Chương 1110: Mắng đuổi bành kinh vĩ. bang vô địch xuất hiện


Bởi vì thường xuyên chạm mặt với sáu người Sở Ninh nên thậm chí Bành Kinh Vĩ đã xem nhẹ chuyện tiểu đội Vương Giả còn có một Sát Thần mạnh n8hất.

Trong tiềm thức của đám người Bành Kinh Vĩ, bọn họ cho rằng tiểu đội Vương Giả chỉ có sáu người thôi, hơn nữa, sáu người này c3òn bị đội trưởng của bang Vô Địch mình đánh cho tơi bời.

Hôm nay, Vân Tiên xuất hiện, Bành Kinh Vĩ tưởng rằng cô là người thân của 9một trong sáu người của tiểu đội Vương Giả, sau kỳ thi cấp ba thì tới thành phố Mẫn dạo chơi.
Thua thực lực chứ không thể để thua khí thế được!
Câu này là kinh nghiệm Sở Ninh đúc kết được.
Cô ấy nói với giọng điệu vô cùng hung hãn.
Sở Ninh vừa mới nói xong, Sở Hướng Nam ngồi dưới đất cũng đứng lên theo, đi tới bên cạnh Bành Kinh Vĩ.
Bành Kinh Vĩ là một người đàn ông, chiều cao chỉ hơn một mét sáu, Sở Hướng Nam đủ cao để có thể nhìn hắn ta từ trên xuống.

Anh cút đi! Mẹ nó, bang Vô Địch chó má gì chứ! Tôi thấy các người nên đổi tên thành bang rác rưởi thì hợp hơn đó!
Sở Hướng Nam tiếp lời Sở Ninh, gào lên một câu với Bành Kinh Vĩ.
Chỉ với cơ thể nhỏ bé yếu ớt này thôi hả? Phụt!

Nghe thấy chưa, đừng đánh đồng tiểu đội Vương Giả chúng tôi với bang Vô Địch rác rưởi các người! Ha, bang Vô Địch, lấy cái tên quê mùa ghê! Mau cút xa cho tôi đi!


Nhân lúc còn sớm thì mau cút xa ra. Các người đắc ý gì chứ, ra vẻ gì chứ!
Sở Ninh vỗ mông, phủi cỏ dính trên quần xuống, cô ấy đứng dậy, đi tới bên cạnh Vân Tiên, giơ tay ra ôm lấy vai cô, nở một nụ cười giễu cợt với Bành Kinh Vĩ.
Vì vậy, hắn ta mới có thể tuôn ra một6 đống lời lúc nãy.
Nhưng ai có thể ngờ, Vân Tiên lại nói
tiểu đội Vương Giả của tôi
như vậy?
Nếu cô là người của tiểu đội5 Vương Giả, chẳng lẽ cô chính là Sát Thần lợi hại nhất của bọn họ đó sao?
Sở Ninh vừa nghe thấy, cũng cướp lời nói:
Nào có lợi hại như em chứ!

Sau đó, hai người nhìn chằm chằm Vân Tiên, ánh mắt đầy mong đợi, chờ Vân Tiên đánh giá.
Vân Tiên chớp mắt, cô khẽ mấp máy môi, sau đó hờ hững nói ra hai chữ:
Lì đòn!


Ha ha! Cũng chỉ như thế thôi!
Có lẽ là vì Vân Tiên đang ở đây, bảy người của tiểu đội Vương Giả cùng có mặt nên Sở Hướng Nam cảm thấy bản thân tự tin hơn rất nhiều. Anh ta nhìn dáng vẻ chạy trốn của Bành Kinh Vĩ thì lập tức bật cười rất to.
Sở Hướng Nam còn dựng ngón giữa về phía bóng lưng Bành Kinh Vĩ đang bỏ chạy.
Sau khi xong rồi anh ta mới quay người nhìn về phía Vân Tiên, cười ha ha vỗ ngực mình hỏi lại:
Thế nào, Vân Tiên, vừa rồi có phải anh ngầu lắm không?

Chứ thật ra bản thân Bành Kinh Vĩ lại chẳng có bản lĩnh gì.
Vì thế, khi bị Sở Hướng Nam vung tay vung chân, hắn ta bị dọa tới mức lùi lại ba bước, sau đó liên tục chỉ vào mấy người Sở Hướng Nam, dùng giọng điệu phóng đại đe dọa:
Các... Các các người đợi đó!

Bành Kinh Vĩ nói xong thì hoảng hốt quay đầu chạy mất.
Lúc Sở Hướng Nam gào to câu này, anh ta còn siết chặt nắm đấm, khiến xương cốt phát ra tiếng kêu
rắc rắc
.
Bành Kinh Vĩ nhìn thấy Sở Hướng Nam khoa tay múa chân với mình như vậy thì sợ tới mức nuốt nước bọt.
Hắn ta có thể kiêu căng là cậy vào việc bản thân là thành viên của bang Vô Địch, phía sau có bang Vô Địch chống lưng.
Tưởng Vi Vi nghe lời nhận xét này của Vân Tiên thì lập tức bật cười.

Trừ hai đứa dở hơi là Sở Ninh và Sở Hướng Nam ra, mấy người khác đều cười theo.

...

Trên con đường mòn trong rừng cây nhỏ gần trường học.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.