Chương 318: Bái Sư?
-
Cửu Đỉnh Ký
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2487 chữ
- 2020-05-09 06:57:12
Số từ: 2482
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Bức thạch điêu cắm ở trong đống bùn đất tuyết đọng tỏa ra vầng ánh sáng mầu xanh đậm. Khai Sơn Thần Phủ trong tay Đằng Thanh Sơn lúc này cũng mơ hồ phát ra một vầng quang mang lưu chuyển, bao phủ Khai Sơn Thần Phủ, từng tia ánh sáng màu xanh đậm mà mắt thường cơ hồ khó có thể nhận ra đang từ từ dung nhập vào Thạch Điêu.
Còn Đằng Thanh Sơn thì lại đứng ở đó, mắt nhắm lại, hoàn toàn bất động.
"Thức thứ chín của Khai Sơn Thần Phủ."
Thanh âm rung chuyển, chấn động thiên địa của Vũ Hoàng vẫn còn quanh quẩn tại bên tai. Lập tức, một đạo thân ảnh cao lớn hai tay cùng nắm Khai Sơn Thần Phủ đột ngột nhảy lên đám mây trên cao, rồi đột nhiên bổ xuống phía dưới:
Oanh long long ~~~ Tòa đại sơn cao ngất đến tận trời mây, dưới một bổ mạnh mẽ của Thần Phủ, liền trực tiếp bị bổ vỡ ra một khe nứt.
Vô tận cự thạch rơi ào xuống, hàng loạt tiếng ầm ầm nổ vang.
Một tòa núi cao, bị một búa bổ thành hai.
Sau khi cảnh tượng này biến mất, liền bắt đầu hiện ra một tràng cảnh khác, cảnh khác diễn tả sử dụng thức thứ chín này, hoặc là thức mở đầu, hoặc là nhảy lên, hoặc là quá trình nộ phách... Ước chừng hơn mười tràng cảnh liên tiếp chuyển động tại trước mắt, Đằng Thanh Sơn hoàn toàn đắm chìm trong ý cảnh mà Vũ Hoàng kiến tạo.
Hồi lâu...
Đằng Thanh Sơn mở to mắt.
"Vũ Hoàng quả thật lợi hại."
"Vẻn vẹn thức thứ chín này, không ngờ được hắn chia thành mười chiêu thức giản lược." Đằng Thanh Sơn có sợ hãi than. Khai Sơn Tam Thập Lục Thức là chiêu số công kích cực mạnh của Vũ Hoàng, muốn lĩnh ngộ là rất khó. Nếu chỉ chứng kiến Vũ Hoàng thi triển thức thứ chín thì căn bản không thể lĩnh ngộ được.
Cho nên Vũ Hoàng, mới chia nhỏ thức thứ chín ra, diễn tả lại các loại chiêu thức, cố gắng để biến nó trở nên dễ hiểu một chút.
"Thủ đoạn của Vũ Hoàng quả là lợi hại; tuy nhiên, lúc trước hắn nói là ngay cả TiênThiên cường giả bình thường, chỉ trong mười năm cũng có thể đạt tới Hư Cảnh, đơn giản chỉ là lừa gạt."
"Nếu là TiênThiên cường giả bình thường, cho dù có Khai Sơn Thần Phủ, cho dù có ba mươi sáu bức Thạch Điêu! Cũng chỉ là chứng kiến Vũ Hoàng diễn tả lại miêu tả từng chiêu từng thức. Thiên đạo vốn là không thể dùng từ ngữ để miêu tả; Vũ Hoàng cho dù thông qua các loại chiêu thức, diễn đạt một cách đơn giản nhất, nhưng sự đơn giản này cũng chỉ là tương đối mà thôi. Vẫn rất khó, TiênThiên cường giả bình thường cũng không thể dễ dàng lĩnh ngộ."
Đằng Thanh Sơn đắm chìm vào cảm thụ một lần mới biết được
Khai Sơn Thần Phủ kết hợp Thạch Điêu, làm cho sự khó khăn trong tu luyện giảm xuống chín thành! Tuy nhiên, không phải là TiênThiên cường giả bình thường có khả năng lĩnh ngộ.
Nhưng Đằng Thanh Sơn thì lại khác!
Tự thân cảnh giới của hắn là cực cao, cho dù không có Thạch Điêu, nhiều nhất cũng chỉ hao tốn thêm vài năm. Mà có bức Thạch Điêu này; Vũ Hoàng lại còn cố ý đem chia một thức thành mười chiêu mà diễn tả lại; Đằng Thanh Sơn lĩnh ngộ lại càng nhanh hơn.
"Thức thứ chín này, ẩn chứa Kim Hành Chi Đạo và Thổ Hành Chi Đạo... Hao phí chút thời gian, có lẽ, ta có thể sáng tạo ra Ngũ Hành Thương pháp đệ ngũ chiêu!" Thương pháp của Đằng Thanh Sơn đến bây giờ mới vẻn vẹn có bốn chiêu, một là "Hỗn Nguyên Nhất Khí". Hai là "Như Ảnh Tùy Hình", ba là "Độc Long Toàn", bốn là "Xích Hổ Bào".
Chỉ còn lại Phách Quyền diễn biến thành thương pháp là chưa sáng tạo ra!
Phách Quyền thuộc kim, đứng đầu Ngũ Hành, tượng phủ di chuyển, là một hơi liên tục lên xuống. Một Phách Quyền đánh ra, giống như một cái búa bổ ra, uy lực thật lớn. Một chiêu Phách Quyền này; tại Hình Ý Ngũ Hành Quyền, cũng là một chiêu khó nhất. Kim Hành vốn là sắc bén không thể đỡ, muốn hiểu thông cũng là khó khăn nhất.
Hình Ý Ngũ Hành Quyền, tại kiếp trước của Đằng Thanh Sơn, một vài nhân vật tông sư thường nghiên cứu Băng Quyền nhiều nhất.
Băng Quyền như tiễn, xuất quyền như kéo cung xạ tiễn, nhiều động tác cùng lúc, liên miên không dứt.
Toản Quyền tốc độ nhanh nhất! Pháo Quyền uy lực mạnh nhất! Hoành Quyền là nền tảng căn bản của Ngũ Hành! Phách Quyền đứng đầu Ngũ Hành, sắc bén nhất! Luận về Ngũ Hành quyền, Băng Quyền không hề nghi ngờ gì chính là một loại quyền pháp cân bằng nhất, cho dù là công kích hay phòng thủ, tốc độ... đều rất cân bằng, cho nên các tông sư đều tận lực nghiên cứu chiêu này nhiều nhất.
"Phách Quyền và Phủ Pháp, có chỗ tương thông." Đằng Thanh Sơn nghiên cứu Phủ Pháp nhưng đồng thời cũng bắt đầu nghiên cứu Hình Ý Ngũ Hành Thương Pháp đệ ngũ chiêu.
...
Từ khi tìm được bức Thạch Điêu thức thứ chín; mỗi ngày Đằng Thanh Sơn hầu như đều nghiên cứu Phủ Pháp này.
Hắn lại không biết là...
Chuyện hắn xông vào Đổng gia, bắt lấy Đổng Triết Tử, chỉ trong mấy ngày, tuyệt đại đa số các gia tộc Trên Đoan Mộc đại lục đều đã biết.
Dù sao chuyện này rất dọa người! Quang minh chính đại xông vào một đại gia tộc, trực tiếp bắt đi gia chủ đã đạt tới TiênThiên cảnh giới, cỗ thực lực này, quả là khiến cho người ta sợ hãi.
Lúc đó, Đằng Thanh Sơn cũng không che dấu hay ngụy trang gì... dung mạo hiển nhiên là đã bị người khác nhìn thấy. Vì vậy, rất dễ dàng xác nhận, đó là Đằng Thanh Sơn làm.
...
Trên Đoan Mộc đại lục có trăm gia tộc tranh bá, số lượng môn khách, du hiệp vô số.
Một lời không hợp, rút đao khiêu chiến, máu tươi văng xa năm bước! Tại Đoan Mộc đại lục, mọi người tuyệt đối sùng bái cường giả. Hành vi bá đạo như của Đằng Thanh Sơn, tại trong mắt mọi người, thì lại là hành vi của cường giả chân chính, không dấu đầu lòi đuôi, có được tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình mới dám làm như thế!
Thiên quân vạn mã không để vào mắt, đây mới là cường giả chân chính!
Sùng bái, bội phục!
Đương nhiên đó chỉ đám là môn khách du hiệp bình thường, còn trong mắt một vài siêu cấp đại gia tộc thì Đằng Thanh Sơn chính là một cái bánh thơm, là sự hưng thịnh, chỗ ỷ trượng của cả một gia tộc! Nếu có thể mời siêu cấp cường giả như vậy gia nhập vào gia tộc của mình, gia tộc khẳng định sẽ càng thêm lớn mạnh.
...
Giữa trưa ngày thứ năm kể từ ngày Đằng Thanh Sơn thu được Thạch Điêu.
Bên bờ Nguyệt Nha hồ, có không ít chiến mã, đà thú, một gã trung niên ăn mặc trang nhã dẫn theo một gã thanh niên trẻ tuổi đang khiêm tốn nói chuyện với Lý.
"Mộ Dung gia chủ, đợi lát nữa, Đằng đại ca tới, đến lúc đó ngươi nói với Đằng đại ca đi, ta không tác chủ được."
Lý lắc đầu nói.
Đúng lúc này...
Một đạo thân ảnh mặc áo da màu xanh từ ngoài xa đi tới.
Gã trung niên nhân ung dung cao quý lập tức dẫn gã thanh niên chạy tới, vẻ mặt tươi cười chắp tay nói:
"Tại hạ Mộ Dung Chính, xin ra mắt Đằng tiên sinh."
"Mộ Dung gia chủ."
Đằng Thanh Sơn cười nhìn qua đối phương một cái.
"Ta đã gặp ngươi rồi thì phải."
"Đúng, chúng ta tại Lưu Vân phủ, đã gặp mặt."
Mộ Dung gia chủ cười nói, đồng thời chỉ vào thanh niên bên cạnh.
"Đây là tiểu nhi Mộ Dung Liễu Phong, Phong nhi, còn không bái kiến Đằng tiên sinh."
Tên thanh niên có chút cẩn trọng, nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, trong ánh mắt cũng có chút tha thiết, lập tức cung kính hành lễ:
"Mộ Dung Liễu Phong, bái kiến Đằng tiên sinh."
Đằng Thanh Sơn nhìn nhìn, cười hỏi:
"Mộ Dung gia chủ, Mộ Dung Liễu Phong là công tử thứ mấy trong của ngươi?"
"Hắn là thứ ba."
Mộ Dung gia chủ liền đáp.
Ồ! Đằng Thanh Sơn gật đầu.
Mộ Dung gia chủ kinh ngạc vui vẻ hỏi:
"Đằng tiên sinh làm sao biết là ta có mấy đứa con? Chẳng lẽ tiên sinh, còn biết nhi tử khác của ta?"
Mộ Dung gia chủ xem ra, đây là một chuyện đáng tự hào.
Hơn nữa nếu có cũ biết, rất tốt chắp nối.
"Lúc trước ta mới tới Nam Sơn Thành."
Đằng Thanh Sơn vừa đi vừa nói:
"Liền phát hiện có người lĩnh suất đội kỵ binh phóng như bay trên đường phố, gần chút nữa thì giẫm chết khách bộ hành. Ta lúc đó liền xuất thủ ngăn lại... Theo người qua đường nói, cầm đầu đội nhân mã kia chính là Mộ Dung gia nhị công tử."
Lời này vừa nói ra, Mộ Dung gia chủ không khỏi lộ vẻ xấu hổ.
Nói xong, Đằng Thanh Sơn liền quay đầu đi vào trong phòng.
"Đằng tiên sinh, Đằng tiên sinh."
Mộ Dung gia chủ lập tức gọi, nhưng Đằng Thanh Sơn căn bản không để ý tới.
"Đằng tiên sinh... Không biết có thể nhận nhi tử của tại hạ làm môn đồ?"
Mộ Dung gia chủ lập tức đi theo Đằng Thanh Sơn.
"Muốn nhập môn hạ của ta?"
Đằng Thanh Sơn cười:
"Phải đạt được ba yêu cầu. Trong đó yêu cầu thứ nhất là phải đạt tới Tiên Thiên Hư Đan!"
"Phải đạt được ba yêu cầu, thứ nhất là phải đạt tới TiênThiên Hư Đan?" Mộ Dung gia chủ nghe xong đáy lòng không khỏi một bụng nộ hỏa, thầm nghĩ: "Đằng tiên sinh này ra giá thật lớn! Cả Đoan Mộc đại lục mới có bao nhiêu Võ Thánh. Ta muốn xem, về sau ngươi rốt cục có thu môn đồ hay không!"
Mộ Dung gia chủ tuy đáy lòng tức giận nhưng ngoài miệng cũng không dám nói.
"Đằng tiên sinh, vậy chúng ta đây xin cáo từ."
Mộ Dung gia chủ, liền kéo Mộ Dung gia Tam công tử sắc mặt đỏ bừng, dẫn theo một đám hộ vệ dưới trướng, nhanh chóng rời đi.
Trong phòng, Lý nhìn một đám người rời đi.
"Đằng đại ca, ba yêu cầu của huynh xem ra là rất hà khắc."
Lý nở nụ cười.
"Tiểu, ta e là mấy đại gia tộc này, nói không chừng còn sẽ có người đến bái sư. Đến lúc đó, muội cứ trực tiếp nói với bọn họ, yêu cầu thứ nhất, tối thiểu phải đạt đến Tiên Thiên Hư Đan."
Đằng Thanh Sơn nói.
Lý liền nói:
"Nếu thực sự là TiênThiên cao thủ thì sao?"
"Thực sự?"
Đằng Thanh Sơn mỉm cười:
"Không phải là còn yêu cầu thứ hai, thứ ba sao? Hơn nữa nếu thật sự là như vậy, có thể thu một Tiên Thiên làm môn đồ, sác suất này là rất thấp."
Bên cạnh, Tiểu Bình, lão Uông đều nở nụ cười, Đằng Thú thì lại chớp chớp ánh mắt, tựa hồ như nghe không hiểu mấy.
....
Đằng Thanh Sơn đoán quả không sai. Không chỉ có Mộ Dung gia ôm mộng thông qua chiêu bái sư này này để mượn sức Đằng Thanh Sơn. Mà cả Vương gia, Lý gia, đều liên tiếp dùng chiêu này. Ngay cả những gia tộc khác ở xa một chút cũng đều mời hắn làm cung phụng hoặc là làm lão sư.
Đáng tiếc...
Đều bị yêu cầu của Đằng Thanh Sơn hù dọa. Muốn làm môn đồ của ta? Thứ nhất, phải là Tiên Thiên rồi hãy nói! Chứ đừng nói là Đằng Thanh Sơn còn có yêu cầu thứ hai thứ ba.
Ngươi muốn biết yêu cầu thứ hai thứ ba? Chờ ngươi đạt tới Tiên Thiên, ta sẽ nói cho ngươi.
Các đại gia tộc đều như húc đầu vào vách tường, nhất thời đều hiều được là vị 'Đằng tiên sinh' này khó chơi. Đồng thời thì điều kiện Đằng Thanh Sơn thu môn đồ cũng lan truyền ra, khiến cho không ít người sợ hãi cảm thán. Siêu cấp cường giả chính là siêu cấp cường giả. Thu môn đồ cũng yêu cầu cao như vậy! Là một nhân vật địa vị cực cao, cho dù hành vi có chút bá đạo, vẫn có người sùng bái khâm phục.
...
Sáng sớm ngày hai mươi tám kể từ ngày Đằng Thanh Sơn có được bức Thạch Điêu.
Trong động phủ ở Thần Phủ Sơn.
Đằng Thanh Sơn khoanh chân tĩnh tu sau một đêm, liền đứng dậy bắt đầu luyện quyền! Mỗi ngày sáng sớm, Lý và Tiểu Bình đều thức dậy trong những thanh âm ầm ầm của Đằng Thanh Sơn. Bọn họ cũng đều biết, lúc Đằng Thanh Sơn luyện quyền thì vừa vặn cũng là lúc trời bắt đầu sáng.
"A!"
Lý vặn lưng một cái, vén lên rèm cửa đi ra. Tiểu Bình ở bên cạnh cũng đi theo ra.
"Ồ!" Lý và Tiểu Bình đều trợn trừng mắt.
"Đại thúc người..." Tiểu Bình trợn tròn mắt.
Lúc này, Đằng Thanh Sơn tương liên với Thổ Hành Chi Quyền, toàn thân tựa như bao phủ bởi một bộ Thổ Hoàng Sắc Khải Giáp. Ngay cả đầu cũng hoàn toàn được bao bọc bởi một vòng hào quang. Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy cặp mắt ẩn hiện trong màn hào quang trong suốt đó. Bộ dáng của Đằng Thanh Sơn lúc này tựa như Thiên Thần phủ xuống!
Trước đây, Đằng Thanh Sơn trên người đều là từng đạo Thổ Hoàng Sắc hào quang lóe ra, còn lúc này thì đã hình thành một bộ khải giáp che kín.
"Đằng đại ca, đã đạt tới Cương Kình hậu kỳ?"
Lý vừa vui mừng vừa kinh ngạc.
--------------------------------