Chương 269
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2325 chữ
- 2020-05-09 06:56:57
Số từ: 2320
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Vậy mà nó còn có ... mẫu thân?
- Huynh cũng đã gặp không ít yêu thú nhưng chưa bao giờ gặp loại nào cùng với mẹ ở cùng một chỗ.
Đằng Thanh Sơn cảm thán nói.
Lý vừa hé miệng vừa nhăn cái mũi, khóe miệng xuất hiện má lúm đồng tiền nhìn rất xinh nói:
- Đằng đại ca, huynh chưa thấy cũng không có nghĩa là không có. Mà chỉ có thể nói là huynh gặp quá ít yêu thú thôi.
Nhìn bộ dạng của Tiểu Lý, Đằng Thanh Sơn lại nhớ đến bộ dáng làm nũng của Tiểu Miêu ở kiếp trước.
- A!
Đằng Thanh Sơn giật mình bừng tỉnh.
- Muội kêu nó đến hỏi mẫu thân nó đi.
- Vâng!
Bằng sự nhạy cảm của nữ nhân, Tiểu Lý cũng thấy được ánh mắt bất bình thường của Đằng Thanh Sơn. Trong lòng nàng lập tức xuất hiện một cảm giác ngọt ngào, nét mặt thoáng có chút ửng đỏ. Lý hướng về phía Thanh Loan kêu lên một hồi, Thanh Loan cũng kêu lên đáp lại.
- Đằng ca, nó hỏi chúng ta có muốn đi gặp mẫu thân của nó không.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn nhíu mày đứng lên. Thanh Loan khi được năm tuổi thì tối thiểu cũng phải đạt Tiên thiên Kim Đan. Còn Thanh Loan mẹ này thì thực lực ra sao? Cho dù là yêu thú cấp bậc Hư Cảnh thì Đằng Thanh Sơn cũng sẽ không lấy gì làm lạ. Nhưng có điều nếu đối mặt với yêu thú cấp bậc Hư Cảnh thì mình hoàn toàn không có một chút năng lực phản kháng.
Không thể phản kháng! Đây quả thực là điều mà Đằng Thanh Sơn không hài lòng chút nào.
- Đi đi Đằng đại ca, đi xem mẫu thân của Thanh Loan cuối cùng là như thế nào. Chẳng lẽ huynh không muốn nhìn qua một chút?
Tiểu Lý nhìn Đằng Thanh Sơn với vẻ mặt mong chờ. Nàng rất thích yêu thú dĩ nhiên là muốn được thấy qua mẫu thân của Thần điểu Thanh Loan.
- Đằng đại ca, muội nghĩ mẫu thân nó với chúng ta sẽ không có địch ý. Nếu có địch ý thì với tốc độ của nó chúng ta đều chạy không thoát. Chi bằng cứ thẳng thắn vô tư gặp nó một phen.
Đằng Thanh Sơn nghe vậy cũng gật đầu.
Trên mặt biển thì tốc độ bay của Thần điểu Thanh Loan so với Cuồng Phong Ưng thuộc dạng siêu viễn. Nếu đối phương thực muốn ra tay thì quả thực mình sẽ không có cách thoát thân.
- Tốt, vậy chúng ta cùng đi xem mẫu thân của Thanh Loan này như thế nào.
Đằng Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
Tiểu Lý lập tức lộ nét mặt vui mừng khó tả lập tức quay lại phía Thanh Loan trao đổi. Sau đó chỉ thấy Thanh Loan đập hai cánh một cách hưng phấn.
- ~ U ~
Tiểu Lý hướng về phía Cuồng Phong Ưng đang đứng cách đó không xa phân phó.
- Đằng đại ca, Tiểu Hôi nói nó sẽ ở đây canh chừng thuyền. Chúng ta cùng với Thanh loan đi thôi.
Tiểu Lý cười nói, Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương gật đầu. Lúc này, Thanh Loan cũng cao hứng kêu to lên một tiếng hướng phía đảo cất cánh.
Thần điểu Thanh Loan tương đối nhỏ, lưng nó không đủ rộng để trở cả hai người. Nếu miễn cưỡng thì chỉ có thể một người ngồi lên đã hết chỗ. Hai người cùng đi thì dĩ nhiên là Đằng Thanh Sơn phải ôm Tiểu Lý trong lòng mà ngồi lên thôi.
- Thanh Loan sẽ đi trước dẫn đường.
Tiểu Lý cùng Đằng Thanh Sơn vui vẻ sánh vai đi theo sau tiến vào hoang đảo.
Hoang đảo này vô cùng yên tĩnh.
Phía sâu trong rừng cây hoàn toàn không có bóng dáng bất kì loại dã thú nào, cũng chẳng thấy dấu vết của động vật. Theo sau Thanh Loan bọn họ vượt qua những dãy núi gập ghềnh, sau một hồi lâu thì tới một sơn cốc trống trải. Trong cốc có một gốc cây Chu đại thụ tỏa ánh sáng sắc hồng dạng lửa đỏ.
Trên cây đại thụ có thật nhiều những chiếc tổ điểu lớn, phía trong xuất hiện lố nhố đầu mấy con điểu con Liệt Hỏa Điểu.
Khi hai người Đằng Thanh Sơn cùng Thanh Loan tiến tới gần
- ~ U ~
- ~U~
Từng đạo thanh âm cao vút từ sơn cốc vang lên, mấy con điểu cừa kêu vừa thò đầu ra khỏi tổ với vẻ đầy địch ý. Tuy nhiên khi thấy Thanh Loan dẫn đường thì đám Liệt Hỏa Điểu này lại kêu be be đầy vẻ nhu thuận.
- Thật là nhiều Liệt Hỏa Điểu! Đằng ca, chúng ta nhìn thấy trước kia chỉ là một phần nhỏ thôi a.
- Liệt Hỏa Điểu ở đây cũng phải đến hơn trăm con.
Đằng Thanh Sơn nói, nhưng ánh mắt lại dừng lại trên một vùng hỏa hồng rực rỡ trên cây đại thụ.
"Hỏa Ngô Đồng! trong thư tịch có nói Liệt Hỏa Điểu chỉ làm tổ trên cây Hỏa Ngô Đồng. Quả thực là vậy! Hỏa Ngô Đồng này nhánh cây của nó còn cứng rắn hơn sắt thép hơn nữa lại không sợ lửa. Độ trân quý so với gỗ thực cao hơn nhiều!"
Đằng Thanh Sơn quan sát kĩ Hỏa Ngô Đồng còn Tiểu Lý thì lại quan sát Liệt Hỏa Điểu mà nhất thời quên đi mất Thanh Loan.
Dựa vào lợi trảo, Thanh Loan vẫn tiếp tục hướng phía trước đi tới, cái đuôi dài bảy màu cũng buông xuống phản phất như một tiên nữ bước chậm dãi.
- ~U~
Thanh Loan lúc này đã đi đến một hồ nước sâu rộng và phát ra một tiếng kêu to.
Đằng Thanh Sơn cùng Tiểu Lý lúc này mới bừng tỉnh.
Thanh Loan kêu lên vài tiếng rồi trực tiếp nhảy vào thủy đàm. Lý kinh ngạc quay đầu lại nói với Đằng Thanh Sơn:
- Đằng đại ca, Thanh Loan nói mẫu thân nó ở trong sơn cốc, muốn leo lên đó rất khó nhưng đi dưới thủy đàm thì dễ dàng tới nơi. Nó kêu chúng ta đi theo nó.
- Ha ha ha. Thanh Loan này có thể bay lên gặp mẫu thân nó. Nhưng vì phải dẫn theo chúng ta nên phải đi theo đường thủy đàm này rồi.
Đằng Thanh Sơn cười rộ.
- Chúng ta đi.
Đằng Thanh Sơn cùng Tiểu Lý gần như đồng thời nhảy vào thủy đàm. Lý có tị thủy châu nên dù trong nước vẫn cảm thấy thoải mái, xung quanh nửa trượng nước không thể xâp nhập. Đặt hạt châu này vào vị trí bụng toàn thân liền không bị nước xâm phạm. Đằng Thanh Sơn chỉ việc kéo tay của Tiểu Lý mà đi.
- Ào ào..
Đằng Thanh Sơn hai chân khua mạnh vào nước trực tiếp mang theo Tiểu Lý hướng theo Thanh Loan tiến về phía trước. Trong chốc lát...
- ~ U~
Thanh Loan nổi lên mặt nước nhẹ phát ra một tiếng kêu to.
- Đằng đại ca, Thanh Loan nói đã tới nơi rồi.
- Bồng...
Đằng Thanh Sơn kéo tay Tiểu Lý lao lên khỏi mặt nước và hạ xuống bên bờ hồ gần đó.
- Nơi này chính là chỗ ở của Thanh Loan chi mẫu?
Đằng Thanh Sơn quan sát xung quanh.
Đây là một sơn cốc bốn bề vách núi, yên lặng. Ngoài biển thì lạnh nhưng trong này lại ấm áp như mùa xuân, các lòai hoa đua nhau nở rộ. Cách đó không xa có một rừng cây Hỏa Ngô Đồng đầy sức sống. Ở giữa rừng Hỏa Ngô Đồng có một gốc Hỏa Ngô Đồng gốc cây tối thiểu rộng ba trượng, có thể nói nó như một Hỏa Ngô Đồng thụ vương. Nhưng lại quỷ dị bởi cây này chỉ thấp chừng mười trượng.
Một khỏa hỏa diễm lớn đang ngự trên thụ vương này.
"Đây là..."
Đằng Thanh Sơn tròn xoe ánh mắt kinh ngạc.
"Chẳng lẽ là.."
Tiểu Lý cũng sợ đến ngây người.
Thanh Loan hướng phía thụ vương bay tới đồng thời kêu to.
- Đằng đại ca, Thanh Loan nói là mẫu thân nó bảo chúng ta qua bên đó.
Tiểu Lý nuốt xuống đôi mắt tràn đầy khiếp sợ nói.
Đằng Thanh Sơn cùng Tiểu Lý quan sát phía trên Hỏa Ngô Đồng thấy một con thần điểu toàn thân sắc hỏa hồng, thân dài chừng bốn đến năm trượng, bộ lông đuôi to lơn khép lại so với bộ lông đuôi của Thanh Loan lớn hơn bội phần, tuy nhiên lông đuôi của thần điểu cũng vẫn là hỏa hồng sắc.
Toàn thân thần điểu là hỏa hồng sắc, phần lông đỉnh đầu dài ta một cách tư nhiên tạo thành một chiếc Vương Miện cũng là ... hỏa hồng sắc.
Toàn thân đắm chìm trong hỏa diễm.
- ~ U ~
Thanh Loan phát ra từng lọat thanh âm thấp minh.
Thần điểu kia bằng sắc thái con người nhìn về phía hai nhân loại bên bờ hồ rồi lập tức xòe cánh đứng lên, bộ lông đuôi vốn khép lại giờ cũng được mở ra hoàn toàn.
Thân thể chỉ dài khoảng bốn đến năm trượng vậy mà khi mở ra cánh và đuôi thì dài tới gần mười trượng.
Cả người nó tựa như một đám mấy sắc hỏa hồng từ trên trời sà xuống bay về phía hai người Đằng Thanh Sơn.
"Là Phượng Hoàng! Là Bất Tử Phượng Hoàng trong truyền thuyết!"
Đằng Thanh Sơn sợ đến ngây người.
"Bất tử Hỏa Phượng Hoàng!" Tiểu Lý cũng kinh ngạc nhìn.
Toàn thân sắc hồng làm Thanh Loan như một cô công chúa cao quý thì của thần điểu này làm nó như một nữ vương.
Trong nháy mắt nó bay đến trước mặt hai người rồi hạ xuống.
"Bất tử Phượng Hoàng!" Đằng Thanh Sơn nhớ rõ trong thư tịch về yêu thú có ghi lại thì Bất tử Phượng Hoàng là một loài yêu thú trọng điểm như sau.
Bất Tử Phượng Hoàng: Còn có tên khác là Hỏa Phượng có thân thể bất tử. Bất Tử Phượng Hoàng lướt qua thì vùng đất liền trở lên khô cằn. Dùng máu của Bất Tử Phượng Hoàng có thể khiến cho người cận kề với bờ vực tử vong hồi sinh lại. Đây là loại thần thú đáng sợ nhất mà trong truyền thuyết thì Bất Tử Thảo chỉ có ở chỗ của Bất Tử Phượng Hoàng.
"Mẫu thân của Thanh Loan như thế nào lại là Bất tử Phượng Hoàng?" Đằng Thanh Sơn trong lòng tràn đầy kinh ngạc. "Lại còn có Bất Tử Thảo!"
Bất Tử Thảo vô cùng trân quý. Nó có thể trưc tiếp làm con người gia tăng hai trăm năm tuổi thọ. Tiên thiên đỉnh phong cười giả tuổi thọ chỉ có khoảng hai trăm năm, nếu tăng thêm hai trăm năm nữa thì khả năng bước vào hư cảnh sẽ tăng lên rất nhiều. Cho dù là không bước được vào hư cảnh chỉ cần gia tăng tuổi thọ thôi cũng đã đủ khiến cho vô số cường giả Cửu Châu đại địa điên cuồng.
Nhưng là...
Bất Tử Thảo phi thường hiếm có, trong thư tịch có ghi chỉ duy nhất tại chỗ ở của Bất Tử Phượng Hoàng mới có.
Mà Bất Tử Phượng Hoàng lại tuyệt đối đáng sợ!
"Thật không nghĩ tới mẫu thân của Thanh Loan là Bất Tử Phượng Hoàng!"
"Thanh Loan cũng đã cực kì lợi hại. Một khi nó lột xác đến cấp bậc hư cảnh thì sự đáng sợ thật không dám nghĩ tới!"
Đằng Thanh Sơn thất kinh.
Bât Tử Phượng Hoàng thân thể cao lớn tựa như một tòa núi nhỏ đứng trước Đằng Thanh Sơn và Tiểu Lý, cặp mắt như đang xem kỹ hai nhân loại nhỏ bé trước mặt.
- ~ U ~
Thanh Loan bên cạnh Bất Tử Phượng Hoàng không ngừng kêu lên vui mừng.
Hiện tại nó như một đứa trẻ ngoan đứng trước người trưởng thành.
Bất Tử Phượng Hoàng nhìn thoáng qua Thanh Loan, trong đôi mắt có vài tia chiều chuộng, sau đó nó quan sát về phía Đằng Thanh Sơn rồi cũng kêu lên mấy tiếng.
- Đằng đại ca.
Tiểu Lý chấn động.
- Sao?
Đằng Thanh Sơn hỏi.
- Vừa rồi Thanh Loan có nói với Bất Tử Phượng Hoàng là nó muốn cùng chúng ta đi xông pha. Còn nói huynh rất lợi hại, nó so với huynh vẫn còn kém mấy phần. Nên nó muốn cùng với huynh đồng hành để cùng đột phá.
Lý liền nói.
- Hơn nữa nó còn nhắc tới quyền pháp của huynh. Mà Bất Tử Phượng Hoàng này lại muốn huynh biểu diễn một lần quyền pháp cho nó xem.
- Biểu diễn quyền pháp.
Đằng Thanh Sơn ngẩn ra.
- ~U~
Thanh Loan bên cạnh cũng cất tiếng kêu to.
- Thanh Loan cũng nói Đằng đại ca biểu diễn quyền pháp một lần cho mẫu thân nó thấy. Để mẫu thân nó yên tâm.
Trước mặt Bất Tử Phượng Hoàng, Đằng Thanh Sơn cảm thấy một cảm giác khó thở, tựa như đối diện một ngọn núi lửa không thể cưỡng lại.
"Nếu Bất Tử Phượng Hoàng muốn xem quyền pháp của ta, vậy cũng tốt!"
Đằng Thanh Sơn vung tay lên, Luân Hồi Thương hóa thành một đạo tàn ảnh bay về phía vách núi bên cạnh cắm sâu vào đó.
--------------------------------