Chương 355: Hậu Quả Của Núi Lửa Bạo Phát


Số từ: 2675
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Này, điều này sao có thể..."
Phó Đao hoàn toàn trừng to mắt ra nhìn.
Oanh long long ~~
Bên ngoài phạm vi tám trăm dặm Hỏa Diễm Lĩnh, phía Nam chính là Ngưu Đầu Sơn, khoảng cách rất gần nhau. Mà lần này, núi lửa bạo phát mãnh liệt lại là hiện tượng mà cả trăm ngàn năm nay cũng khó gặp được. Ngưu Đầu Sơn dưới tình huống núi lửa bạo phát cũng rung chuyển dữ dội. Lấy Hỏa Diễm Lĩnh là trung tâm, trong phạm vi ngàn dặm, đều có thể cảm giác được đất đai cũng rung lên như động đất.
"Bạo!" Đằng Thanh Sơn cảm giác được, trong tâm linh của chính mình tựa hồ bị núi lửa cuồng bạo phun trào hấp dẫn.
Oanh!
Ban đầu, trên phương diện lĩnh ngộ "Hỏa Hành Chi Quyền", Đằng Thanh Sơn đã tu luyện đến quyền thứ sáu, lại không có cách nào tăng lên nữa. Nhưng bình cảnh ấy trong phút chốc thật giống như hé ra một tia rất mỏng manh lại nhìn không thấu, mù mờ trong đầu Đằng Thanh Sơn. Tại lúc chứng kiến cảnh tượng các tòa núi lửa đồng thời bạo phát, khiến cho Đằng Thanh Sơn có chút hiểu được hàm ý của "Hỏa Hành Chi Đạo" mà trước đây vẫn là nan đề đối với hắn.
Bọn người Phó Đao, Mục Vân Ký, Đoạn Thạch Tấn, Lý, Đằng Thú, Dương Đông, Phó Vũ Bình lúc này hoàn toàn bị kỳ cảnh những tòa núi lửa đồng thời bạo phát làm cho rung động.
Rất rung động!
Hồi lâu sau, khi các ngọn núi lửa đã bạo phát xong, hầu hết tất cả các nơi trong Hỏa Diễm Lĩnh đều tràn ngập nham thạch nóng chảy. Hỏa Diễm Lĩnh giờ phút này mang độ nóng không cần phải bàn cãi. Hơn nữa, tại Ngưu Đầu Sơn, vẻn vẹn chỉ một lát sau, độ nóng đã tăng lên một mảng lớn, phảng phất như đột nhiên tiến vào mùa hè.
"Ta đến thời điểm này đã thấy qua không biết bao nhiêu lần Hỏa Diệm Sơn bạo phát, nhưng chưa từng thấy có một lần nào có nhiều núi lửa đồng thời bạo phát như vậy!"
Phó Đao sợ hãi than nói.
"Rất hoành tráng."
Đôi mắt Mục Vân Ký tỏa sáng.
Đằng Thú, Dương Đông, Phó Vũ Bình cùng Lý vẫn đang vì cảnh tượng vừa rồi mà nhiệt huyết dâng trào.
"Vừa rồi có bao nhiêu ngọn núi lửa đồng thời bạo phát nhỉ?"
Đoạn Thạch Tấn liền hỏi.
"Cũng có khoảng bảy tám tòa chứ không ít."
Dương Đông mở miệng nói, mà Đằng Thú bên cạnh lại lắc đầu:
"Tính cả những ngọn núi lửa nhỏ nữa thì cũng có khoảng mười tòa."
"Các ngươi sai lầm rồi, trong đại Hỏa Diệm Sơn này, trên bề mặt cũng có một vài cái hang động nhỏ. Vào lúc bạo phát, đồng thời tại các hang này cũng đều bộc phát ra hai, ba ngọn hỏa nham thạch nóng chảy... Lần núi lửa bạo phát này, dựa theo đại Hỏa Diệm Sơn mà nói thì toàn bộ có chín tòa cùng phun trào!"
Phó Đao từ nhỏ đã sinh hoạt tại Đông Hoa Vực, hơn nữa cách Hỏa Diễm Lĩnh không xa, hắn phán định tương đối chuẩn xác.
Mục Vân Ký ánh mắt nheo lại, nhẹ giọng nói:
"Cảnh tượng vừa rồi rất hoành tráng, hơn nữa tại chỗ chúng ta do tầm nhìn hạn chế, nên cho dù phán định không chính xác cũng không kỳ quái. Chẳng qua... Có thể xác định rằng, vừa rồi ít nhất có bảy tòa núi lửa đồng thời bạo phát."
"Mọi người nên biết một màn này đại biểu cho điều gì."
Mục Vân Ký nhìn về phía Phó Đao, Đoạn Thạch Tấn cùng Đằng Thanh Sơn.
Nhưng giờ phút này, Đằng Thanh Sơn lại đang nhắm mắt lại.
"Mục lão đệ, ngươi là nói đến... Hỏa Diễm Hồng Liên!?"
"Hỏa Diễm Hồng Liên? Núi lửa phun trào cùng Hỏa Diễm Hồng Liên có quan hệ gì sao?"
Lý đang đứng bên cạnh liền hỏi.
Mục Vân Ký lập tức giải thích:
"Lý cô nương, ngươi nên biết, trên Đoan Mộc đại lục này có tam đại linh bảo, phân biệt là 'Vân Mộng Bạch Quả' trong Vân Mộng Trạch, 'Hỏa Diễm Hồng Liên' trong Hỏa Diễm Lĩnh cùng với 'Thiên Phong Thủy Châu' trong Thiên Phong Hạp Cốc. Tam đại linh bảo này công hiệu cũng phi thường thần kỳ, chẳng qua xét về số lượng lại rất thưa thớt. Nếu nói về sức thu hút của một trong ba linh bảo trên, không thể nghi ngờ chính là Hỏa Diễm Hồng Liên!"
"Hỏa Diễm Hồng Liên? Có phải là linh bảo có thể làm cho người ta đạt tới Tiên Thiên: 'Hỏa Diễm Hồng Liên'?"
Lý cũng cảm giác có chút xúc động.
Trong lịch sử mấy ngàn năm của Đoan Mộc đại lục, từng phát hiện được chín gốc cây Hồng Liên.
Trong chín gốc cây Hồng Liên này, có cây Hồng Liên ba lá, cũng có bốn lá, năm lá Hồng Liên, cao nhất là bảy lá Hồng Liên. Nhưng bản thân Hỏa Diễm Hồng Liên quan trọng nhất chính là "hạt sen". Hơn nữa, Hỏa Diễm Hồng Liên có mấy lá sẽ đại biểu có từng đó khỏa hạt sen. Lúc trước, chín gốc cây Hồng Liên tổng cộng có đến bốn mươi hai khỏa hạt sen. Mà trong tất cả các cao thủ ăn vào một khỏa hạt sen đó, chỉ có một người chưa đạt tới Tiên Thiên, còn những người khác đều đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên!
"Một gốc cây Hỏa Diễm Hồng Liên, đủ để cho mấy tên Hậu Thiên đỉnh phong cường giả đột phá, tiến vào Tiên Thiên!"
Mục Vân Ký kích động nói:
"Trong thiên hạ hiện nay, Võ Thánh tổng cộng mới có hơn mười vị, có thể nghĩ được mức độ khó khăn để đạt đến Tiên Thiên là như thế nào. Mỗi một gốc cây Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế, cũng sẽ khiến cho người trong thiên hạ điên cuồng tranh đoạt."
Bên cạnh, Phó Đao cũng gật đầu:
"Tiểu cô nương, trong lịch sử, chín gốc cây Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế đều là cùng với núi lửa bạo phát! Hơn nữa chúng ta phát hiện một quy luật, phàm là đồng thời có trên bảy tòa núi lửa bạo phát, khẳng định chắc chắn sẽ có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế!"
"Bảy tòa núi lửa cùng bạo phát, khẳng định là có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế?"
Lý không khỏi kinh hô:
"Điều này không phải nói rằng, lần này, trong Hỏa Diễm Lĩnh khẳng định có Hỏa Diễm Hồng Liên?"
"Đúng vậy."
Ba người Phó Đao, Đoạn Thạch Tấn cùng Mục Vân Ký cũng gật đầu.
"Hơn nữa, nhìn núi lửa bạo phát lần này, theo chúng ta phỏng đoán, Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế tối thiểu là năm lá Hồng Liên."
Phó Đao trịnh trọng nói.
"Đằng tiên sinh."
Mục Vân Ký nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, gọi.
Nhưng là... Đằng Thanh Sơn vẫn đang nhắm chặt hai mắt.
"Đại thúc làm sao vậy?"
Phó Vũ Bình chấn động. Vừa rồi nàng hoàn toàn bị kỳ cảnh núi lửa bạo phát làm cho rung động, căn bản không chú ý phía sau Đằng Thanh Sơn đang nhắm hai mắt.
"Đừng làm phiền Đằng đại ca."
Lý nói, đồng thời mỉm cười nói thêm:
"Đằng đại ca hắn mỗi khi có điều lĩnh ngộ, sẽ nhắm mắt để cảm nhận, cẩn thận lĩnh hội."
"A!"
Mục Vân Ký, Phó Đao và Đoạn Thạch Tấn ba người thầm than thở. Bọn họ cũng đều cùng Đằng Thanh Sơn chứng kiến núi lửa bạo phát, nhưng Đằng Thanh Sơn có điều lĩnh ngộ, còn bọn họ lại không... Kỳ thật, chuyện này cũng không quái lạ như trong suy nghĩ của bọn người Mục Vân Ký. Chủ yếu là do"Hỏa Hành Chi Đạo" của Đằng Thanh Sơn hiện nay đã đạt tới bình cảnh, rất khó để vượt qua.
Hôm nay, vừa lúc hắn lại phá vỡ bình cảnh đó.
...
Trong đầu Đằng Thanh Sơn đang hiện lên thời điểm núi lửa bạo phát, phun lên từng cột nham thạch. Khí thế đó tựa hồ như muốn chiến đấu với trời cao, khiến cho cả thiên địa tựa hồ trong khoảnh khắc cũng bị rung chuyển. Đồng thời, trong đầu của hắn lúc này lại đang phân giải bí ẩn của bức thạch điêu thứ mười bảy đến bức thứ hai mươi trong bộ phủ pháp "Khai Sơn Tam Thập Lục Thức".
Trong bốn thức liên hoàn này ẩn chứa "Thổ Hành Chi Đạo", "Kim Hành Chi Đạo", "Hỏa Hành Chi Đạo".
Mà hôm nay, trong ba đạo, "Hỏa Hành Chi Đạo" là Đằng Thanh Sơn có thành tựu thấp nhất. Những đạo khác như "Thổ Hành Chi Quyền" đã tu luyện tới quyền thứ tám, "Kim Hành Chi Quyền" sau vài tháng tu luyện đã đạt tới quyền thứ bảy.
...
Trong một đình viện trên đỉnh núi, những người khác đang đàm luận về núi lửa bạo phát ở Hỏa Diệm Sơn, không một ai dám quấy rầy Đằng Thanh Sơn ở bên cạnh.
Nhưng đột nhiên --
Đang mải nhắm mắt không ngừng suy tư, Đằng Thanh Sơn ở trong đình viện đột nhiên bắt đầu không ngừng diễn luyện quyền pháp.
Vù! Vù!
Trong khoảnh khắc, nắm tay Đằng Thanh Sơn như bốc cháy, những quyền pháp mạnh mẽ liên tiếp nhau không ngừng nghỉ. Một quyền lại một quyền, khiến cho ba người Mục Vân Ký, Phó Đao, Đoàn Thạch Tấn ở bên cạnh hoàn toàn sợ ngây người.
"Quyền pháp này..."
Mục Vân Ký khiếp sợ kinh hô lên.
"Đây là..."
Phó Đao cùng Đoạn Thạch Tấn cũng tròn mắt cứng lưỡi, há hốc mồm.
Trong mắt bọn họ, Đằng Thanh Sơn diễn luyện quyền pháp, không ngờ lại có thể thông qua quyền pháp truyền đạt rõ ràng rất nhiều cỗ ý cảnh: giống như hỏa diễm đốt cháy đại địa, lại như Tịnh Hỏa Liêu Nguyên(ngọn lửa thiêu cháy mọi thứ), lại như Hỏa Tẫn Tân Truyền (củi cháy lửa truyền)... Mỗi một chiêu liên tiếp lại thể hiện ý cảnh bất đồng. Khi Đằng Thanh Sơn diễn luyện một quyền cuối cùng...
Oanh!
Cả không gian đột ngột như bị oanh tạc. Mấy người Phó Đao tựa như chứng kiến một tòa núi lửa đột ngột bạo phát, cột nham thạch nóng chảy phá không phóng ra dường như muốn xé rách cả thiên địa.
"Đây là quyền pháp gì?"
Ba người Mục Vân Ký hoàn toàn sợ ngây người.
"Yêu ~~ yêu ~~~"
Không biết từ khi nào Thanh Loan đã xuất hiện trong đình viện, đang không ngừng hưng phấn mà phát ra tiếng kêu to. Nó nhìn chằm chằm Đằng Thanh Sơn diễn luyện Hỏa Hành Chi Quyền, đôi mắt động lòng người phát tán hào quang sáng quắc.
Đằng Thanh Sơn mở to mắt, lộ vẻ tươi cười.
"Vẫn có chút đáng tiếc..."
Đằng Thanh Sơn lắc đầu.
"Đằng đại ca."
Lý có vẻ còn đang rất hưng phấn.
"Chúc mừng tiên sinh!"
Phó Đao liền nói, Mục Vân Ký cùng Đoạn Thạch Tấn bên cạnh cũng lập tức chúc mừng. Bọn họ đều biết, Đằng Thanh Sơn lại đột phá lần nữa.
Đằng Thanh Sơn đích xác rất vui vẻ, nhìn về phương Bắc, nơi Hỏa Diễm Lĩnh phía xa, thầm nghĩ: "Lần này núi lửa bạo phát, cũng khiến ta mở rộng tầm mắt. Rất nhiều những bí ẩn không hiểu trước đây, trong khoảnh khắc đã hoàn toàn hiểu được."
Tiếp theo thành tựu trên "Thổ Hành Chi Quyền" và "Kim Hành Chi Quyền", phối hợp bốn thức liền nhau kia, cùng với ngộ đạo tại lúc nhìn núi lửa bạo phát vừa rồi, dung hợp lẫn nhau, cuối cùng lập tức một hơi sáng tạo ra hai chiêu.
Đằng Thanh Sơn cũng có chút tiếc nuối. Ở một khắc núi lửa bạo phát kia, điều mà Đằng Thanh Sơn nghĩ đến, chính là ý cảnh mạnh nhất thuộc Hành Hỏa.
Chẳng qua, cỗ ý cảnh này chỉ có thể làm cho Đằng Thanh Sơn sáng tạo đến quyền thứ tám.
"Hôm nay, "Thổ Hành Chi Quyền", "Hỏa Hành Chi Quyền" của ta cũng đã sáng chế ra quyền thứ tám, "Kim Hành Chi Quyền" đến quyền thứ bảy, còn "Thủy Hành Chi Quyền" chỉ mới đến quyền thứ sáu." Trong lòng Đằng Thanh Sơn rất vui sướng, vì một lần quan sát núi lửa bạo phát dẫn đến một lần ngộ đạo, liền làm cho cảnh giới của hắn đề cao không ít.
"Đằng tiên sinh! Lần này có hơn bảy tòa núi lửa đồng thời bạo phát, theo phỏng đoán, sẽ có Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế."
Mục Vân Ký nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
"Tiên sinh có muốn đi tìm kiếm không?"
"Hỏa Diễm Hồng Liên?"
Linh bảo có thể tạo ra Tiên Thiên cường giả. Trên toàn Cửu Châu, mặc dù có "Hắc hỏa linh quả" cũng làm được điều tương tự, nhưng luận về công dụng, hiệu quả, cũng không thể so sánh với Hỏa Diễm Hồng Liên. Đằng Thanh Sơn có dã tâm, hắn muốn làm cho Nội gia quyền nhất mạch của hắn tại Cửu Châu phát dương quang đại, cũng muốn cho Quy Nguyên Tông vượt qua Thanh Hồ Đảo.
Cho nên, hắn vô cùng mong muốn có bảo bối cấp bậc cỡ như Hỏa Diễm Hồng Liên này.
"Ha ha, Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế, nhưng nếu muốn tìm được, cũng không phải là chuyện dễ dàng a."
Đằng Thanh Sơn nhìn về phía Mục Vân Ký.
"Đúng vậy, Hỏa Diễm Lĩnh phạm vi lên đến tám trăm dặm, mà Hỏa Diễm Hồng Liên có thể sinh trưởng tại bất kỳ nơi nào trong phạm vi tám trăm dặm này. Hơn nữa, còn có khả năng rất lớn nữa là sẽ ở trong nham thạch nóng chảy giữa lòng núi Hỏa Diệm Sơn, thậm chí có thể ở sâu dưới lòng đất."
Mục Vân Ký lại nói tiếp.
"Mỗi lần Hỏa Diễm Hồng Liên xuất thế cũng hấp dẫn hơn vạn người, nhưng mà lần tìm được nhanh nhất cũng hao phí tối thiểu mười ngày nửa tháng, lần tìm thấy lâu nhất lại hao phí suốt một năm."
Đằng Thanh Sơn cười.
Hôm nay, "Hỏa hành chi quyền" trong "Ngũ hành chi quyền" của chính mình cũng đã sắp tiến tới bước cuối cùng, đạt tới Hư Cảnh.
Đi tìm kiếm một thứ trong Hỏa Diệm Sơn có phạm vi rộng đến tám trăm dặm? Điều này thật sự quá lãng phí thời gian.
Phỏng chừng lúc người khác tìm được Hỏa Diễm Hồng Liên, chính mình dĩ nhiên đã bước vào Hư Cảnh.
"Hỏa Diễm Hồng Liên trân quý đến thế, có cả ngàn vạn người đi tìm. Ta cho dù có đi tìm, cũng không nhất định có thể đoạt được. Vì vậy, ta quyết định không đi."
Đằng Thanh Sơn cười nhìn về phía bọn người Mục Vân Ký, Phó Đao:
"Được rồi, ta vừa rồi có điều lĩnh ngộ, hiện tại muốn lập tức bế quan tìm hiểu, cũng không có thời gian chiêu đãi các ngươi."
"Ha ha, lại nói tiếp, các ngươi đến chỗ ta, ngay cả cơm cũng chưa được ăn."
Đằng Thanh Sơn cúi đầu nhìn xuống bàn gỗ. Bởi vì núi lửa bạo phát khiến cho toàn bộ Ngưu Đầu Sơn chấn động, mâm cơm sớm đã bị đổ tan tành.
"Lần sau chúng ta lại đến."
Mục Vân Ký cười hắc hắc:
"Đằng tiên sinh một khi đã không đi, vậy chúng ta sẽ phái người đi tìm vậy."
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.