Chương 548


Số từ: 2567
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Sư tổ!"
Chứng kiến chiếc đầu lâu trong tay Bùi Tam , các Hư Cảnh trưởng lão của Ma Ni Tự mỗi người mặt lộ vẻ phẫn nộ cùng hoảng sợ. Đối với cái chết của vị sư tổ luôn luôn bế quan tại Phật Đà sơn . Các trưởng lão của trưởng lão điện không những bi thống còn là rất hoảng sợ, bởi vì bọn họ biết, cái chết của sư tổ, đại biểu cho kết quả cuộc chiến giữa Thiên Thần Cung cùng với Ma Ni Tự, cơ hồ đã rõ rệt .
"Các vị, phân tán trốn đi thôi. Đợi đến ngày sau, nhất định phải trùng kiến Ma Ni Tự chúng ta." Bạch phát lão tăng truyền âm cho bốn tăng nhân kia.
"Đi!"
"Các vị đi trước, ta khoảng cách đại nạn đã gần đến, cứ để ta cùng với chùa miểu tồn vong đi." Một trường mi lão tăng đạm mạc nói, lúc này năm vị trưởng lão của trưởng lão điện đều chia ra lựa chọn, có ba người phân biệt chia ra các hướng chạy trốn, chỉ còn hai vị trưởng lão còn lại là vẫn đứng trên sường núi phía trên Ma Ni Tự, lạnh lùng quan sát đại quân của Thiên Thần Cung đang tàn sát lao đến.
"Toàn bộ giết chết, không đẻ cho kẻ nào chạy thoát!" Thanh âm điên cuồng của Bùi Tam lại lần nữa vang lên.
Chỉ thấy Bùi Tam cước đạp Lôi Điện Thần Ưng, cực nhanh đuổi theo một lão tăng tóc đen đang chạy trốn, vị lão tăng tóc đen lập tức hướng dưới nền đất lao xuống, ý muốn chui vào nền đất chạy trốn. Mà Lý Triêu, thiên thần Tô Mông Đặc, Bùi Hạo tam đại Hư Cảnh đại thành cũng là nhanh chóng bay tản ra. Hơn nữa còn cả một đầu Hư Cảnh yêu thú Lục Nhĩ Toản Địa Thử.
Trước trận chiến, Bùi Tam đã đi tìm Lục Nhĩ Toản Địa Thử, trải qua dụ lợi, thực lực cùng kinh sợ, Lục Nhĩ Toản Địa Thử cũng ngoan ngoãn đáp ứng hỗ trợ Bùi Tam một lần.
"Xuy!" Hắc phát lão tăng vừa chui xuống nền dất, bỗng cảm thấy từ phía sau một đạo sắc bén khí tức nhanh chóng bắn đến.
Căn bản không kịp né tránh.
Vèo! Trên trán Hắc phát lão tăng xuất hiện một lỗ thủng lớn, máu tươi ồ ồ chảy ra, hắc phát lão tăng nhất thời cảm thấy được sinh cơ nhanh chóng xói mòn, tốc độ giảm mạnh.
"Muốn chết." Bùi Tam trực tiếp một cước đá vào lên đầu Hắc phát lão tăng, máu me văng tung toé
"Hừ."
Bùi Tam hai tròng mắt trong lóe ra hung quang sâu kín.
Xa xa đang xem cuộc chiến, đám người Đằng Thanh Sơn cũng vi sự hung lệ của Bùi Tam mà thất kinh.
"Đằng huynh đệ, ngươi nói Bùi Tam cùng với Ma Ni Tự rốt cuộc là có thù oán gì, sao lại điên cuồng tới mức như vậy, không để cho Ma Ni Tự một con đường sống?" Đứng bên cạnh Đằng Thanh Sơn, Lý Hàng nghi hoặc nói.
Đằng Thanh Sơn lắc đầu:
"Ta cũng không biết, bất quá những việc Bùi Tam đã làm mấy năm nay, hiển nhiên là để chuẩn bị cho tiêu diệt Ma Ni Tự ngày hôm nay. Hao phí nhiều tâm lực như vậy, tuyệt đối không phải thù oán nhỏ."
"Ân." Lý Hàng gật gật đầu:
"Đáng tiếc, cổ tháp ngàn năm này, hôm nay, cứ như vậy phải hủy hoại chỉ trong chốc lát ."
"Cực thịnh tất suy, cũng là lẽ dĩ nhiên mà thôi" Đằng Thanh Sơn lắc đầu cười.
Mà một màn trên chiến trường, lại là càng thêm điên cuồng.
Thiên Thần Cung khí thế lên tới đỉnh phong, mà Ma Ni Tự một phương lại là bi ai, nhưng rất nhiều tăng nhân tín phật đều không sợ chết , tình nguyện vì chùa dâng hiến sinh mệnh. Lúc này, trên các đỉnh núi của Ma Ni Tự, nơi nơi giết chóc, huyết tanh giết chóc làm cho cả núi nhiễm máu hồng. Phật môn thánh địa hiện giờ biến thành chốn a tì địa ngục.
Hơn nữa có động hư cường giả Bùi Tam trợ giúp, các Hư Cảnh cường giả đuổi giết lẫn nhau, Thiên Thần Cung một phương chiếm lấy ưu thế tuyệt đối.
Ngũ đại Hư Cảnh cường giả của Ma Ni Tự, không ngờ còn một người vẫn đang chạy trốn.
"Phàm Không!"
Tay cầm đầu của hoàng bào tăng nhân, sắc mặt tái nhợt, Bùi Tam hai tròng mắt lóe ra hung quang, phát ra thanh âm vang vọng thiên địa:
"Hiện giờ toàn bộ Ma Ni Tự chỉ còn có ngươi là Hư Cảnh, đối với Ma Ni Tự ta nhất định phải diệt trừ. Bất quá, Phật tông sở truyền của Thích Ca tổ sư ta sẽ không để cho nó đoạn tuyệt, ngươi nếu nguyện ý, ngươi có thể gia nhập Thiên Thần Cung của ta, ta cho ngươi thống lĩnh Thiền tông nhất mạch dưới trướng Thiên Thần Cung ."
Thanh âm không ngừng truyền bá ... ... ...
"Cái gì?"
"Bùi Tam rốt cuộc đang làm cái gì?"
Tại xa xa đông đảo các Hư Cảnh cường giả vẫn còn đang thầm tiếc cho Ma Ni Tự bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, lại là nghe được lời nói của Bùi Tam, ai nấy đều ngây người.
Để cừu nhân, Phàm Không tăng nhân gia nhập Thiên Thần Cung? Thống lĩnh Thiền tông nhất mạch dưới trướng Thiên Thần Cung?
"Bùi Tam rốt cuộc muốn làm gì, hủy diệt Ma Ni Tự , rồi lại cho phép Phật tông truyền thừa. Còn sắp xếp Thiền tông nhất mạch dưới trướng mình?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc không thôi.
"Thiền tông?" Bên cạnh Lý Hàng nở nụ cười, nói :
"Nghe nói, Thiên Thần Sơn trên đại thảo nguyên được kêu là Mật Tông. Hiện tại hắn đem toàn bộ truyền thừa của Phật tông sửa thành Thiền tông, . Xem ra là muốn đặt song song Thiền tông với Mật Tông, hai mạch này đều song song dưới trướng Thiên Thần Cung. Thật đúng là đủ tự đại . Không ngờ hắn đưa Mật Tông cùng với sở truyền của Thích Ca tổ sư lưu lại đặt song song nhau."
Bên cạnh, mập mạp lão giả của Vạn Tượng Môn cũng cười nói:
"Lý huynh, Thích Ca tổ sư cường thịnh trở lại thì sao? Dù sao cũng chỉ là quá khứ. Hiện tại Bùi Tam chính là nhân vật số một số hai trên toàn Cửu Châu đại địa. Hắn hiện tại diệt Ma Ni Tự , còn nghĩ để cho Phật tông nhất mạch lưu lại truyền thừa, sửa thành Thiền tông. Cho dù có dị nghị, lại là ai dám phản kháng?
Lý Hàng sờ sờ cái mũi, cười hắc hắc:
"Đúng, nắm tay của ai lớn, lời nói người nào dám không nghe."
"Ân? Bùi Tam nếu đã giết chết hoàng bào tăng nhân, như thế nào vẫn cứ nắm cái đầu của hoàng bào tăng nhân ?" Đằng Thanh Sơn nhíu mày, giết chết một người thì thôi, sao còn mang theo đầu của người ta? Bất quá vừa rồi Bùi Tam triển lộ thực lực, đã khiến cho Đằng Thanh Sơn cảm thấy trước nay áp lực chưa từng có.
"Ta cùng với Bùi Tam, chênh lệch cũng không ít. Hoàng bào tăng nhân kia thực lực so với ta còn mạnh hơn, vẫn là bị giết chết."
"Ta nhất định phải sớm ngộ thấu Sinh cùng với Tử. Đạt tới động hư đại thành."
Giờ phút này Bùi Tam mang theo đầu lâu của hoàng bào tăng nhân, đứng ở trên lưng Lôi Điện Thần Ưng, chỉ phía xa Ma Ni Tự, quát:
"Thiên Thần Cung mọi người nghe lệnh, các nhân mã của Ma Ni Tự người nào đầu hàng có thể miễn tội chết, nếu là ngoan cố chống lại , giết hết không tha!"
Nhất thời phía dưới, quân sĩ của Thiên Thần Cung khí thế càng hăng, tiếng hô đồng thanh chấn động thiên địa.
Từng gã từng gã quân sĩ mặc chiến giáp, giống như mãnh liệt hồng thủy vọt lên những ngọn núi của Ma Ni Tự.
Ma Ni Tự một phương hơn trăm vạn nhân mã, dù sao chẳng phải người nào cũng là đều thấy chết không sờn, vẫn có một bộ phận người chọn đầu hàng, còn lại là hợp lại đánh một trận tử chiến, tỉ lệ thương vong vô số, trước trận đánh Ma Ni Tự đã dự báo tình huống hẳn phải hy sinh, đã có rất nhiều tăng nhân lễ thần thề quyết tử chiến, nhân mã khắp nơi tụ về đông đáng kể.
Từ đó có thể thấy được mức độ trung thành của tăng nhân Ma Ni Tự.
"Vèo!"
"Tê lạp!"
Huyết nhục bay loạn, máu tươi nhiễm hồng đại địa, văng lên vách tường của chùa miếu, không đơn giản là chỉ có Ma Ni Tự tử vong thảm trọng, nhân mã của Thiên Thần Cung tổn thất cũng thật lớn. Vì thế, ngay cả các Hư cảnh cường giả của Thiên Thần Cung cũng phải cấp tốc qua lại hỗ trợ giải quyết các mũi nhọn của Ma Ni Tự, cũng khiến cho Thiên Thần Cung tổn thất giảm nhỏ.
Lúc này, Bùi Tam bay tới trước đám người Đằng Thanh Sơn.
"Các vị." Bùi Tam đáp xuống mặt đất, nhìn quanh mọi người.
"Bùi cung chủ."
Không ít người chắp tay hành lễ.
Bùi Tam mỉm cười gật đầu, hướng Đằng Thanh Sơn cười cười, rồi nhìn về phía Vũ Hoàng Môn Hoàng Thiên Cần, Liễu Hạ hai người:
"Vũ Hoàng Môn, còn có Doanh thị gia tộc."
Bùi Tam ánh mắt cũng dừng lại trên người Tần Thập Thất :
"Ta Thiên Thần Cung, đối với địa bàn của Ma Ni Tự cũng không hứng thú. Trận chiến này sau khi kết thúc, Thiên Thần Cung đại quân sẽ chia binh làm hai đường, một muốn mượn đường Vũ Châu trở về Thanh Châu và U Châu. Còn lại một muốn mượn đường qua Ung châu của Doanh Thị gia tộc trở về Bắc bộ đại thảo nguyên. Không biết, Hoàng Thiên Cần, Tần Thập Thất, nhị vị có chịu không?"
"Cái gì?"
Đằng Thanh Sơn, cùng với những người khác đều chấn động.
Đối với địa bàn của Ma Ni Tự không có hứng thú?
Kham khổ hy sinh vô số nhân mã, giết qua giết lại, chính là vì tiêu diệt Ma Ni Tự thôi sao?
Hoàng Thiên Cần cùng với Tần Thập Thất liếc mắt nhìn nhau.
"Bùi cung chủ yên tâm, chỉ cần trên đường không quấy rầy con dân Vũ Châu ta, liền không vấn đề." Hoàng Thiên Cần mỉm cười gật đầu.
"Có thể." Hoàng Thiên Cần gật gật đầu nói thêm hai chữ.
Lúc trước, Thiên Thần Cung muốn tấn công Ma Ni Tự , khi đó Vũ Hoàng Môn cùng với Doanh thị gia tộc là không thể nào giúp Thiên Thần Cung , như vậy sẽ đắc tội Ma Ni Tự . Lại là hiện giờ, Ma Ni Tự đã bị tiêu diệt, Thiên Thần Cung chỉ là mượn đường rời đi, Vũ Hoàng Môn cùng với Doanh thị gia tộc cũng không lo lắng.
Hơn nữa.
Bọn họ tự tin, Thiên Thần Cung sẽ không ngu xuẩn tới mức độ vừa mới gian nan tiêu diệt Ma Ni Tự , lại còn muốn đi chọc Vũ Hoàng Môn cùng với Doanh thị gia tộc.
"Địa bàn Lương Châu, Nhung Châu này là ở sát cạnh Quy Nguyên Tông, Vũ Hoàng Môn, Doanh thị gia tộc. Các ngươi ai có bản lĩnh, cứ việc tới mà tranh đi." Bùi Tam nói xong, quay đầu bay đi.
Còn lại ở đây, các đại tông phái cùng các Hư Cảnh cường giả nhìn nhau.
Lương Châu, Nhung Châu?
Đây chính là ước chừng hai châu nhân mã, Vũ Hoàng Môn, Doanh thị gia tộc tự nhiên đỏ con mắt. Hiện giờ Quy Nguyên Tông chiếm cứ Viêm Châu có thể nói là ở gần nhất, lại là thực lực cũng yếu nhược nhất.
"Ân." Đằng Thanh Sơn khẽ gật đầu, thầm nghĩ:
"Sau khi trở về, để Thanh Sơn hội quán đặt tại vài nơi ở hai châu này, để cho dân chúng ở hai châu này cũng có thể học tập Nội gia quyền của ta."
Đằng Thanh Sơn cũng không có ý đi tranh giành địa bàn, dù sao Ma Ni Tự có thể tính là diệt vong, lại là Lương Châu, Nhung Châu vẫn còn có rất nhiều tăng nhân .
Muốn chinh phục hai châu này, khó khăn không nhỏ.
Trân huyết chiến tanh máu ngày 13 tháng 6
Cho dù là chiếm giữ ưu thế tuyệt đối, nhân mã của Thiên Thần Cung vẫn chết gần bốn mươi vạn, Ma Ni Tự còn lại là chết gần trăm vạn, còn lại đều hạ trận đầu hàng. Trận chiến tranh tanh máu này cũng làm cho khối Phật tông thánh địa của Ma Ni Tự nồng đậm mùi máu tanh quanh năm, có thể tính là mấy chục năm sau, không ít những tảng đá trên núi vẫn còn in đậm vết máu màu nâu đen.
Ngày 14 tháng 6, trời chiều ngã về tây.
Tại Thanh Châu, hậu viện của một toà phủ sang trọng, nghiễm nhiên cả hậu viên chỉ có duy nhất một lăng mộ thật lớn, giờ phút này, một mình Bùi Tam cầm chiếc đầu lâu của Liễu Nguyên, đứng ở trước mộ bia.
"Cách tang."
Bùi Tam vuốt ve tấm bia đá, thanh âm nhu hòa:
"Nhiều năm như vậy , ta đều không có quên. Ta nói rồi, ta sẽ đón nàng, lại là năm đó, ta đã không làm được! Bất quá ta đã thề trước mộ của nàng, ta sẽ tiêu diệt Ma Ni Tự , tự tay cắt đầu Liễu Nguyên đặt trước bia mộ nàng. Ta đã làm được . Cho dù là rất lâu, rất lâu!"
Bùi Tam đặt trước đầu lâu sang một bên, ngồi sát mộ bia, dựa sát vào mộ bia thấp giọng thì thào nói rất nhiều.
Bất giác, chẳng rõ từ lúc nào, nước mắt từ trên mặt hắn chảy xuống.
Ngày tàn, mặt trời lặn.
Suốt chín ngày, Bùi Tam đều ngồi bên tấm mộ bia.
Mà lăng mộ, chính là cấm địa của Bùi Tam, cho dù là con gái hắn Bùi Tuyết Liên, cho dù là thân truyền đệ tử, hắn cũng tuyệt đối không cho phép lại gần. Bất luận kẻ nào dám can đảm tiến vào lăng mộ, thậm chí là còn năm đó một thân tín của hắn, đều bị Bùi Tam phát cuồng tự tay giết chết. Từ đó không có người nào dám tới gần lăng mộ.
Tất cả duy trì lăng mộ, đều là tự tay Bùi Tam làm.
Ngày thứ mười, Bùi Tam rời lăng mộ, bắt đầu một việc từ lâu hắn đã không làm - Bế quan!
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.