Chương 1129: Xuất phát lên đường. trên đường đến ngự long
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 672 chữ
- 2022-02-16 04:30:19
Anh ta cảm thấy nếu mình làm vậy thì Lam Tố sẽ càng ghét mình hơn.
Nhưng mấy ngày nay, ngày nào Adam cũng đến nhà Lam8 Tố xin tha thứ.
Hôm nay, lúc qua đây, nhìn thấy cửa lớn nhà Lam Tố đang mở rộng, anh ta tưởng là Lam Tố đã tha thứ c3ho mình, kết quả không ngờ tới lại là mợ chủ tới.
Một lúc sau, anh ta bỗng dưng kéo Lam Tố vào lòng mình rồi ôm chặt lấy.
…
Vốn dĩ Vân Tiên đến chỉ để nói cho Lam Tố biết thời gian xuất phát, bây giờ cô đã nói xong lời muốn nói rồi nên cũng tự động rút lui.
Ngày hôm sau đến đúng hẹn, Vân Tiên phải rời khỏi thành phố Long Môn một thời gian nên cô nói với Tần Y Nhu là mình sẽ đến thăm nhà Tư Dịch cho nên phải qua một khoảng thời gian nữa mới về được.
Vừa nghe thấy Vân Tiên nói muốn đến thăm nhà Tư Dịch, Tần Y Nhu vốn định nói bà muốn đi cùng nhưng rồi lại bị một câu nói dối của Vân Tiên lấp liếm cho qua, cũng không còn muốn đi theo nữa.
Thế nhưng mới sáng sớm, Tần Y Nhu cũng bảo Vân Tiên mang mấy cái bánh bao nhỏ do bà làm theo.
Ơ… mợ chủ ở đây à?
Adam khựng lại một chút rồi đi vào.
N9goài miệng thì nói thế nhưng thật ra trong lòng Adam lại nghĩ rằng mợ chủ xuất hiện thật không đúng lúc chút nào.
Ừm6.
Khóe miệng Vân Tiên hơi cong lên, cô hờ hững đáp lại Adam một tiếng rồi nhìn Lam Tố.
Vân Tiên nhìn Lam Tố rồi bảo:5
Chuẩn bị đồ đầy đủ đi, năm giờ rưỡi ngày mai xuất phát.
Nói đoạn, Vân Tiên dùng ánh mắt sâu xa mà quét qua Lam Tố và Adam một lượt rồi xoay người rời khỏi đây.
Ối, Vân Tiên, cô đừng đi mà, tôi…
Thấy Vân Tiên bước ra khỏi nhà mình nhưng Adam vẫn còn ở đây, Lam Tố hô lên một câu, định đuổi theo kéo Vân Tiên quay lại.
Vân Tiên và Lam Tố gặp mặt nhau ở bến xe phía đông, Vân Tiên vừa đến trạm liền nhìn thấy hai bóng người đang đứng cách đó không xa.
Không phải ai khác mà chính là Lam Tố và Adam.
Lúc này, Adam đang giúp Lam Tố xách hành lý nặng trịch, cũng không biết hôm qua hai người này đã xảy ra chuyện gì sau khi Vân Tiên rời đi nhưng lúc này cô thấy Lam Tố không còn quá xa cách với Adam như ban đầu nữa.
Thế nhưng Lam Tố lại bị Adam cản lại.
Lam Tố chỉ có thể trơ mắt nhìn Vân Tiên rời khỏi chỗ này.
Lâu lắm rồi tôi không được gặp em, cô gái này, sao em lại tuyệt tình thế chứ?
Adam nắm lấy cổ tay Lam Tố, anh ta nhìn chằm chằm Lam Tố mấy giây.
Vân Tiên, tên này cứ muốn bám theo tôi, cô có thể đuổi anh ta đi giùm tôi không?
Lam Tố nhìn thấy Vân Tiên, bèn hừng hực chạy qua.
Nhưng giọng điệu lại không có vẻ chán ghét Adam như lời cô ấy nói.
Cậu chủ bảo tôi tới bảo vệ mợ chủ, tôi sẽ không đi đâu hết!
Adam nghe lời Lam Tố nói xong, sợ Vân Tiên sẽ giúp Lam Tố không cho mình đi theo nữa, thế là lập tức lấy cậu chủ của mình ra làm cái cớ.
Vân Tiên nhìn hành động đưa đẩy của hai người này, cô khẽ cong môi rồi vác cặp của mình lên xe buýt trước.
Lên xe thôi, máy bay cất cánh lúc sáu giờ rưỡi, sẽ trễ đấy.
Vân Tiên vừa nói, vừa hất nhẹ bím tóc đuôi ngựa của mình ra sau lưng.
Lam Tố vừa nghe xong cũng không nói gì nữa, cô ấy lập tức lên xe theo sau Vân Tiên.
…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.