kiếm Lâu lâu chủ xuất thủ đánh một trận, cho dù là tướng quân cũng khó có được cơ hội tốt như vậy.
Tay phải Kiếm Lâu lâu chủ cầm lấy chuôi kiếm ở sau lưng. Năm ngón tay của hắn tinh tế trắng nõn, tựa như tay của nữ nhân, nhưng lại hoàn toàn bất đồng bởi nó sở hữu lực lượng rất lớn.
"Thương!"
Thần kiếm ra khỏi vỏ, toàn thân nó phát tán một màu xanh biếc, nhưng mơ hồ ở giữa thanh thần kiếm lại có một vệt đỏ như máu.
"Kẻ yếu, ta không cần biết tên của hắn. Bất quá, ngươi có thực lực cùng với ta đánh một trận, là một cường giả! Người xa lạ, nói ra tên của ngươi!" Kiếm Lâu lâu chủ nhìn Đằng Thanh Sơn ở phía xa, thanh âm trong sáng, thậm chí còn trong hơn cả tiếng sóng biển.
"Ha ha......"
Đằng Thanh Sơn cười càng ngày càng lớn, lỗ tai của ba nghìn quân sĩ ở xung quanh đều cảm giác được sự ầm vang rung động. Sau đó, Đằng Thanh Sơn hỏi lại: "Ngươi tên gì?"
"Kiếm Lâu lâu chủ, Hoàng Phủ Ngọc Giang!" Kiếm Lâu lâu chủ nhìn Đằng Thanh Sơn: "Ngươi tên gì?"
"Kẻ yếu không có tư cách biết tên của ta!" Đằng Thanh Sơn cười.
Ánh mắt Kiếm Lâu lâu chủ Hoàng Phủ Ngọc Giang trở nên lạnh lẽo, sát khí như ẩn như hiện, tay cầm thanh thần kiếm màu xanh biếc chỉ xéo bờ cát: "Thần kiếm ở trong tay ta tên là "Ám Huyết"! Nó rất phấn khích khi được uống máu...... Kiếm rời khỏ vỏ, tất sẽ có máu chảy!" Vừa dứt lời, Hoàng Phủ Ngọc Giang trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh mông lung màu trắng ngà.
Hưu!
Tàn ảnh trong nháy mắt đã bay được khoảng cách hơn mười trượng, mơ hồ có một đạo quanh ảnh màu xanh biếc lao đến Đằng Thanh Sơn!
Đằng Thanh Sơn vốn đang đứng trên bờ cát, tay trái đột ngột trong nháy mắt bắt lấy cán thương, tay phải còn lại là trượt xuống đuôi cán thương. Một động tác rất đơn giản, tựa như lắc bánh xe, tay phải hắn nhẹ lay động, thoáng một cái liền đâm lên phía trước.
"Hô!"
Mũi Luân Hồi Thương liền xẹt qua một đạo vòng cung rất đẹp, mơ hồ trong đó hiện lên quang mang thổ hoàng sắc.
.
"Bồng!" Một tiếng va chạm trầm thấp vang lên.
Ngay sau đó là những tiếng "Bồng!" "Bồng!" liên tục không ngừng. Chỉ thấy khi mỗi một kiếm từ Kiếm Lâu lâu chủ Hoàng Phủ Ngọc Giang kia đâm ra, đều khiến cho nước biển ở bên cạnh kích động. Kiếm khí sắc bén, mơ hồ có hàn khí từng đợt từng đợt bắn ra, phàm là có quân sĩ ngẫu nhiên đụng phải liền trực tiếp biến thành một cây băng trụ hình người.
"Răng rắc!" Cả người tên quân sĩ đó trực tiếp bị đông lạnh mà vỡ ra, ngay cả máu cũng biến thành băng.
"Lui xa một chút, mau."
Các tướng lĩnh đều hét lên. Đại lượng quân sĩ ngay lập tức đều hướng xa xa điên cuồng thối lui, một đám e sợ bị lan đến mình.
"Thương!" Đằng Thanh Sơn mỗi một chiêu đều phát ra lực lượng rất lớn, Luân Hồi Thương thân mình gấp khúc, sau đó bắn ngược ra.
Kiếm Lâu lâu chủ Hoàng Phủ Ngọc Giang bị chấn động, bay về phía sau tầm bảy tám trượng mới dừng lại được, sau đó hạ xuống bờ cát. Mà Đằng Thanh Sơn lại nặng nề liên tiếp lui ba bước, cả người đã có một phần ngập bên trong cát. Thậm chí, trên người hắn tựa hồ bao trùm một tầng băng sương, dáng vẻ có chút chật vật.
Hoàng Phủ Ngọc Giang nhìn như rất tiêu sái.
Bất quá, trên mặt Đằng Thanh Sơn có vẻ tươi cười, Hoàng Phủ Ngọc Giang lại tương phản, biểu tình trông hết sức nghiêm trang.
"Hảo kiếm pháp!" Đằng Thanh Sơn cười vang.
"Hảo thương pháp!" Hoàng Phủ Ngọc Giang trầm giọng, nói.
Ba nghìn quân sĩ đang quan khán ở phía xa xa, mỗi người đều ngạc nhiên nhìn một màn này......Đây là? Chẳng lẽ vị cao thủ thần bí kia cùng với Kiếm Lâu lâu chủ của bọn họ thực lực không khác biệt mấy? Mấy trăm tên quân sĩ trước kia từng muốn giết chết Đằng Thanh Sơn, đáy lòng phát lạnh.
Bọn họ muốn giết chết một siêu cấp cường giả có thể so sánh với Kiếm Lâu lâu chủ, thật sự là ngại mình sống quá lâu a!
"Hoàng Phủ Ngọc Giang." Đằng Thanh Sơn nhìn phía đối thủ phía xa: "Ta thừa nhận, với thực lực của ngươi, ngươi có tư cách biết tên của ta."
Hoàng Phủ Ngọc Giang nhướng mày nhìn Đằng Thanh Sơn.
Ba nghìn quân sĩ ở xa xa cũng vểnh tai lên. Ai cũng muốn biết vị siêu cấp cường giả thực lực có thể ngang bằng với Kiếm Lâu lâu chủ tên là gì. Bởi, bọn họ đều muốn sau này có cái để khoác lác, hoặc là cũng có thể thổi phồng với đứa con của mình, hay để đi khoe.
"Ta tên là Đằng Thanh Sơn!" Thanh âm của Đằng Thanh Sơn vang lên.
"Đằng Thanh Sơn!"
"Hắn tên là Đằng Thanh Sơn?"
"Đằng Thanh Sơn này cũng thật lợi hại."
Bên trong ba nghìn quân sĩ lập tức truyền lên tiếng hưng phấn nghị luận, bọn họ đều sẽ nhớ kĩ cái tên "Đằng Thanh Sơn" này.
"Đằng Thanh Sơn?" Hoàng Phủ Ngọc Giang nhướng mày, đem tên này ghi tạc trong óc. Đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Ngọc Giang hắn luyện ra "Kiếm Cửu Thức" tối cao trong "Minh Nguyệt Kiếm Điển" mà không chiến thắng được đối thủ.
Chín chiêu kiếm cực mạnh, một kiếm cũng không thương tổn được Đằng Thanh Sơn.
Trước mắt trường thương của Đằng Thanh Sơn, Hoàng Phủ Ngọc Giang cảm giác tựa như đối thủ là một tòa núi cao, không thể lay động.
"Kiếm pháp của Hoàng Phủ Ngọc Giang này thật là lợi hại." Đằng Thanh Sơn nhớ lại một màn vừa rồi, sau đó cúi đầu nhìn quần áo trên người đã ngưng kết thành một tầng băng mỏng, thầm nghĩ: "Mỗi một kiếm đều sắc bén đến mức đáng sợ. Nếu không có Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp đủ lợi hại, trên người ta đã sớm xuất hiện vài lỗ thủng. Hoàng Phủ Ngọc Giang này...... Không hổ là cường giả mạnh nhất của Minh Nguyệt đảo, so với Thiên Thần Sơn đệ nhất thần tướng "Nhật Lôi Mục", cũng không khác biệt mấy!"
Đằng Thanh Sơn lập tức cười vang, nói: "Hoàng Phủ Ngọc Giang, ta đã tiếp nhận mấy chiêu kiếm pháp của ngươi, ngươi cũng thử xem thương pháp của ta như thế nào!"
Tiếng cười còn đang quanh quẩn.
Đằng Thanh Sơn bỗng dưng di động, một đạo tàn ảnh màu xanh chợt lóe, Luân Hồi Thương liền giống như du long nổi trên mặt nước, trong chớp mắt đã tới trước người Hoàng Phủ Ngọc Giang. Quần áo bên cánh tay phải của Đằng Thanh Sơn căng phồng lên, quang mang thổ hoàng sắc tràn ngập ở bên trong, tay phải cầm cán thương đột ngột phát lực.
"Ông ~~"
Mũi thương trong nháy mắt xoay tròn, tựa như xuyên thấu không gian!
Một tia chớp màu bạc sáng lên!
"Vù vù ~~" Khuôn mặt Hoàng Phủ Ngọc Giang trở nên nghiêm trang, Ám Huyết Thần Kiếm trong tay mơ hồ linh động một chút, không ngờ liền chắt trước mũi thương của Đằng Thanh Sơn.
"Thương!"
Hai tay Đằng Thanh Sơn hơi hơi tê rần, chấn động lui từng bước. Hoàng Phủ Ngọc Giang cũng liên tiếp lui hai bước, cường lực phụt ra kình khí đem bờ cát xung quanh Đằng Thanh Sơn cùng với Hoàng Phủ Ngọc Giang đều lún xuống một thước sâu.
"Ân? Hoàng Phủ Ngọc Giang này khá lợi hại, không ngờ có thể cứng đối cứng ngăn trở một chiêu Độc Long Toàn của ta. Ân, phải giảm bớt uy lực, đề cao tốc độ!" Sắc mặt Đằng Thanh Sơn trầm xuống, Luân Hồi Thương giống như giao long xuất động, lại bắn về phía Hoàng Phủ Ngọc Giang. Lần trước cùng Thần điểu Thanh Loan đánh một trận, Đằng Thanh Sơn luôn luôn bị khổ tâm ở vấn đề này.
Tuy rằng không có đột phá gì lớn, nhưng là sau khi uy lực giảm bớt ba đến bốn thành, tốc độ đã đề cao hơn không ít.
Hưu! Hưu! Hưu!
Mũi thương lại xoay tròn, lần lượt hướng Hoàng Phủ Ngọc Giang đâm tới.
"Vù vù ~~" Hoàng Phủ Ngọc Giang vững vàng không ngã, Ám Huyết Thần Kiếm cũng linh động một cách mơ hồ ngăn cản thế công của Đằng Thanh Sơn. Hiển nhiên, Hoàng Phủ Ngọc Giang đối với phòng ngự của chính mình rất tin tưởng.
Thương! Thương! Thương!
Liên tiếp những tiếng đánh vang lên, mỗi một chiêu Độc Long Toản của Đằng Thanh Sơn đều bị Hoàng Phủ Ngọc Giang ngăn cản. Quỷ dị nhất chính là...... bờ biển không ngờ có vài dòng nước lăng không bị thổi quét đến giữa bóng kiếm của Hoàng Phủ Ngọc Giang. Chỉ thấy bóng kiếm mơ hồ kia chớp động, mà những dòng nước này lại hình thành một hình tròn quỷ dị!
Mặc cho Đằng Thanh Sơn công kích như thế nào, cũng đều không thể phá vỡ kiếm pháp phòng ngự này. Loại kiếm pháp này có lực phòng ngự gần như Hỗn Nguyên Nhất Khí thương pháp của Đằng Thanh Sơn.
"Này, kiếm pháp này......"
Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn, trong đầu bỗng nhiên linh quang chợt lóe, lòng mừng như điên: "Trong kiếm pháp này ẩn chứa Thủy Hành chi đạo! Ta phải đấu với hắn nhiều hơn. Trong chốc lát, có lẽ Thủy Hành Chi Quyền của ta có thể có sự đột phá!"
--------
thí quân: ở trong chương CDK này thì được hiểu là phương pháp lấy số đông người đánh 1 người, nó cũng na ná như đánh hội đồng vậy ^_^.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.