Chương 337: Đại Động Tĩnh Hương Bột Bột*


Số từ: 2601
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Phía Nam Hỏa Diễm Lĩnh có một ngọn núi tầm tầm, ngọn núi này dài khoảng hai đến ba mươi dặm, có không ít dã thú, dưới chân núi cũng có một vài sơn trang nhỏ đang sống ở đây. Hơn nữa, trong tòa sơn mạch này có một ngọn núi hình dạng như một cái đầu trâu, cho nên được gọi là "Ngưu Đầu Sơn".
Bên trong ngọn núi Ngưu Đầu Sơn.
"Đuổi theo, đuổi theo." Mười mấy tên thợ săn cẩn thận từng li từng tý, hành tẩu trong ngọn núi.
"Còn nửa dặm nữa là tới khe sâu rồi, chúng ta tới nơi đó nghỉ tạm một chút." Thủ lĩnh đội thợ săn thấp giọng nói. Đám thợ săn này cầm trong tay trường thương hoặc cung tên, thu hoạch có vẻ không tệ, có không ít người trên lưng đều có thi thể của dã thú. Rất nhanh, mấy người cũng đã tới giữa khe sâu.
Mười mấy tên thợ săn lúc này mới thoáng thờ phào một hơi. Bởi vì tới gần Hỏa Diễm Lĩnh, cho nên nhiệt độ ở Ngưu Đầu Sơn khá cao, hàng năm cũng khó có thể được chứng kiến cảnh tuyết rơi.
"Uống nước."
Không ít người liền uống nước ở dòng suối nhỏ trong khe sâu này.
"Uống! Ha!"
Một gã thiếu niên cầm trường thương trong tay, khi thì hướng phía trước đâm, khi thì hướng một ít loài bò sát nhỏ trên mặt đất mà đâm.
"Ha ha, nhị thúc, ngươi xem A Vũ oa nhi này thật nhiệt tình a, chạy hồi lâu trong sơn đạo, còn nhiệt tình luyện thương pháp." Không ít thợ săn ngồi dưới đất cũng nở nụ cười. Thiếu niên được gọi là A Vũ sờ sờ đầu, cười hắc hắc, sau đó lại tiếp tục luyện thương.
"A Vũ năm nay mười ba tuổi, có thể vào đội thợ săn chúng ta, tương lai hẳn sẽ là hán tử mạnh nhất của thôn trang. Bây giờ khắc khổ, tương lai mới có thể bảo vệ thôn trang." Người thủ lĩnh cười ha ha, nhìn thiếu niên kia mà trong ánh mắt tràn đầy sự vui mừng.
Đột nhiên ------
"Thương!"
Thiếu niên tên A Vũ vừa đâm một thương vào mặt đất, nhưng lại phát ra thanh âm như kim thiết đánh vào nhau.
"Ân?" Không ít thợ săn cũng cau mày nhìn qua.
Mũi thương đâm vào tảng đá, vốn tuyệt đối không phải loại thanh âm này.
Thiếu niên A Vũ cũng nghi hoặc ngồi xổm xuống, vạch trần cát đá, rất nhanh liền hiện ra một khối đá đỏ như máu. Hắn quay đầu giơ hòn đá đỏ như máu lên cao, nói: "Nhị bá, ngươi xem, tảng đá này là vật gì ? Ân... Tảng đá này rất nhẹ, so với một hòn đá bình thường thì nhẹ hơn."
"Di?"
Những thợ săn khác liền đi tới, nghi hoặc nhìn hòn đá đỏ như máu này, đám người cũng chưa nhận ra được.
"A Vũ a, ngươi mới vừa rồi đâm chính là tảng đá kia?" Thủ lĩnh đội thợ săn dò hỏi.
"Vâng, chính là nó." A Vũ gật đầu, sau đó lại đem hòn đá đỏ như máu ném trên mặt đất, cầm trường thương trong tay đâm xuống một lần nữa.
"Thương!"
Một thanh âm vang lên, không khác gì so với lần trước.
"Chính là nó." A Vũ một lần nữa gật đầu khẳng định. Những người thợ săn khác đều kinh hãi nhìn hòn đá đỏ như máu đó. Đặc biệt là thủ lĩnh đội thợ săn lại càng nhặt lên hòn đá đỏ như máu này, nhìn kỹ, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc: "Vừa rồi A Vũ đâm một thương vào, cũng không hề để lại dấu vết trên hòn đá đỏ như máu này, đây là hòn đá gì a..."
"Một thương của A Vũ đâm xuống mà hòn đá này lại không có nổi một vết xước nhỏ nào, làm sao có thể?"
Những người thợ săn khác trừng to mắt. Bọn họ hiểu rất rõ lực xuyên thấu do một thương của A Vũ đâm xuống. Cho dù là nham thạch khi bị một thương của A Vũ cũng có thể hiện ra một lỗ thủng, hoặc nếu là một ít trọng giáp thì tối thiểu cũng hiện ra một vết sâu. Kể cả là một ít tài liệu cứng rắn, ít nhất cũng có thể lưu lại một chút dấu vết.
"Thật sự là không có." Mấy người thợ săn đem tảng đá này nhìn kỹ một lần, thật đúng là không phát hiện có bất cứ dấu vết nào.
"Hòn đá này, sợ là bảo bối." Thủ lĩnh đội thợ săn trịnh trọng nói: "Ngay cả mũi thương cũng không lưu lại được một chút nào, hòn đá này nhất định là vật hiếm lạ, là thứ tốt. Mọi người, nhìn kỹ xung quanh xem còn có những hòn đá như thế này hay không. Nếu có, đào nhiều một ít rồi trở về."
"Được."
Những thợ săn khác thấy hắn nói như vậy, lập tức hiểu rõ hòn đá đỏ như máu này rất có thể là vật quý hiếm.
"Về phần rốt cuộc là bảo bối gì. . . Chờ khi trở về, hỏi tộc trưởng. Tộc trưởng kiến thức rộng rãi, thấy qua không ít vật quý hiếm, nếu hắn thấy vật quen mắt, hẳn là sẽ nói." Thủ lĩnh đội thợ săn trịnh trọng nói.
"Nhị bá, ngươi xem, nơi này còn có một khối."
Lại có người từ một chỗ sâu trong tầng đất ở khe sâu đào ra được một hòn đá đỏ như máu.
"Ta đây cũng có một khối!"
"Nơi này cũng có!"
Mọi người đào một lúc, lập tức phát hiện dưới lớp vỏ của khe sâu có không ít khoáng thạch đỏ như máu này, hơn nữa số lượng còn khá nhiều.
...
Khi Dương Đông làm đệ tử thứ hai của Đằng Thanh Sơn được hai tháng, thì ở Đông Hoa Thành của Đoan Mộc đại lục lại đang nổi lên một cơn gió lốc lớn. Một tin tức mang tính chất bùng nổ, lấy tốc độ kinh người từ Đông Hoa Thành nhanh chóng truyền khắp cả Đoan Mộc đại lục. Trên cả đại lục, cơ hồ các đại gia tộc cũng biết được tin tức này.
Đó chính là "Ngưu Đầu Sơn" ở phía Nam Hỏa Diễm Lĩnh thuộc Đông Hoa Thành phát hiện bảo tàng cực kỳ trân quý, Hỏa Lưu Thiết mạch khoáng!
Hỏa Lưu Thiết, ở Đoan Mộc đại lục đều là thuộc về tài liệu luyện chế binh khí đỉnh cấp. Ở phía Bắc Đoan Mộc đại lục, chỗ sâu trong Vô Tận Hải từng có người phát hiện loại khoáng thạch Hỏa Lưu Thiết này. Vì Thiên Phong gia tộc hùng bá Bắc Hàn Vực, cho nên hôm nay, Hỏa Lưu Thiết trong thiên hạ cơ hồ có chín thành đều ở trên tay Thiên Phong gia tộc.
Hỏa Lưu Thiết, trình độ cứng rắn so với Huyền Thiết còn lớn hơn rất nhiều!
Trọng yếu nhất là Hỏa Lưu Thiết rất nhẹ!
Ví dụ như một bộ Huyền Thiết trọng giáp, hơn nữa Huyền Thiết chiến ngoa(giày), mũ giáp, tổng cộng nặng chừng bốn đến năm trăm cân. Cho dù là người mạnh, mặc trọng giáp nặng bốn năm trăm cân, độ linh mẫn nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Hơn nữa, một khi mặc vào thì nhất định phải tiêu hao nội kình mới có thể duy trì. Cho nên, loại bảo vật như Huyền Thiết trọng giáp cũng chỉ có Hậu Thiên đỉnh phong cường giả hoặc Tiên Thiên cường giả mới mặc.
Nhưng Hỏa Lưu Thiết bất đồng!
Hỏa Lưu Thiết rất nhẹ, nếu cùng thể tích thì Hỏa Lưu Thiết gần như chỉ nặng hơn một chút so với nước. Ngược lại, nếu cùng thể tích thì Huyền Thiết lại nặng hơn nước đến mấy chục lần.
Dùng Hỏa Lưu Thiết chế tạo một bộ chiến giáp bao trùm toàn thân, hơn nữa mũ giáp, chiến ngoa cộng lại cũng chỉ nặng khoảng ba, bốn mươi cân!
Cho dù là ở những nông trang bình thường, hán tử có khí lực bốn năm trăm cân cũng rất nhiều, lưng đeo chiến giáp nặng ba bốn mươi cân rất nhẹ nhàng, chứ nói chi là một ít võ giả lợi hại! Tuy võ giả mặc dù không tận lực rèn luyện thân thể nhưng nội kình trong cơ thể lại rất hùng hậu, thân thể có khí lực tám trăm đến một ngàn cân là chuyện rất bình thường.
Không chỉ nhẹ, lực phòng ngự còn mạnh hơn Huyền Thiết!
Mặc vào Hỏa Lưu Thiết chiến giáp, cho dù là Tiên Thiên Hư Đan cường giả, sợ rằng cũng không phá vỡ được!
Có thể nói...
Nếu có đại lượng Hỏa Lưu Thiết, như vậy có thể kiến tạo một chi bộ đội kỵ binh cực kỳ đáng sợ. Nếu mặc Hỏa Lưu Thiết chiến giáp, ngay cả Tiên Thiên Hư Đan cường giả cũng phải rất khó mới có thể đâm thủng thân thể! Tiên Thiên Hư Đan cường giả cũng phải toàn lực mới có thể đâm thủng, bộ đội kỵ binh như vậy, thiên hạ ai có thể chống đỡ được?
Cho dù là Thiên Phong gia tộc nắm giữ chín thành Hỏa Lưu Thiết trong thiên hạ, nhưng họ cũng chỉ có khoảng sáu mươi bộ Hỏa Lưu Thiết áo giáp mà thôi!
Mà lần này, ở Ngưu Đầu Sơn phát hiện số lượng "Hỏa Lưu Thiết" mạch khoáng lại rất kinh người...nhất thời làm các đại gia tộc ở Đông Hoa vực điên cuồng. Ngay cả một ít đại gia tộc ở khu vực khác của Đoan Mộc đại lục cũng phải thèm thuồng không thôi! Trong lúc nhất thời, cả Đông Hoa vực mưa gió nổi lên, khắp nơi đều muốn đoạt được Hỏa Lưu Thiết!
....
"Giá!" "Giá!" "Giá!"
Theo một tiếng quát chói tai xé gió, mười mấy tên kỵ sĩ mặc áo giáp, cưỡi chiến mã một sừng đang phi điên cuồng trên quan đạo. Chiến mã một sừng này phần lớn đều là toàn thân đỏ bừng, chỉ có ở phần thắt lưng mới có một đường kẻ dài màu trắng, được gọi là "Hỏa diễm ngân tuyến mã". Loại chiến mã này trong chiến mã một sừng cũng thuộc về thượng đẳng, giá cả mỗi con cũng giá trị năm vạn lượng bạc.
Nói cách khác, mười mấy con chiến mã một sừng này, giá trị vào khoảng vài chục vạn lượng bạc!
"Tam thúc, Đảm Thai gia chúng ta gần với phía Nam, chúng ta hẳn là người thứ nhất đến Nam Sơn Thành a." Trong hai gã kỵ sĩ đi đầu, một người là trung niên nhân lãnh khốc có thân thể cường tráng, mà người còn lại là một cô nương mang mũ giáp, thanh âm cũng rất thanh thúy, dễ nghe.
"Tình nhi, không thể khinh thường!" Đảm Thai Hoa Ngạn nhìn về phía trước, trịnh trọng nói: "Hôm nay, các đại gia tộc của cả thiên hạ cũng tụ tập tại Đông Hoa Thành."
Lưu Thiết nếu như số lượng ít thì không nói làm gì. Nhưng một mạch khoáng lớn như thế, nếu để cho người nào độc chiếm, thành lập một chi quân đội hơn một ngàn người, sợ rằng trừ Chiến Thần ra, không người nào có thể ngăn cản quân đội đáng sợ như vậy."
"Ân." Cô nương kia gật đầu: "Thật không nghĩ tới, một vùng núi non cực kỳ bình thường như Ngưu Đầu Sơn này lại có mạch khoáng trân quý như thế. Đáng tiếc, ngay từ đầu là do một sơn trang ở nơi đó phát hiện, tin tức bị tiết lộ, các đại gia tộc lập tức cũng đã biết. Nếu như Đạm Thai gia tộc chúng ta phát hiện quặng tàng, hoàn toàn có thể cẩn thận một chút, không cho ngoại nhân biết, lén lút đào mạch khoáng."
Một sơn trang bình thường, cho dù cần thận đến mấy... Nhưng không biết tầm quan trọng của Hỏa Lưu Thiết, vẫn bị người có tâm chú ý tới.
"Bây giờ, các đại gia tộc ở Đông Hoa vực đều muốn chiếm được Hỏa Lưu Thiết mạch khoáng này." Ánh mắt Đạm Thai Hoa Ngạn lộ vẻ suy nghĩ: "Có gia tộc liên thủ, thậm chí còn có một ít đại gia tộc của Nam sơn vực, Tây Thang Vực cũng âm thầm ủng hộ một vài gia tộc ở Đông Hoa vực chúng ta. Ta phỏng chừng, ngay cả Húc Nhật thương hội cùng Thiên Phong gia tộc cũng sẽ âm thầm trà trộn vào, âm thầm điều khiển một gia tộc, đến tranh đoạt mạch khoáng."
Húc Nhật thương hội cùng Thiên Phong gia tộc, thế lực đều trải rộng khắp thiên hạ, tiềm thế lực cực kỳ đáng sợ.
Một thế lực chuyên về buôn bán, giao dịch lớn nhất thiên hạ, thế lực còn lại thì hùng bá Bắc Hàn Vực, là bá chủ duy nhất của Bắc Hàn Vực.
Hơn nữa, trong thiên hạ hai đại Chiến Thần, phân biệt đứng ở hai thế lực lớn này. Hai thế lực đã có hiệp nghị nên không cách nào quang minh chính đại tranh đoạt ở Đông Hoa vực, chỉ có thể âm thầm ủng hộ một vài gia tộc. Dù sao, Hỏa Lưu Thiết mạch quáng là thứ cực kỳ trân quý, hai thế lực lớn cũng không muốn bỏ qua miếng mồi béo bở này.
"Muốn tranh đoạt Hỏa Lưu Thiết mạch khoáng, cần nhờ quân đội cường đại, còn có cao thủ lợi hại." Đạm Thai Hoa Ngạn trầm thấp nói: "Tình nhi, Thần Phủ Sơn Võ Thánh Đằng Thanh Sơn, tục truyền chính là nhân vật số một chỉ kém hơn Chiến Thần. Nếu như có thể mời hắn gia nhập Đạm Thai gia chúng ta, tới lúc tranh đoạt Hỏa Lưu Thiết mạch khoáng, hy vọng của chúng ta cũng sẽ rất lớn."
"Tình nhi, lần này ngươi ngàn vạn lần đừng lộ tính tình vui đùa." Đạm Thai Hoa Ngạn liền nhắc nhở.
Được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, Đạm Thai Tình khi đối mặt với các công tử theo đuổi nàng, đích xác lộ ra tính tình vui đùa.
"Tam thúc, ta hiểu." Đạm Thai Tình liền đáp.
Lần này mang theo Đạm Thai Tình, không thể phủ nhận, Đạm Thai gia cũng muốn thông qua Đạm Thai Tình để hấp dẫn vị cường giả trong truyền thuyết, cực mạnh Võ Thánh Đằng Thanh Sơn.
"Nhanh hơn nữa, phải mau chóng chạy tới Nam Sơn Thành Thần Phủ Sơn. Nếu bị gia tộc khác mời Đằng Thanh Sơn trước, như vậy sẽ phiền toái." Đạm Thai Hoa Ngạn mạnh mẽ vung roi, Hỏa diễm ngân tuyến mã lập tức gào thét, phi như bay. Những kỵ sĩ cũng đồng dạng quất roi, chiến mã liền gia tốc chạy theo, xẹt qua hơn mười đạo ảo ảnh, trong nháy mắt liền biến mất nơi cuối đường.
Hơn thế nữa, phương nhân mã đều chạy tới Nam Sơn Thành Thần Phủ Sơn.
Mục tiêu của bọn họ giống nhau, đều là yêu cầu Đằng Thanh Sơn! Đương nhiên, bọn họ cũng đã chuẩn bị bảo bối để mời vị cực mạnh Võ Thánh này.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.