Chương 1146: Tốc độ của cô, cô nói “quá yếu”


Một kẻ đang hôn mê bị người ta đạp từ trên cao xuống, nếu hắn ta vẫn còn tỉnh táo thì với độ cao đó có lẽ hắn đã không chết8, nhưng với động tác của Vân Tiên thì tên dâm tặc kia chắc chắn đã đi đời rồi.

Lúc mọi người ở đây vừa mường tượng3 đến đó thì Vân Tiên đã tới giữa cầu thang.

Sắc mặt của cô bỗng thay đổi, thu lại nụ cười vừa rồi.
Mọi người ở đây cũng nghe thấy được tiếng xương gãy răng rắc của tên cướp.
Tên cướp cầm súng vừa bị đá gãy tay, cánh tay đó vốn là tay cầm súng hướng về phía Vân Tiên. Nhưng giờ đây nó đã bị Vân Tiên đá trúng vào cổ tay, cánh tay vẫn giữ thẳng tắp, nhưng bàn tay đã bị cong ngược ra sau chĩa ngay vào chính mình.
Bị cú đá của Vân Tiên làm lệch, khiến đường súng của hắn chĩa thẳng vào tim.
Tại sao hai người bọn họ chẳng có tí lo lắng nào hết vậy? Lẽ nào bọn họ không thấy lo cho bạn của mình sao?
Tên cướp kia có súng trong tay đấy! Dù Vân Tiên có mọc thêm cánh cũng chưa chắc đã là đối thủ đâu?
Vừa nghĩ đến đây, Vân Tiên đã nhảy vọt tới chỗ tên cướp.
Mà bấy giờ hắn đã ấn cò súng, không kịp thu tay lại.

Đoàng
một tiếng.
Tên cướp ấn cò, tự mình bắn vào điểm trí mạng của bản thân, ngã xuống ngay tại chỗ.
Cô duỗi một chân thon dài của mình đạp ngay lên cánh tay cầm súng của tên cướp.
Cú đá này không có gì là ghê gớm kinh người cả.
Nhưng khiến người ta hoảng sợ là Vân Tiên đã làm cho toàn bộ xương cổ tay của kẻ cướp kia gãy gập lại.
Một giâ9y ngay sau đó, mọi người lập tức chứng kiến cảnh tượng mà cả đời này họ cũng khó thể quên.
Vân Tiên vẫn đang đứng 6giữa cầu thang còn chưa xuống lầu, nhưng hai chân của cô bỗng nhiên nhún một cái, cả người vọt lên hẳn mười mấy mét!
<5br>Vừa khéo kết hợp với độ cao của cầu thang, mười mấy mét này vừa khít để cô nhảy xuống trước mặt đám cướp.
Vân Tiên còn chưa đáp xuống đất thì tên cướp cầm súng kia đã kịp phản ứng, hắn giơ súng lên định bóp cò, muốn bắn Vân Tiên ở trên không trung.
Tên cướp cũng thấy hoảng, hắn bỗng nhớ đến cách Vân Tiên đã giết hai đồng bọn của mình mà không hề biến sắc, lòng lại run lên.

Chịu chết đi! Con ranh, là do mày ép tao!
Tên cướp muốn ra tay trước, hắn hét lên một tiếng, sau đó ấn vào cò súng đã thủ sẵn từ trước.
Ngay một giây trước khi tên cướp ấn cò súng, Vân Tiên lập tức tung người đến trước mặt hắn.

Cẩn thận!
Mọi người xung quanh cũng chảy mồ hôi thay cho cô, Ninh Hạ còn căng thẳng đến mức hô lên nhắc nhở.
Ninh Hạ có ấn tượng rất tốt với Vân Tiên, nếu như không có Lâm Tiểu Sở thì hẳn là giờ đây cô ấy đã làm bạn với Vân Tiên rồi.
Hồ Khải Thụy cũng căng thẳng không kém, anh ta bỗng thấy Adam và Lam Tố đi chung với Vân Tiên đứng ở bên kia.
Trước lúc tắt thở hắn còn thốt lên đầy sợ hãi:
Chuyện này... Không thể nào...


Trên đời này còn có người có thể đạp cong cổ tay mình trong khoảng thời gian ngắn như vậy, để mình tự bắn chết mình sao!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.