Chương 326: Thần Thú Ô Chuy Mã


Số từ: 2250
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Dát... dát..."
Liên tiếp những tiếng kêu vang vọng chân trời.
"Dựa trong thư tịch ghi lại thì thức ăn của Thôn Xà Điểu này chính là độc xà, mà giữa Vân Mộng Trạch có vô số độc xà, theo lý thì Thôn Xà Điểu không nên rời đi mới đúng" Đằng Thanh Sơn có chút kỳ quái. Thôn Xà Điểu kéo đến cực nhiều khiến Đằng Thanh Sơn cũng không nhìn rõ phía trước có gì.
"Phì..."
Tựa như có tiếng ngựa hí nhưng lại có chút gì giống như tiếng rồng ngâm từ phía chân trời xa xa cuộn truyền đến. Nhất thời khiến đám Thôn Xà Điểu càng điên cuồng huy cánh liều mạng chạy trốn, chỉ trong một thời gian rất ngắn Đằng Thanh Sơn cùng Cuồng Phong Ưng đều nhìn thấy một trời Thôn Xà Điểu đang cố gắng rời đi, bỏ lại Đằng Thanh Sơn cùng một mảnh đất trống trải.
"Đó là?" Đằng Thanh Sơn nhìn về phương xa, chỉ thấy một tuấn mã cao lớn đang tung bốn vó chạy như bay trên không trung, bốn vó đạp hư không chẳng khác gì đạp trên đất bằng.
Chiếc bờm đen theo gió phiêu lãng tựa như áo choàng của Thiên Mã, tốc độ của chiến mã không nhanh, chỉ tương đương với Thôn Xà Điểu tộc. Chiến mã trong khi bay không ngừng phát ra những tiếng kêu vang vọng tới tận chân trời, coi bộ rất vui vẻ đuổi theo sau Thôn Xà Điểu tộc.
"Không có cánh không ngờ có thể chạy như bay, không lẽ đây chính là Vua của Vân Mộng Sơn Trạch - Ô Chuy Mã?" Đằng Thanh Sơn hít vào một hơi.
Không có cánh nhưng có thể chạy như bay trong không trung, không thể nghi ngờ đây là yêu thú đạt tới Hư Cảnh đại thành.
Ô Chuy Mã chạy như bay trong không trung, vô tận Thôn Xà Điểu tộc phảng phất như gặp được thiên địch cực kỳ đáng sợ, liều mạng chạy trốn.
Ô Chuy Mã đột nhiên quay đầu, đôi con ngươi tối đen như mực sâu thăm thẳm nhìn Đằng Thanh Sơn.
"Chuyện này..." Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy hai tròng mắt của Ô Chuy Mã có một lực lượng kỳ dị, thật giống như hồng thủy đen tối trong khoảng khắc đập tới khiến đầu óc Đằng Thanh Sơn choáng váng, thân thể hắn đứng trên Cuồng Phong Ưng không khỏi nhoáng lên một chút, sắc mặt trở nên có chút tái nhợt.
Mà Ô Chuy Mã đang chạy nhanh giữa không trung ngắn ngủi đối mặt với một nhân loại đang cưỡi Cuồng Phong Ưng đã khiến nhân loại nọ sắc mặt trắng nhợt. Ô Chuy Mã phát ra một tiếng như rồng ngâm cao ngạo, sau đó lại chạy như bay thôn phệ vô số Thôn Xà Điểu.
Nhìn thấy Ô Chuy Mã dần tiêu thất ở cuối chân trời, trong lòng Đằng Thanh Sơn vẫn không thể bình tĩnh lại.
"Không hổ là Ô Chuy Mã, là tọa kỵ của chí cường Đoan Mộc Ngọc" Đằng Thanh Sơn trong lòng sợ hãi, Đằng Thanh Sơn có cảm giác.
Ô Chuy Mã này chỉ sợ một cái nhìn cũng có thể dễ dàng giết chết mình.
"Ở Vân Mộng Trạch này đối với ta mà nói cũng chưa nguy hiểm, nhưng đối với Ô Chuy Mã này chẳng khác gì hoa viên nhà nó. Nó chính là Vua của Vân Mộng Trạch" Đằng Thanh Sơn thầm than, nếu có thể thu phục một con Yêu thú Hư Cảnh đại thành, đủ để đi ngang toàn bộ cửu châu.
Chẳng qua lấy thực lực của mình hiện tại chỉ là nằm mơ mà thôi.
"Tiếp tục tìm Vân Mộng Bạch Quả, một khi tìm được chẳng những có hi vọng khiến Phụ Thân đứng lên mà còn có cơ hội tìm được sáu khối thạch điêu, nhanh chóng bước vào Hư Cảnh" Đằng Thanh Sơn tiếp tục cưỡi Cuồng Phong Ưng, cẩn thận tìm tòi Vân Mộng Trạch rộng mênh mông.
Bước vào Vân Mộng Trạch đêm ngày thứ mười tám.
"Vù..."
Cuồng Phong Ưng từ trên cao đáp xuống, dừng lại một gò đất cao chừng mười trượng, chuẩn xác mà nói, một gò núi đất cao hơn mười trượng thì không thể gọi là núi, chỉ được xem như một quả đồi mà thôi.
Tối nay trăng rất sáng, ánh trăng tựa như một viên ngọc tròn trĩnh giắt trên trời cao.
Bóng đên bao phủ cả Vân Mộng Trạch, xung quanh Đằng Thanh Sơn là những gò đất liên miên không dứt.
Giữa những đồi núi thấp bé không ít những đầm lầy, dưới ánh trăng chiếu xuống có thể nhìn thấy rõ bao quanh những đầm lầy đó là một lớp sương mù.
Cũng làm cho Vân Trạch như mộng như ảo.
"Tiểu Hôi, nghỉ tạm một lát đã" Đằng Thanh Sơn vỗ vỗ Cuồng Phong Ưng, ngay lập tức hắn ném xuống mặt đất một con chim to cao chừng bằng nửa người hắn, đây là bữa tối mà Đằng Thanh Sơn cấp cho Cuồng Phong Ưng.
Đằng Thanh Sơn nhổ một cây đại thụ gần đó tựa như nhổ từ trong bùn ra, sau đó chẻ nhỏ cây đại thụ đốt lửa. Đằng Thanh Sơn tùy ý kiến tạo một đống lửa lớn như lủa trại vậy.
"Xuy xuy..."
Nhỏ sạch lông của đại điểu, nội tạng cũng lấy đi hết. Đằng Thanh Sơn dùng thủy hệ cương kình rửa sạch sẽ đại điểu sau đó nướng trên ngọn lửa. Dùng một chút nguyên liệu được mang từ Vân Mộng Cổ thành làm hương vị của dã điểu trở nên ngon hơn.
"U!!" Cuồng Phong Ưng cũng ngồi quanh lửa trại, ánh mắt chăm chú nhìn con chim lớn đang được nướng trên ngọn lửa.
"Tiểu Hôi, đừng nóng vội"
Đợi khi thịt chim được nướng chín, Đằng Thanh Sơn cắt xuống một khối thịt nhỏ gật gật đầu nói.
"Uh, chín rồi"
Nói xong hắn cắt một cái đùi của dã điểu cho mình còn những bộ phận khác đều đặt trước mặt Cuồng Phong Ưng, một cái đùi của dã điểu cũng có tới bảy tám cân thịt.
Một người một thú chậm rãi nhấm nháp thịt dã điểu.
Ti ti...
Ti ti...
Một chút âm thanh rất nhỏ từ bốn phía truyền đến, ánh mắt Đằng Thanh Sơn đảo qua liền thấy cách đó không xa, từ trong bụi cỏ có từng con đại xà màu xanh sẫm chậm rãi bò ra. Đằng Thanh Sơn nhìn thấy cũng chỉ còn cách lắc đầu, hắn đã quen việc đốt lửa trại ở Vân Mộng Trạch sẽ hấp dẫn một số thủy thú, côn trùng có hại.
Hơn nữa mùi thịt nướng cũng rất hấp dẫn độc thủy trùng, chẳng qua Đằng Thanh Sơn đã sớm có phương pháp ứng phó.
"Tiểu Hôi" Đằng Thanh Sơn gọi một tiếng.
"U..." Cuồng Phong ưng phát ra một tiếng kêu chói tai, khí tức của tiên thiên phi cầm yêu thú được phóng ra khiến một đám xanh thẫm đại xà vốn dữ tợn nhanh chóng lùi lại phía sau, lập tức trốn biệt.
"Rống" Một tiếng rống trầm thấp khó nghe từ không xa phía trước truyền đến, Cuồng Phong Ưng vừa nghe nhất thời giận dữ. Phát ra tiếng kêu cao vút.
"Rống"
Quái thú không biết tên kia tựa hồ cũng rất phẫn nộ, trăm dặm quanh khu vực này đều là địa bàn của nó, nó chính là vương giả của khu vực này làm sao dễ dàng tha thứ một yêu thú tại chỗ này rống lên đắc ý ? Hiển nhiên quái thú không biết tên này cho rằng Cuồng Phong Ưng khiêu khích nó.
Đằng Thanh Sơn cầm lấy đùi thịt nướng, cắn mạnh vài miếng sau đó đặt đùi nướng sang một bên, mỡ bám trên tay nhanh chóng bị nộ kình chấn bay, trong tay cầm Luân Hồi thương trực tiếp nhảy đi.
"Tiểu Hôi, ngươi ở đây, ta đi xem"
Cuồng Phong Ưng vui vẻ gật đầu.
Cuồng Phong Ưng là tiên thiên yêu thú nhưng mới chỉ là tiên thiên sơ cấp, theo lý không dám cùng các yêu thú khác kiêu ngạo như vậy
Nhưng nó đi theo Đằng Thanh Sơn có thể được kiêu ngạo như vậy. Nguyên nhân vì kiêu ngạo của nó mới khiến một số yêu thú khác bất mãn phát ra những tiếng rống giẫn dữ. Qua đó Đằng Thanh Sơn căn cứ vào thanh âm để tìm ra chỗ của yêu thú.
...
"Mang theo Tiểu Hôi thật là sáng suốt. Muốn tìm một yêu thú dễ dàng hơn nhiều" Trong mười tám ngày qua Đằng Thanh Sơn tìm thấy hơn ba mươi con yêu thú, hơn nửa số yêu thú đó đều bởi vì tiếng rống đắc ý của Cuồng Phong Ưng mà nổi giận sau đó bị Đằng Thanh Sơn phát hiện.
Đằng Thanh Sơn tay cầm Luân Hồi thương dẫm lên tầng tầng đầm lầy đi giữa đám sương mù.
"Xào xạc... xào xạc" Mỗi một bước đi khiến mặt hồ gợn sóng, trong đầm nổi lên từng đầu độc xà. Hoặc là có một số quái thú kỳ lạ dài hơn hai thân người, ánh mắt Đằng Thanh Sơn quét qua căn bản không thèm nhìn mấy đầu quái thú này nhanh chóng hướng phía yêu thú phát ra tiếng kêu đi tới.
"Ca!!~~~" Một con quái thú giống như cá sấu đột ngột nhảy lên, hàm răng sắc nhọn không đồng đều hướng Đằng Thanh Sơn cắn tới.
Chiến khải màu xanh nước biển bỗng dập dờn mở ra. Con cá lớn màu xám bị chấn văng ra bên ngoài, trong không trung lộn mấy vòng mới rơi xuống hồ nước khiến bọt nước bắn lên tung tóe.
Thân thể Đằng Thanh Sơn đột ngột nhảy lên, trực tiếp nhảy lên một toàn núi thấp chừng trăm trượng. Chất đá núi xanh đen bên ngoài mọc toàn rong rêu cỏ dại, còn có một số loại cây dây leo.
"Nhiều rắn như vậy?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày
Trong nước có nhiều rắn cũng rất bình thường nhưng trên núi rậm rạp tùy ý có thể thấy được số lượng lớn như vậy ở Vân Mộng Trạch cũng rất ít gặp.
"Xà Sơn? Xà quật (hang rắn)? Đằng Thanh Sơn nghĩ ngợi như vậy đồng thời đạp chân trên núi đi nhanh tới.
Trên núi này rất nhiều rắn
"Xoẹt" Đằng Thanh Sơn dùng chân giẫm nát hai con rắn trên mặt đất, xung quanh không ít những con rắn khác kêu 'ti ti', thậm chí còn nhảy lên cắn Đằng Thanh Sơn nhưng hắn coi như không thấy, hướng phía trước đi tới, phàm là những con rắn công kích hắn đều bị cương kình sắc bén đánh bay hoặc giết chết, phần còn lại thì bị giẫm chết.
Vẻn vẹn mười lần hô hấp, Đằng Thanh Sơn đã tới chỗ của yêu thú.
"Thật là một tên đại gia hỏa"
Đằng Thanh Sơn một cái đuôi rắn thò ra khỏi hang động, từng chiếc vảy rắn to như những chiếc chum đựng nước làm cho người ta cảm thấy phát run từ đáy lòng.
"Nơi này quả nhiên là hang rắn, toàn là rắn. Đại gia hỏa này chắc cũng là yêu thú rắn." Đằng Thanh Sơn đột ngột dậm chân.
"Uỳnh..."
Cả vùng núi chấn động, nhiều khối đá đổ xuống ầm ầm đè chết không ít rắn bên dưới.
"Rống..." Một tiếng rống phẫn nộ từ trong huyệt động truyền ra, lập tức đuôi rắn cử động.
Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu.
Chỉ thấy một cái đầu rắn to hơn bánh xe từ đỉnh núi lòi ra nhìn Đằng Thanh Sơn đang bên dưới. Ngay sau đó một cái đầu rắn giống hệt cũng ló ra khỏi đỉnh núi.
"Hai con yêu thú?" Đằng Thanh Sơn cả kinh
Xoẹt xoẹt...
Hai đầu rắn hướng phía dưới trườn tới, Đằng Thanh Sơn rất nhanh kinh ngạc phát hiện "Không phải hai con yêu thú mà là... một con đại xà hai đầu" Đằng Thanh Sơn nhìn thấy một thân hình thô dài có hai chiếc đầu dữ tợn, trong đầu hiện lên trong thư tịch có ghi lại loại yêu thú này.
Tử Hoàn Xà, bụng có vệt hoa văn màu tím, Tử Hoàn Xà khi trưởng thành dài chừng mười trượng, trở thành Tiên Thiên Yêu thú.
Sau khi lột xác, Tử Hoàn Xà sẽ mọc ra chiếc đầu thứ hai trở thành song đầu Tử Hoàn xà, Tử Hoàn Xa lúc này dài chừng mười lăm trượng là trở thành Tiên Thiên Kim đan yêu thú. Miệng có thể phun nọc đọc dung kim hóa thạch (chảy thép, tan đá).
"Chậc chậc, đi vào Vân Mộng Trạch mười tám ngày gặp hơn ba mươi con yêu thú mà chỉ có ba con đạt Tiên Thiên Kim Đan"
Đằng Thanh Sơn không kinh sợ mà còn thấy làm mừng.
"Tiên Thiên Kim đan yêu thú, nếu sào huyệt của nó có thảo dược, linh quả khẳng định là bảo bối thượng đẳng" Đằng Thanh Sơn đi đến phía trước, ở Vân Mộng Trạch gặp được Tiên Thiên Kim Đan yêu thú hai đầu này chắc chắn hắn sẽ có thu hoạch lớn.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.