Chương 304:Quyển 8: Hư Cảnh Chi Lộ -- Hảo Đối Nhân Xử Thế


Số từ: 2592
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Ta nên sớm đoán được."
"Trong truyền thuyết, Thanh Loan chính là thần điểu được tắm gội trong hỏa diễm, mà Phượng Hoàng là hỏa diễm thần thú... Thanh Loan là vua trong các loại yêu thú thuộc họ chim, ngọn lửa nó phun ra, uy lực so với ngọn lửa những yêu thú cấp bậc tiên thiên Kim Đan khác phun ra, khẳng định càng đáng sợ hơn nhiều! Điểm ấy rất dễ dàng có thể đoán được."
Đằng Thanh Sơn trong lòng nhắc nhở chính mình: "Không nên bởi vì có thể đánh bại Nhật Lôi Mục, Hoàng Phủ Ngọc Giang mà kiêu ngạo!"
Từ lúc ở trên Minh Nguyệt đảo có thể dễ dàng đánh bại Hoàng Phủ Ngọc Giang, Đằng Thanh Sơn khi ấy tự nhận thực lực của chính mình, nếu so sánh cùng với các cường giả Tiên Thiên Kim Đan khác, cũng là hơn hẳn một bậc. Đặc biệt là khi trên đảo Phượng Hoàng, tỷ thí lại một lần nữa cùng với Thanh Loan! Lần tỷ thí đó, Đằng Thanh Sơn còn đánh bị thương Thanh Loan.
Bởi vì trên Cửu Châu đại địa, Thanh Loan là được xưng vô địch dưới Hư Cảnh (vô địch dưới Hư cảnh - nghĩa là trừ Hư cảnh cường giả ra, nó là vô địch).
Đằng Thanh Sơn cho rằng chính mình có thể đánh bại Thanh Loan, cũng tự nhiên trở thành vô địch dưới Hư Cảnh! Đi vào Đoan Mộc đại lục, Đằng Thanh Sơn mỗi lần chiến đấu đều là thắng! Điều này khiến cho Đằng Thanh Sơn trong lòng nảy sinh ra một cổ tự tin... Sự tự tin của cường giả vô địch dưới Hư Cảnh! Hắn tự cao tự đại, trong lòng thầm nghĩ đã gần đạt tới Hư Cảnh!
Vì hắn nghĩ bản thân đã mạnh hơn so với Thanh Loan. Vậy thôi.
Nhưng Đằng Thanh Sơn quên... Hắn tỷ thí cùng với Thanh Loan, không phải là sinh tử quyết chiến. Thanh Loan cũng không có sử dụng tuyệt chiêu chính thức để đối phó hắn!
"Trong hắc diễm hàm chứa ngọn lửa màu tím, không ngờ có thể làm cho tầng lân giáp trên người Lục Túc Đao bị cháy sạch phát ra tiếng 'xuy xuy' rung động, lập tức liền bị thương. Nếu so sánh về năng lực phòng ngự của thân thể, ta vẫn kém hơn một chút so với Lục Túc Đao." Đằng Thanh Sơn nghĩ ngợi: "Trừ phi, Nội Gia quyền của ta đạt tới hậu kỳ! Đến lúc đó, Nội Gia Cương Kính có thể hình thành vòng bảo hộ tại bên ngoài thân, Nội Gia Cương Kính phụ trợ cùng thân thể... Sức bạo phát sẽ có thể đạt đến cực hạn - một trăm sáu mươi vạn cân! Khi đó, ta mới có thể đánh bại Lục Túc Đao."
Đằng Thanh Sơn mặc dù có tiên thiên chân nguyên.
Nhưng hiện nay, mọi tinh lực hắn đều tiêu phí trên 'Nội Gia Cương Kính', thực không lãng phí 'Thần' đi luyện tiên thiên chân nguyên! Mà chân nguyên cảnh giới Tiên thiên Hư Đan, hình thành vòng bảo hộ, đối diện đao phong của Lục Túc Đao, hoặc là hỏa diễm của Thanh Loan thì lại không chịu nổi một kích.
Khi đạt tới hậu kỳ 'Nội Gia Cương Kính', uy lực so với chân nguyên của tiên thiên Kim Đan cũng không kém!
"Ta đã quá kiêu ngạo rồi! Nhật Lôi Mục chỉ vẻn vẹn được xưng là có thể danh liệt trong ba người đứng đầu 'Thiên Bảng'."
"Lúc trước sư phó khi ở tại Đại Duyên Sơn, chỉ một kiếm đã bức lui Cổ Ung, đánh trọng thương Triệu Đan Trần cùng Vạn trưởng lão của Tuyết Ưng Giáo. Một kiếm kia... Cũng đã ẩn chứa 'Đạo'!"
"Thực lực sư phó đều đã ẩn chứa 'Đạo', vậy còn Thú Vương thì sao?"
"Đệ nhất Thú Vương, chiếm giữ vị trí đầu tiên trên 'Thiên Bảng' hơn mười năm không ai lay động nổi. Thực lực hiện nay của ta nếu so sánh với Thú Vương, cũng không biết ai mạnh ai yếu?" Đằng Thanh Sơn lắc đầu, trước lúc gặp được Lục Túc Đao, cùng ban nãy Thanh Loan phát uy, hắn còn cho rằng hắn có thể đánh bại Thú Vương.
Nhưng giờ phút này, Thanh Sơn không xác định được.
"Ta chưa tới cảnh giới Hư Cảnh! Thú Vương cũng không đạt đến Hư Cảnh! Mà hắn lại liệt danh đệ nhất 'Thiên Bảng' nhiều năm như vậy..."
"Con đường tu luyện, cường giả như mây, thiên tài nhiều vô số."
"Từ hôm nay trở đi, ta nên tĩnh tâm để tu luyện cho thật tốt. Đợi đến khi Nội Gia Cương Kính đạt tới hậu kỳ, mới có tư cách tuyên bố vô địch dưới Hư Cảnh. " Đằng Thanh Sơn trải qua lần đả kích này, cũng đã hiểu rõ chính mình.
...
Đằng Thanh Sơn cùng Thanh Loan giống như ảo ảnh, di chuyển cực nhanh trong rừng cây, trong nháy mắt công phu liền đến bờ hồ Nguyệt Nha.
"Đằng đại ca!"
Lý sớm đã lo lắng chờ đợi, chứng kiến Đằng Thanh Sơn cùng Thanh Loan xuất hiện, cùng với Tiểu Bình lập tức tiến đến nghênh đón.
"Đằng đại ca! Huynh, huynh không sao chứ?"
Lý lo lắng nhìn kỹ thân thể Đằng Thanh Sơn. Đánh một trận cùng với Lục Túc Đao khiến cho quần áo trên người Đằng Thanh Sơn rách nát (rách te tua), thoạt nhìn bộ dáng có vẻ rất thảm hại.
"Ha ha, huynh không sao! Chẳng qua nếu không phải Thanh Loan xuất hiện đúng lúc, lúc này đây, huynh cho dù không chết, cũng bị thương rồi."
Đằng Thanh Sơn cười, hơi nghiêng đầu nhìn về phía Thanh Loan. Lý lập tức cảm kích nhìn về phía Thanh Loan, phát ra một tiếng kêu to, đồng thời duỗi tay vuốt ve sủng nịch bộ long mượt mà của Thanh Loan.
Thanh Loan lập tức kiêu ngạo mà giơ cao đầu lên, kêu to vài tiếng.
"Đằng đại ca, muội cùng bọn Tiểu Bình đang ngồi đây chờ Đằng đại ca huynh trở về. Bỗng nhiên nghe được có tiếng yêu thú rống bên kia, muội nghe được tiếng rống, liền biết có một con yêu thú muốn giết Đằng đại ca các ngươi, mới nhờ Thanh Loan nhanh chóng bay tới đó trợ giúp."
Lý nhìn kỹ miệng vết thương sau lớp quần áo của Đằng Thanh Sơn, cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Trong thiên hạ, phần đông yêu thú đều có thú ngữ chung, chẳng qua có một số lượng cực nhỏ yêu thú mới hình thành thú ngữ riêng.
Như Lục Túc Đao, chỉ sợ cả Đoan Mộc đại lục mới một hai con, tự nhiên không có khả năng hình thành thú ngữ riêng. Thú ngữ Lục Túc Đao sử dụng là thuộc loại thú ngữ thông thường.
Yêu thú trong thiên địa tuy nhiều nhưng cũng không có nhiều loại thú ngữ, chỉ có vài loại thông dụng.
Đây cũng là lý do vì sao Lý có thể nghe hiểu rất nhiều ngôn ngữ của yêu thú.
Đằng Thanh Sơn giật mình, không khỏi cảm kích nói:
"Tiểu, cám ơn muội."
Lý trên mặt không tự kìm hãm được, sắc mặt lộ ra một tia vui mừng.
"Chỉ một tiếng cám ơn mà cao hứng thành như vậy." Tiểu Bình thấy thế, đáy lòng thầm nghĩ: "Tiểu thư tỷ tỷ a!"
"Đằng đại ca, yêu thú kia rốt cuộc là loại yêu thú gì?"
Lý dò hỏi.
"Con yêu thú này, tại Đoan Mộc đại lục được xưng là 'Lục Túc Đao'."
Đằng Thanh Sơn sợ hãi than nói:
"Lục Túc Đao này, đầu hình tam giác, thân thể tựa như cương giáp chế tạo, có sáu chân, mỗi một chân đều dài khoảng năm trượng. Chân lại quanh co sắc bén như đao phong, hơn nữa trên khớp chân còn có một tiêm thứ (cây gai) mũi nhọn dài. Còn có hai đôi cánh mỏng, đồng dạng cũng cực kỳ sắc bén, hơn nữa tốc độ phi hành cực nhanh."
Lý nghe thấy vậy trong đầu tưởng tượng ra hình dáng yêu thú 'Lục Túc Đao', không khỏi hít vào một hơi không khí lạnh.
"Yêu thú này thật đáng sợ."
Lý cả kinh nói.
"Ân, yêu thú Lục Túc Đao này không đơn giản chỉ có thiên phú đáng sợ, hơn nữa... Huynh cảm giác, bản thân nó đối với 'Đạo' cũng đã có điều lý giải. Hai chân trước của nó huy phách, căn bản là một bộ đao pháp phi thường tinh diệu."
Đằng Thanh Sơn sợ hãi than. Bình thường yêu thú đánh giết, chính là áp dụng sự nhanh chóng, linh hoạt, nhiều nhất thì chỉ giảo hoạt một chút thôi.
"Đao pháp?"
Lý trừng mắt.
"Ân."
Đằng Thanh Sơn trịnh trọng nói:
"Huynh phỏng chừng, yêu thú Lục Túc Đao này cũng giống như huynh, đều là đang tìm hiểu về thiên địa chi đạo. Có lẽ sau này, một thời gian nào đó, nó có thể trở thành Thần thú (Hư Cảnh yêu thú)!
Một yêu thú cảnh giới tiên thiên Kim Đan không có khả năng mạnh mẽ như vậy, đây là một yêu thú đã có lĩnh ngộ đối với 'Đạo'!"
"Hơn nữa con yêu thú này, tối thiểu cũng đã sống trên một ngàn năm."
Đằng Thanh Sơn lại nói.
"Hơn một ngàn năm? Không những chúng ta, mà ngay cả Vũ Hoàng, Tần Lĩnh Thiên Đế..., cũng không có biện pháp sống hơn một ngàn tuổi."
Lý không khỏi cảm thán.
"Sống lâu nên lão quái vật này đối với 'Đạo' có điểm lĩnh ngộ không kỳ quái."
Đằng Thanh Sơn lập tức cười:
"Chẳng qua cũng không cần lo lắng, yêu thú lĩnh ngộ 'Đạo', so với nhân loại cũng chậm hơn nhiều. Lúc huynh đạt tới Hư Cảnh, chỉ sợ nó còn chưa đạt tới!"
"Tiểu, bắt đầu từ hôm nay, huynh chuẩn bị nhất tâm, một lòng tiềm tu."
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý:
"Phỏng chừng huynh trường kỳ đứng ở chung quanh hồ Nguyệt Nha này, nếu muội ngại nơi này tịch mịch nhàm chán, muội có thể nói Thanh Loan mang muội đi ra ngoài; ngồi ở trên lưng Thanh Loan, muội có thể dễ dàng đi đến rất nhiều địa phương."
"Ha hả, không phải thỉnh thoảng cũng tán gẫu sao."
Lý cười liền lắc đầu.
Bên cạnh, Tiểu Bình thấy thế, chỉ có thể lắc đầu thầm nhủ: "Tiểu thư tỷ tỷ a... Thật sự là... "
Sau khi cùng Lục Túc Đao đánh một trận, Đằng Thanh Sơn tâm tư hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện. Ba mươi sáu khối thạch điêu đá trơ, cũng được sắp xếp thành một vòng, chôn trên mặt đất. Mỗi ngày Đằng Thanh Sơn đối với các thạch điêu này, đều nghiên cứu khoảng bốn năm canh giờ! Hơn nữa... Lý cùng mọi người kinh ngạc phát hiện rằng...
Đằng Thanh Sơn như một người ham dạy!
Dạy đồ đệ!
Không đơn giản chỉ là dạy 'Đằng Thú', còn chỉ dạy 'Đạo' cả với Lý.
...
Sáng sớm, mặt hồ Nguyệt Nha lại lần nữa ngưng kết ra lớp băng dày. Trên bề mặt lớp băng còn phủ thêm một tầng tuyết đọng.
Đằng Thú đang đứng ở trên lớp băng, nhất chiêu nhất thức tập luyện 'Thổ Hành Chi Quyền' mà Đằng Thanh Sơn đã sáng chế. Nhưng 'Thổ Hành Chi Quyền' bản thân thong thả như xoa đẩy, lại rất nặng như núi, khi tới tay Đằng Thú đánh ra, nhất chiêu nhất thức lại giống như động vật đánh giết, phi thường hung mãnh. Đứng ở một bên, Đằng Thanh Sơn thấy vậy liên tục lắc đầu!
"A Thú, không cần hung ác như vậy, ta dạy cho ngươi luyện quyền, không phải chỉ ngươi giết người!" Đằng Thanh Sơn đột ngột khiển trách quát mắng.
Đằng Thú bị giáo huấn, dừng lại, đứng tại chỗ.
Lý ở một bên giải thích ý tứ của Đằng Thanh Sơn.
"Ngươi hãy cẩn thận lĩnh hội ý cảnh của ta!" Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nói một tiếng, liền ở một bên diễn luyện lại một lần nữa 'Thổ Hành Chi Quyền'. Đằng Thanh Sơn quyền ảnh nhìn như thong thả, nhưng lại trầm tĩnh như núi, hai tay Đằng Thanh Sơn giống như trở thành hai khối thớt to lớn, cả thân ảnh hắn phảng phất trở thành một tòa núi cao lồng lộng!
"Oanh long long ~~"
Ẩn ẩn khắp nơi đều có Thổ Hành thiên địa chi lực, vờn quanh Đằng Thanh Sơn, khiến cho không gian chung quanh sinh ra chấn động, bên ngoài thân thể Đằng Thanh Sơn cũng liên tục lóe ra hào quang thổ hoàng sắc.
"Thấy rõ ràng rồi chứ?" Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Đằng Thú.
Đằng Thú liền gật đầu.
"Tiếp tục tập luyện, luyện đến lúc ăn cơm trưa thì nghỉ." Đằng Thanh Sơn quát lên.
"Vâng" Đằng Thú lập tức cao giọng đáp.
Đằng Thú lại ở một bên tiếp tục luyện quyền, còn Lý lại đi đến bên người Đằng Thanh Sơn, an ủi nói:
"Đằng đại ca, A Thú đã rất lợi hại rồi, huynh giao cho hắn tập luyện quyền pháp, còn có cái gì 'Ngũ Hành Quyền', hắn đều luyện được. Đằng đại ca, huynh nên thoải mái một chút."
"Nghiêm sư xuất cao đồ."
Đằng Thanh Sơn nghiêm mặt nói:
"Không thể được chăng hay chớ!"
"Đằng Thú thiên phú luyện võ tuy rất cao." Đằng Thanh Sơn nhìn thân ảnh thiếu niên đang luyện võ: "Nhưng nếu chỉ dựa vào thiên phú cao, thành tựu về sau cũng sẽ có hạn. Cường giả chân chính chẳng những thiên phú cao, còn phải cực kỳ khắc khổ, hơn nữa còn có ngộ tính. Tính cách quyết định có thể trở thành tuyệt đỉnh cường giả hay không."
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Lý:
"Tiểu, đem tiên pháp huynh truyền cho muội ngày hôm qua, thi triển lại một lần cho huynh xem!"
Lý nghiêm mặt, cười khổ:
"Vâng."
Đạt tới cảnh giới như Đằng Thanh Sơn hiện nay, cái gọi là vạn pháp tương thông, lấy thành tựu của Đằng Thanh Sơn trên 'Thủy Hành Chi Quyền', sáng chế ra một bộ tiên pháp kết hợp sự mềm dẻo cùng tàn nhẫn, cũng không khó! Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện... Trong quá trình dạy đệ tử, có thể tự điểm lại lĩnh ngộ của chính bản thân mình lại lần nữa, tỉnh lại.
Thời điểm chỉ dạy cho đệ tử, chính mình đối với Thổ Hành chi đạo cùng Thủy Hành Chi Đạo, cũng càng thêm thấu triệt.
"Thân thể không nên cứng ngắc như vậy."
Nhìn thấy Lý luyện tiên pháp, Đằng Thanh Sơn khiển trách một tiếng:
"Thân thể phải hòa nhã, mềm mại. Phải coi thân thể chính là trường tiên, trường tiên cũng là một bộ phận trên thân thể."
...
Ngày cứ như vậy lặng lẽ, chậm rãi trôi qua, Đằng Thanh Sơn khi thì dạy Đằng Thú và Lý, phần lớn thời gian còn lại là tìm hiểu 'Khai Thiên Tam Thập Lục Thức', lý giải đối với 'Đạo' của Đằng Thanh Sơn cũng càng thêm sâu sắc hơn...
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.