Chương 1148: Trò hề tức cười. không phải người tốt



Thiên Hựu, chuyện này không liên quan tới cô ấy, vừa rồi cô ấy giúp chúng ta đối phó với bọn bắt cóc trong phòng là đã tốt l8ắm rồi, chúng ta tự đi cứu Tiểu Sở thôi!


Hồ Khải Thụy chau mày. Mặc dù anh ta không biết làm sao để cứu người, thậm3 chí còn không biết bọn bắt cóc đã đưa Lâm Tiểu Sở và Alisa đi đâu.
Mặc dù Đoàn Thiên Hựu thích Lâm Tiểu Sở là thế, nhưng anh ta càng yêu quý mạng sống của mình hơn, do đó anh ta gầm lên với Hồ Khải Thụy.
Vừa gầm xong, Đoàn Thiên Hựu lại quay sang nhìn Vân Tiên:
Đây vốn là chuyện rất bình thường.
Mặc dù bản thân Hồ Khải Thụy k5hông thích Lâm Tiểu Sở, nhưng cô ta đi cùng với bọn họ, đương nhiên anh ta không thể rời đi trong khi Lâm Tiểu Sở bị bắt không rõ tung tích.
Nhưng Hồ Khải Thụy nhìn ra được, Vân Tiên đã kh9ông muốn liên quan đến chuyện này nữa rồi.
Dù sao thì đối với Vân Tiên, bọn họ chỉ là khách qua đường, là đồng hươn6g, không nhất thiết phải mạo hiểm vì họ.
Nghe tên này nói xong, Vân Tiên mím môi cười chế giễu.
Ý cười trào phúng.
Cô không phải là một người lo chuyện bao đồng, dù Alisa nói chuyện có vẻ hợp với cô giờ đã bị bắt đi chăng nữa thì Vân Tiên cũng sẽ không đi cứu.
Đối với những chuyện không có lợi cho mình, Vân Tiên nhất định không mạo hiểm.
Chắc chắn phải cứu được người.

Hồ Khải Thụy, cậu điên rồi à? Lẽ nào cậu không thấy đám bắt cóc vừa rồi kinh khủng thế nào sao? Trên người bọn chúng có súng đấy! Chúng ta tự đi cứu Tiểu Sở có khác nào tự nhảy vào hố lửa!

Vân Tiên không bao giờ làm chuyện không có lợi cho mình.
Mấy câu Vân Tiên nói đã chặn họng Đoàn Thiên Hựu, hắn ta cũng kinh ngạc không thôi. Nhưng vì lo lắng cho sự an toàn của Lâm Tiểu Sở nên sau khi sững sờ, Đoàn Thiên Hựu lập tức mặt dày nói với cô:
Bởi vì chúng ta đều là người nước Z! Giờ đồng bào gặp nạn, rõ ràng cô thấy chết không cứu, sao trên đời này lại có một người như cô kia chứ!

Đứng trách Vân Tiên tàn nhẫn. Trong thế giới của cô, với tư cách là một đặc công, thấy chết không cứu cũng là để tự bảo vệ mình.
Ai biết được chuyện hôm nay có phải là cái bẫy hay không?
Sau khi ngừng lại, Vân Tiên mới hỏi:
Đúng là tôi có khả năng cứu người, nhưng tại sao tôi lại phải đi cứu?

Chuyện này vốn không liên quan gì tới cô cả.

Vừa rồi cô khử nhiều tên như vậy, có bản lĩnh sao cô lại không đi cứu người?

Đoàn Thiên Hựu nói chuyện như đúng rồi.
Từ một chuyện vô lý, Đoàn Thiên Hựu lại hùng hồn như thể đúng rồi.

Vân Tiên khẽ cười, cô bắt chước Đoàn Thiên Hựu phản bác lại một câu:
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.