Chương 62


Số từ: 2373
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
"Các vị khách quan." Tiểu nhị lập tức tươi cười chào đón.
Gia Cát Vân tùy ý nói "Lầu ba phòng cao cấp "Tử khí đông lai"."
Lãm Nguyệt lâu là một trong số ít đại tửu lâu nổi tiếng của Giang Ninh quận thành, lầu ba cao cấp thì giá lại đắt đỏ.
Bất quá, các phú thương Giang Ninh quận thành nếu mời khách thì đều chọn lầu ba cao cấp của Lãm Nguyệt lâu.
Mà căn phòng sang trọng "Tử khí đông lai" lại là chỗ đắt nhất.
"Cái này..." Tiểu nhị không khỏi rùng mình.
"Ân?" Gia Cát Vân nhướng mày.
"Khách quan, Đông thành Lý lão gia đã đặt trước căn phòng sang trọng "Tử khí đông lai" rồi... khách quan có phải là... " Tiểu nhị nói còn chưa nói hết câu, chưởng quầy lầu một liền lập tức đã chạy tới, hắn lập tức đứng chắn trước mặt tên tiểu nhị, lập tức chắp tay, cười:" A, nguyên lai là Gia Cát công tử, xin mời đi lên lầu trên, tiểu nhân đi trước dẫn đường."
Bọn bốn người Gia Cát Vân, Đằng Thanh Sơn đi theo gã chưởng quầy, theo cầu thang tiến lên lầu ba.
Trong đại sảnh lầu một, có vài tên tiểu nhị.
"Căn phòng sang trọng "Tử khí đông lai" không phải đã được Lý lão gia đặt trước rồi sao?" Gã tiểu nhị còn có chút sợ run.
"Lý lão gia tính cái rắm a." Mặt khác một gã tiểu nhị lập tức kéo người, ghé vào lỗ tai hắn, hạ giọng nói: "Nhớ kỹ, vị kia thiếu gia vừa rồi chính là Quy Nguyên tông Thiếu tông chủ! Đừng nói là cái gì Lý lão gia, ngay cả Giang Ninh quận quận chủ đại nhân tới, cũng muốn nhường phòng cho hắn! Nhớ cho kỹ đây, lần sau nhìn thấy vị Thiếu tông chủ này, ngàn vạn lần đừng có xưng Thiếu tông chủ, phải gọi là Gia Cát công tử! Thiếu tông chủ, không muốn nhiều người biết thân phận của hắn."
"A!" Kia tiểu nhị kinh hãi.
Quy Nguyên tông Thiếu tông chủ?
Quy Nguyên tông chưởng quản cả Giang Ninh quận, cái gọi là quận chủ, thành chủ, đều là nghe lệnh của Quy Nguyên tông. Thân phận Thiếu tông chủ này, đích xác là dọa người.
Căn phòng sang trọng "Tử khí đông lai" là một trong bốn căn phòng rộng rãi sang trọng của lầu ba, cũng là cái lớn nhất. Bên ngoài tuy rất lạnh nhưng trong phòng thì rất là ấm áp, còn đốt trầm hương, mùi hương say lòng người vương vấn quanh cả căn phòng.
Bốn người bọn Đằng Thanh Sơn cùng ngồi xuống.
"Gia Cát công tử, hôm nay dùng món gì?" Chưởng quầy khom người cười.
Gia Cát Vân xua tay nói "Đang giữa mùa đông, ăn nóng sẽ tốt hơn, bầy một bàn "Đông bổ kim hoa yến" đi!"
"Hảo." Gã chưởng quầy cười, lập tức chạy đi.
"Đông bổ kim hoa yến? Là cái gì vậy?" Đằng Thanh Hổ kinh ngạc nói.
Gia Cát Vân cười nói "Thanh Hổ đại ca, "Đông bổ kim hoa yến" là một trong bát đại yến hội của Lãm Nguyệt lâu, tổng cộng có ba mươi hai món đồ ăn, vào mùa đông, ăn món này rất hợp. Các loại đồ ăn được chuẩn bị rất tốt, ngươi hãy ăn chút gì đó trước đi, trong lúc chờ người ta chuẩn bị bộ tiệc rượu này.
"Ba mươi hai món? Thật đúng là quá lãng phí." Đằng Thanh Hổ cười ha ha.
Rất nhanh từng món đò ăn được đưa lên, bốn người bọn Gia Cát Vân, Đằng Thanh Sơn uống rượu, tùy ý đàm luận.
"Thanh cô nương, ca ca nàng nội kình hùng hậu, nội kình của nàng cũng rất mạnh a." Đằng Thanh Sơn cười tán thưởng.
"Đằng đại ca, ngươi sao lại nói như vậy?" Gia Cát Thanh có chút nghi hoặc.
"Đang là giữa mùa đông, ngươi và ca ca đều mặc ít như vậy, không phải nội kình thâm hậu, chẳng lẽ là tự chịu khổ?" Đằng Thanh Sơn chọc ghẹo, Gia Cát Thanh giật mình, không khỏi cười đến híp lại mắt: "Đằng đại ca cái này ngươi nói sai rồi, ta cũng không phải là nội kình thâm hậu, mà là bởi vì bên trong mặc nhất kiện Tuyết tằm y!"
Gia Cát Vân cũng bất đắc dĩ nói "Muội muội ta kinh mạch nhỏ bé yếu ớt, tuy rằng từ nhỏ đã tu luyện nội kình, nhưng nội kình rất kém."
"Nội kình kém, đã có ca ca bảo vệ ta a." Gia Cát Thanh cười hì hì.
Gia Cát Vân sờ đầu muội muội, nở nụ cười.
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy cảnh này, không khỏi nhớ tới muội muội của mình "Thanh Vũ", chính mình bình thường cũng hay sủng nịch sờ đầu muội muội: "Rời nhà cũng đã vài ngày, không biết Tiểu Vũ nàng lúc này có nhớ đến ta hay không..."
Bốn người bọn Đằng Thanh Sơn ở trên lầu ăn uống, một đám người đang bước vào lầu một Lãm Nguyệt.
Nam tử cầm đầu nhìn qua cũng khoảng bốn năm mươi tuổi, hắn mặc cái áo lông chồn mầu trắng có đính viền vàng, tay phải còn đeo chiếc nhẫn ngọc một nửa trong suốt. Hắn đứng đó, tỏa ra một cỗ khí chất ung dung. Bên cạnh hắn là một đôi vợ chồng trẻ, nữ nhân kia đang ôm một tiểu hài tử trong lồng ngực.
Ở phía sau mấy người là ba gã hộ vệ cao lớn.
"Lý lão gia." Chưởng quầy lập tức chào đón.
"Tiệc rượu ta đặt đã chuẩn bị tốt cả rồi chứ, lên Tử khí đông lai nhã gian đi. Ngọc nhi, chúng ta đi." Vị Lý lão gia lạnh nhạt phân phó.
"Lý lão gia, Tử khí đông lai nhã gian, đã có người ở bên trong." Gã chưởng quầy liền nói.
"Ân?" Này Lý lão gia nhướng mày, quét ánh mắt về phía hắn.
Ở địa vị cao quanh năm ngày tháng, một ánh mắt của Lý lão gia khiến cho tên chưởng quầy trong lòng kiêng kị, hắn lập tức nói: "Lý lão gia, cái này cũng không nên trách ta, vừa cách đây không lâu, có một đám người cũng muốn vào Tử khí đông lai nhã gian. Chính là Gia Cát công tử."
"Họ Gia Cát công tử?" Lý lão gia nhướng mày.
Vị Lý lão gia này, trong quần thể khổng lồ của Dương Châu diêm thương, cũng coi như là nhân vật số 1, gia tài ngàn vạn, có chút quan hệ với nhiều tông phái, đích xác cũng có thể xem như một đại nhân vật.
"Chính là Thiếu tông chủ." Gã chưởng quầy hạ giọng nói.
"Nga?" Lý lão gia rùng mình.
Bọn họ làm ăn kinh doanh, cho dù giàu có, cũng đều muốn lấy lòng đại tông phái. Nếu không, tông phái tùy tiện phái người đến tước đoạt toàn bộ gia sản của hắn đi.
"Nguyên lai là Gia Cát công tử, Ngọc nhi, Phong nhi, chúng ta cũng tới bái phỏng một chút." Lý lão gia nói.
"Thiếu tông chủ?" Đôi vợ chồng trẻ cũng đều là nội kình cao thủ, đương nhiên là nghe rõ.
"Thanh Ngọc, là vị thiên tài của Quy Nguyên tông các ngươi đúng không "Nam tử trẻ tuổi nói "Đi, chúng ta cũng tới bái phỏng một chút."
Nữ nhân kia là Lý Thanh Ngọc, còn gã nam tử chính là trượng phu của nàng Lưu Như Phong.
Khi xưa, Đằng gia trang từng tiếp được một vụ làm ăn lớn "Bích Hàn đao", 182 thanh Bích Hàn đao, Đằng Thanh Sơn cùng phụ thân Đằng Vĩnh Phàm đã dẫn theo một đám tộc nhân. hộ tống 182 thanh Bích Hàn đao, giao vào tận bên trong Nghi Thành Dương Châu thương hội.
Tên hộ vệ thủ lĩnh "Tần Tam" từng mưu toan không trả tiền, sau đó còn trút giận lên bọn Đằng Thanh Sơn, phái người thông tin cho đám cường đạo giết hại những sơn dân quê mùa.
Lầu ba Lãm Nguyệt lâu.
Lý lão gia, cùng con gái, con rể, ngoại tôn của hắn đều đang ở ngoài của nhã gian ngoài, ba gã hộ vệ đã đứng phía sau, Lý lão gia lạnh nhạt phân phó: "Ba các ngươi không vào." Rồi cất cao giọng nói:" Gia Cát công tử, Lý tuấn cùng tiểu nữ Thanh Ngọc đến bái kiến, mong được gặp!"
Bên trong nhã gian.
Đám người Đằng Thanh Sơn đang vui vẻ ăn uống.
"Lý tuấn, là ai?" Đằng Thanh Hổ nghi hoặc.
"Ân? Lý Tuấn? Là Diêm Thương Lý Tuấn?" Gia Cát Vân ngẩn ra, lập tức nở nụ cười," Đằng đại ca, Thanh Hổ đại ca, xem ra chúng ta đang ngồi ở Tử khí đông lai nhã gian, chính là của gã Lý Tuấn đã đặt trước. Chúng ta chỉ gặp hắn một chút, chủ yếu cấp cho bọn họ chút thể diện."
"Vào đi!" Gia Cát Vân cất cao giọng nói.
Nhất thời "Két" một tiếng, cánh cửa liền được đẩy ra.
Vị Lý lão gia, dẫn theo nữ nhi và con rể cùng bước vào.
"Ra mắt Thiếu tông chủ!" Lý lão gia mỉm cười khom người.
"Lý lão gia, có thể như vậy sao. Chúng ta chiếm mất nhã gian ngươi đặt trước, làm sao có thể nhận đại lễ này nữa?" Gia Cát Vân cố ý nói.
"Ta mời Thiếu tông chủ còn không được, được nhường nhã gian cho Thiếu tông chủ chính là vinh hạnh của ta." Lý lão gia cười nhạt "Ta xin được giới thiệu qua với Thiếu tông chủ, đây là con rể của ta Lưu Như Phong, là đệ tử nòng cốt của Thanh Hồ Đảo. Còn Thanh Ngọc thì Thiếu tông chủ cũng đã biết rồi."
"Thanh Ngọc sư tỷ là người của Quy Nguyên tông, ta đương nhiên là biết. Lưu Như Phong? Ân, nghe nói sư tỷ kết hôn, xem ra chính là vị Lưu Như Phong này" Gia Cát Vân liếc mắt nhìn qua gã Lưu Như Phong, "Nga, là đệ tử nòng cốt của Thanh Hồ Đảo, rất lợi hại a."
Lưu Như Phong cười chắp tay "Tại Dương Châu cảnh nội ta, ai có ai không biết thiên tài Gia Cát công tử?"
"Lý lão gia, chúng ta phải tiếp tục ăn cơm." Gia Cát Vân nói.
"Chúng ta đây sẽ không quấy rầy, Thiếu tông chủ, các ngươi tiếp tục." Lý lão gia cười, liền dẫn theo nữ nhi và con rể lui ra, khép cửa phòng nhã gian lại.
Bên trong gian liền khôi phục sự yên tĩnh.
"Hừ, Thanh Ngọc sư tỷ không ngờ lại gả cho đệ tử Thanh Hồ Đảo." Gia Cát Vân nói thầm.
Đằng Thanh Sơn nhíu mày, đáy lòng thầm nghĩ "Cái tên Lý lão gia này, hình như là ta đã gặp qua ở chỗ nào!" Lần trước, khi Đằng Thanh Sơn mới mười tuổi, đã nhìn thấy Lý Thanh Ngọc và phụ thân nàng Lý lão gia. Lý lão gia kia, hắn chính là đã gặp mặt một lần. Còn Lý Thanh Ngọc lúc trước còn là cô gái ngây ngô, hiện giờ đều là phụ nữ có chồng, bộ dáng khí chất biến hóa không nhỏ.
"Ân? Là hắn! Giang Ninh quận Lý lão gia!" Đằng Thanh Sơn ánh mắt lập tức sáng lên, hắn rốt cuộc cũng nghĩ tới.
Hô, Đằng Thanh Sơn đứng lên.
"Thanh Sơn, làm sao vậy?" Đằng Thanh Hổ ngẩn ra.
"Thanh Hổ, năm đó chúng ta giao Bích Hàn đao đến Nghi Thành, gã Lý lão gia, và người kêu là "Ngọc nhi" là tiểu thư nhà giàu, ngươi quên rồi à?" Đằng Thanh Sơn khuôn mặt lạnh xuống, phóng thẳng ra ngoài cửa. Đằng Thanh Hổ giật mình, lập tức sửng sốt, rồi liền con mắt trợn trừng tròn xoe.
"Là bọn chúng!" Đằng Thanh Hổ bạo nộ, cũng lao theo ra.
"Có chuyện gì vậy?" Gia Cát Vân, Gia Cát Thanh hai người rùng mình, cũng lập tức đứng dậy.
Ra khỏi nhã gian, Đằng Thanh Sơn cẩn thận lắng nghe, trong nháy mắt đã chú ý đến một căn nhã gian ở phía nam.
Lần trước, khi đám cường đạo cướp giết đám người bọn Đằng Thanh Sơn, tuy rằng bởi vì có Đằng Thanh Sơn nên Đằng gia trang không ai bị chết, nhưng đã có một người bị mù mắt, có một người bị chặt đứt đùi, hàng năm nằm tê liệt tại giường. có một người cánh tay bị chặt đứt.
Ba vị tộc nhân đó đều ở trong đội thợ săn, đều là hảo hán của tộc. Nhưng đã bị tàn phế đi!
Đằng Thanh Sơn trong lòng vẫn không quên mối thù này!
Lúc trước, nếu không Đằng Thanh Sơn, có lẽ ba mươi mấy người của Đằng gia trang đều đã bị giết sạch. Khi đó, Đằng Thanh Sơn vì tộc nhân nên đã nhẫn nhịn không trả thù, Đằng Thanh Sơn lúc ấy đã nghĩ rằng chờ đến sau này khi có cơ hội, nhất định phải giết chết tên Tần Tam kia!
Đằng Thanh Sơn đi qua đi, một cước xuất ra.
"Bồng!" Đại môn bị đá văng.
"Là ai!" Tên Lý lão gia bất mãn quát vang lên, còn ba gã hộ vệ lại đều đứng cả dậy.
"A, nguyên lai là bằng hữu của Thiếu tông chủ." Tên Lý lão gia khuôn mặt lại nở nụ cười "Xin mời vào."
Đằng Thanh Sơn đứng ở cửa, lạnh lùng nhìn vào trong nhã gian, ánh mắt nháy mắt tập trung kia ba gã hộ vệ trong một người, Đằng Thanh Sơn nhớ rõ rành mạch, này ba gã hộ vệ, trong đó có một người tên là" Tần Đại", là khi đó đã nói đỡ cho bọn hắn. Còn tên đang đứng ở bên cạnh chính là Tần Tam!
"Mày là Tần Tam!" Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nhìn hắn.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.