Chương 538


Số từ: 2450
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Loảng xoảng!
Đằng Thanh Sơn cầm trong tay Luân Hồi Thương, cứng rắn kháng trụ một kích này. Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng không thể địch nổi xuyên thấu qua cán thương truyền đến, làm cho thân thể hắn bay ngược trở lại cực nhanh. Mà bên kia lại đột nhiên lại tiếp tục đánh tới, Đằng Thanh Sơn thầm than: "Bất hảo!" Luân Hồi Thương đột ngột ở góc tường bên cạnh phòng luyện công đâm một cái, đem góc tường phòng luyện công đâm ra một cái lỗ hổng lớn. Đằng Thanh Sơn liền nghiêng người đi ra, rồi bay lên trên trời cao.
Sưu!
Bùi Tam cũng bay thẳng lên.
"Cha!"
"Cung chủ, cung chủ ngươi muốn làm gì." Lý ngửa đầu lo lắng hô. Ở bên cạnh, Hồng Vũ cũng rất lo lắng.
Mà giữa không trung, Đằng Thanh Sơn vừa muốn mở miệng hỏi, Bùi Tam lại cười dữ tợn, hai tròng mắt tản ra hào quang tựa như dã thú. Một tiếng gầm thật lớn như tiếng gấu không biết từ nơi nào xuất hiện vang lên, đồng thời bên ngoài thân thể của Bùi Tam không ngờ lại ẩn hiện hư ảnh của một con gấu thật lớn.
"Bùi cung chủ." Đằng Thanh Sơn vừa mới mở miệng, Bùi Tam cũng cười nói: "Tiếp ta chiêu thứ hai!"
Lập tức liền vươn bàn tay phải chuyển thành chưởng đao, phảng phất như một con gấu lớn đang giơ Hùng chưởng. Nhưng là, một chưởng này của Bùi Tam lại làm cho Đằng Thanh Sơn cảm giác được một áp lực thật lớn như đang gặp phải Hùng tôn giả của Vũ Hoàng Môn, trong khoảnh khắc có thể làm thiên địa chi lực ở xung quanh cũng phải kiêng kị né tránh.
Liền như vậy tung ra một chưởng!
Nhìn như một chưởng bình thường!
"Ta muốn nhìn xem Bùi Tam mạnh như thế nào."
Đằng Thanh Sơn thầm nghĩ trong lòng, cắn răng một cái. Luân Hồi Thương trong tay vừa chuyển, trong cơ thể, ngũ thải quang mang luân chuyển dung nhập vào giữa Luân Hồi Thương. Sau một khoảng thời gian ngắn, xung quanh Luân Hồi Thương cũng không ngừng luân chuyển ngũ thải quang mang. Tại đầu mũi thương, không ngờ hiện lên quang mang như ngọc, nó phảng phất hóa thành sóng biển ngập trời phát động bên trong trường thương.
Đây là Đằng Thanh Sơn khi đạt tới Động Hư có chút thành tựu, lần đầu tiên toàn lực phát huy ra tuyệt chiêu.
"Bồng!"
Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy lồng ngực như cứng lại, lỗ tai như bị nổ vang. Hắn phảng phất như cảm thấy có hàng vạn hàng nghìn thiên lôi đánh xuống, sau đó nổ mạnh.
Phốc!
Căn bản không thể khống chế, một ngụm máu tươi từ trong miệng Đằng Thanh Sơn phun ra, sau đó cả người cực nhanh liền trực tiếp bay ngược trở lại.
Ở phía dưới, trong Đông Hoa Uyển, Lý cùng với Hồng Vũ chính mắt chứng kiến được hai đạo lưu quang va chạm cùng một chỗ!
Một đạo là ngũ thải quang mang rực rỡ, một đạo là quang mang mông lung.
Một lần va chạm!
Cường đại sóng xung kích làm cả không gian cũng phảng phất như sóng nước đều quay cuồng lên, rồi đột ngột hướng bốn phương tám hướng tản ra, thậm chí còn làm thiên địa chi lực của Cửu Châu đại địa ở xung quanh cũng bởi vậy mà hỗn loạn lên. Bất Tử Phượng Hoàng cùng Lục Túc Đao liền vọt tới giữa không trung, cùng lúc chặn lại luồng sóng xung kích đáng sợ này.
"Vù vù ~" Vô tận hỏa diễm từ hai cánh Bất Tử Phượng Hoàng tràn ngập khắp nơi, bầu trời Đông Hoa Uyển tựa hồ như biến thành biển lửa.
Ngăn chặn sóng xung kích đáng sợ này.
Chẳng qua, luồng sóng xung kích tràn ngập khắp bốn phương tám hướng. Tuy rằng ngăn trở được luồng sóng xung kích đánh vào Đông Hoa Uyển, phương hướng này của Hình ý Môn. Nhưng luồng sóng xung kích này cũng lan đến Đại Duyên Sơn, sau một khoảng thời gian ngắn đã có vô số cự thạch trực tiếp bị chấn động vỡ thành từng mảnh, mặt đất trong phạm vi một dặm xung quanh phảng phất như bị rớt xuống một tầng.
"Cha!"
"Thanh Sơn."
Lý cùng Hồng Vũ rõ ràng chứng kiến Đằng Thanh Sơn phun ra một ngụm máu tươi.
Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh chặn lại sóng xung kích rồi đột ngột kêu một tiếng, tức tốc hướng Đằng Thanh Sơn, Bùi Tam bay lại.
...... Đằng Thanh Sơn từ khi bước vào Hư Cảnh mặc dù cũng gặp được không ít đối thủ, nhưng so với hắn thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Cho nên, Đằng Thanh Sơn mới không cảm giác được sự chênh lệch quá nhiều! Hắn hiện tại cuối cùng hiểu được, có thể vô cùng đơn giản đánh ra một chưởng ở trên Hồng Thiên Thần Giáp, gần với tối cao chiến giáp mà còn làm cho Vưu Thạch Kim gần như sinh cơ đoạn tuyệt, thực lực của Bùi Tam này thật đáng sợ!
"Thật mạnh!"
"Như thế nào chênh lệch lại lớn như vậy?"
Chính diện một lần đối kháng, Đằng Thanh Sơn chẳng những trong miệng phun ra máu tươi, lập tức trong hai lỗ tai cũng chảy ra tơ máu.
Nếu nói chiêu thứ nhất, Bùi Tam chính là nhắc nhở Đằng Thanh Sơn, ý bảo hắn tiến vào trạng thái chiến đấu chứ chưa xuất ra thực lực chân chính.
Còn chiêu thứ hai, Bùi Tam đã dùng tới thực lực chân chính!
"Tiếp nhận ta chiêu thứ ba! Một thanh âm vang lên lại phảng phất như vang vọng trong óc Đằng Thanh Sơn.
Vốn tràn ngập hơi thở dã thú, Bùi Tam giờ phút này hơi thở đại biến, phảng phất như một cao tăng đắc đạo, cả người ở giữa không trung mỉm cười đi tới. Hắn mang theo nụ cười phảng phất như có mị hoặc rung động nhân tâm, khiến kẻ khác như muốn đắm chìm trong đó. Lúc này, hai tay hắn tạo thành chữ thập ở trước ngực.
Trong đó, tay phải tung ra một chưởng tựa như một đại ấn hướng về Đằng Thanh Sơn.
"Bạn!"
Một chưởng này ẩn chứa một đạo thiền tông thực ngôn. Đối mặt với một chưởng này, Đằng Thanh Sơn chỉ cảm thấy bầu trời tựa hồ trong khoảnh khắc bị tối đi, tựa như bị bàn tay to hoàn toàn che lại. Uy thế không thể địch nổi này làm cho Đằng Thanh Sơn kinh ngạc, run sợ. Mà ở bên tai Đằng Thanh Sơn, mơ hồ còn nghe được thanh âm của vô số tăng nhân phát ra.
"Một chưởng này! Không thể đón đỡ!"
Đằng Thanh Sơn thân thể hóa thành một đạo ngũ thải quang mang rực rỡ, liền đột ngột biến mất.
"U ~" Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh lướt đến bên cạnh, Đằng Thanh Sơn trực tiếp đứng trên lưng nàng.
Xuất ra chiêu thức hủy thiên diệt địa như thế, không ngờ chỉ lật tay một cái là Bùi Tam có thể dễ dàng thu lại được làm Đằng Thanh Sơn cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng, một khi xuất ra tuyệt chiêu thì muốn thu hồi lại sẽ rất khó khăn. Ví dụ như người thường có khí lực một trăm cân, khi xuất ra khí lực mười cân có lẽ có có thể dễ dàng thu hồi, nhưng khi sử dụng cả một trăm cân thì rất khó để thu hồi lại được.
Đằng Thanh Sơn với tuyệt chiêu là ngũ hành "Độc Long Toàn", khi toàn lực đâm ra một chiêu này cũng là không thể dễ dàng thu hồi.
"Bùi Tam này, vừa rồi một chưởng kia còn không phải là cực hạn của hắn." Đằng Thanh Sơn không khỏi thanh tỉnh.
Đằng Thanh Sơn vốn tưởng rằng đạt tới Động Hư chi cảnh, đối mặt với cao thủ như Bùi Tam thì dù không thắng nhưng cũng kém không nhiều lắm. Nhưng ai ngờ, hắn căn bản không phải là đối thủ của Bùi Tam.
"Động Hư đại thành, so với Động Hư có chút thành tựu đích xác mạnh hơn rất nhiều." Đằng Thanh Sơn trong khoảnh khắc khi rung động qua đi liền nghĩ tới điều này. Đó là vô tận động lực, làm cho cường mạnh hơn, vì ai cũng đều là từ kẻ yếu mà từng bước biến thành mạnh hơn!
"Bùi Tam hơn ta nhờ hắn tu luyện đã rất nhiều năm. Chờ đến khi ta tìm hiểu thấu triệt Tam thể thức, đạt tới Động Hư đại thành. Đến lúc đó... nhất định có thể cùng hắn so sánh."
Đằng Thanh Sơn lại lộ ra vẻ tươi cười.
Khóe miệng có tơ máu, nhưng Đằng Thanh Sơn cười rộ lên làm cho Bùi Tam không khỏi lắc đầu cười: "Tiểu tử này."
Đằng Thanh Sơn, Bất Tử Phượng Hoàng, Lôi Điện Thần ưng, Lục Túc Đao liền trở về Đông Hoa Uyển.
"Thanh Sơn, không có việc gì chứ." Lý rất lo lắng.
"Không có việc gì." Đằng Thanh Sơn cười.
Lúc trước tiếp nhận chiêu thứ hai tuy rằng bị thương, nhưng thân thể của Đằng Thanh Sơn đã đạt tới tới hoàn mỹ nên chấn thương ấy rất dễ dàng khống chế được. Hơn nữa, có thế giới lực làm dịu, hắn có thể nhanh chóng khôi phục được.
"Bùi cung chủ, ngươi đột nhiên xuất thủ làm gì?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày nói. Động Hư cường giả tốc độ tương đương, bản thân mình hoàn toàn có thể né tránh, Bùi Tam tuyệt đối đuổi không kịp.
Muốn giết Đằng Thanh Sơn?
Đầu tiên, là phải đem Bất Tử Phượng Hoàng dụ sang chỗ khác.
Hoặc là, trong một thời điểm Đằng Thanh Sơn cùng Bất Tử Phượng Hoàng không ở cùng một chỗ. Dựa vào tốc độ làm Đằng Thanh Sơn trốn không thoát, rồi sau đó giết chết Đằng Thanh Sơn.
"Không có gì." Bùi Tam mỉm cười nhìn Đằng Thanh Sơn: "Chỉ là, Đằng Thanh Sơn ngươi nhanh như vậy đã bước vào Động Hư chi cảnh, lại là Động Hư có chút thành tựu làm ta rất kinh ngạc. Cho nên, ta xuất thủ để nhìn xem thực lực của ngươi đã đến mức nào." Bùi Tam lần này tới, đương nhiên không có ý giết Đằng Thanh Sơn. Nếu thực sự muốn giết, hắn cũng không có khả năng qua loa như thế.
Đằng Thanh Sơn không khỏi cười bất đắc dĩ.
Chẳng qua, vừa nãy khi giao thủ đã khiến Đằng Thanh Sơn hiểu được đừng kiêu ngạo tự mãn, hắn còn cần phải cố gắng hơn.
"Không biết cung chủ ngươi tới, là...!" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc mở miệng nói.
"Ngươi xem."
Bùi Tam từ trong ngực lấy ra một phong thư rồi ném tới.
Đằng Thanh Sơn liền tiếp nhận, nhưng vừa cúi đầu nhìn, trong lòng không khỏi cả kinh. Hắn cũng hiểu được, Bùi Tam lần này đến không phải là muốn giết hắn. Dù sao, chỉ cần Bất Tử Phượng Hoàng ở đây, Bùi Tam căn bản giết không được hắn. Đằng Thanh Sơn Không khỏi ngẩng đầu nhìn Bùi Tam: "Bùi cung chủ, ai muốn lấy đầu Đằng Thanh Sơn ta?"
"Ngươi không biết là ai cùng ngươi có cừu oán sao?" Bùi Tam hỏi ngược lại.
Đằng Thanh Sơn trong lòng vừa động, mở miệng nói: "Một Hư Cảnh cường giả mang mặt nạ màu vàng, tên là Kim Thắng?"
"Đúng, là hắn." Bùi Tam gật đầu.
"Kim Thắng?" Ở bên cạnh, Lý biến sắc, lập tức liền đi tới: "Lại là hắn?"
"Nàng xem."
Đằng Thanh Sơn đem trang giấy đưa qua. Nếu nói hôm nay kẻ muốn giết hai vợ chồng Đằng Thanh Sơn thì chỉ có một, đó chính là Cổ Ung. Nhưng hắn lại dùng tên giả là Kim Thắng, là Man tộc thần miếu ngoại tộc trưởng lão.
"Người này lại muốn gây nên sóng gió!" Lý trên mặt không khỏi lộ ra một tia sát khí.
Nàng hận người này tới tận xương!
Có chủ ý bắt cóc con gái nàng, lại muốn hủy diệt Hình ý Môn. Hiện tại lại trực tiếp nhờ người giết Đằng Thanh Sơn, tất cả đều là chuyện mà Lý không thể tha thứ được.
"Bùi cung chủ, ngươi lần này tới là...?" Đằng Thanh Sơn hỏi lại.
"Ta không nghĩ sẽ giết ngươi." Bùi Tam mỉm cười nói: "Chẳng qua, ta cũng dự đoán được Chí Cường Giả Lý Bạch lưu lại hai tấm bia đá, nhưng một tấm bia đá ngày hôm nay lại được cái tên kêu là Kim Thắng cất giữ. Hắn hôm nay lại ở Man tộc thần miếu, muốn từ hắn đoạt được tấm bia đá của Chí Cường Giả, rất khó. Đằng Thanh Sơn ngươi cũng muốn giết hắn, nên ngươi hẳn là hiểu được ý của ta?"
Đằng Thanh Sơn trong lòng vừa động, nở nụ cười: "Bùi cung chủ, khi nào thì đi?"
Bùi Tam nụ cười càng thêm sáng lạn: "Việc này không nên chậm trễ, hiện tại đi tốt nhất."
"Hảo!"
"Lần trước ta đi Man tộc thần miếu, không tìm được tên gia hỏa kia, mà hắn hiện tại lại ở đó... Ta thật sự rất muốn biết, dưới tấm mặt nạ kia là ai."
Đằng Thanh Sơn chỉ thấy trong lòng sát khí không ngừng bốc lên. Nam tử mang mặt nạ màu vàng chính là tâm bệnh của Đằng Thanh Sơn!
Không diệt trừ hắn, Đằng Thanh Sơn không thể an tâm.
Chẳng qua, Man tộc thần miếu thế lực hiển nhiên là rất mạnh. Mà lần này đã có Bùi Tam trợ giúp, Đằng Thanh Sơn tự nhiên không thể không đi.
"Tiểu, ta đi Man tộc thần miếu một chuyến để giải quyết việc này." Đằng Thanh Sơn quay đầu lại, nói.
"Ân, đi cẩn thận." Lý lập tức dặn dò.
Đằng Thanh Sơn cười, lập tức hướng Bất Tử Phượng Hoàng Tiểu Thanh kêu lên một tiếng.
Sưu! Sưu!
Đằng Thanh Sơn cùng Bùi Tam phân biệt nhảy lên Bất Tử Phượng Hoàng cùng Lôi Điện Thần ưng, sau đó liền hóa thành một đạo ánh lửa một đạo điện quang biến mất ở chân trời phía Nam.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.