Chương 1151: Giết chết tiểu sở. thoải mái một lần


Hắn ta định mở miệng chửi mắng Vân Tiên nhưng cuối cùng lại chỉ nói:
Hừ, tí tuổi đầu, tưởng mình là thần tiên à! Vừa rồi không kị8p thời cứu người, giờ thì hay rồi?



Người bị bọn nó bắt đi đâu không biết, cô có tìm ra được không!


Đoàn Thiên 3Hựu nói tới nói lui vẫn cứ trách móc việc Vân Tiên vừa rồi rõ ràng có thể ngăn chặn đám bắt cóc, cứu được người nhưng cô lại khôn9g làm.

Vết lốp xe hằn trên nền cát, chúng ta lần theo nhất định có thể tìm được.

Rõ ràng Hồ Khải Thụy thông minh hơn Đoàn Thiên Hựu. Anh ta vội giải thích.
Vừa nói, đám người vừa chạy về phía đó.

Vậy thì đi bộ.

Vân Tiên nói với Satana.
Khi nói chuyện, cô vẫn nhìn chằm chằm xuống nền cát.
Ở nước A, hầu như không có đường xi măng, bởi vì phần lớn nơi này là sa mạc, cho nên thứ nhìn thấy nhiều nhất ở đây là đất cát.
Vân Tiên nhìn mấy lần trên nền cát ấy, sau đó cô chỉ về một hướng, nói với đám đông.

Đi bên này!

Nghe Satana nói vậy, Vân Tiên rủ mắt.
Bởi vì lúc này là giữa đêm trăng sáng, ánh trăng lờ mờ chiếu rọi, soi lớp cát trên mặt đất.
Vân Tiên có thể nhìn rõ những dấu vết trên nền cát ấy.

Bọn kia giờ đang ở trong thôn Hatha, chưa đi xa được đâu.

Vân Tiên đi trước đột nhiên nói một câu.
Mọi người đều thấy ngạc nhiên, không biết cô lấy đâu ra sự tự tin này.

Anh còn nói thêm nửa câu nhảm nhí nữa thì tôi sẽ tiễn anh về chầu trời ngay lập tức!

Vân Tiên giơ chân,6 đá vào ngực Đoàn Thiên Hựu khiến hắn ta bay xa mấy mét.
Đoàn Thiên Hựu bất ngờ bị đá, suýt nữa đã phun cả máu.
Cơn đau đớn dữ dội khiến Đoàn Thiên Hựu lăn lộn trên mặt đất mấy vòng, cuối cùng mới miễn cưỡng đứng dậy, không dám nói thêm câu nào nữa.
Hắn ta cứ tưởng Vân Tiên không dám ra tay với mình. Kết quả, không ngờ cô ta lại dám ra tay thật!
Thậm chí vừa rồi Đoàn Thiên Hựu còn có thể cảm nhận được sát ý của Vân Tiên. Hắn ta rùng mình, không khỏi run rẩy.
Lúc này Satana bước ra từ chiếc xe của mình, sau đó ông nhìn Vân Tiên rồi nói:
Xe kéo nhà tôi hỏng mất rồi, không chạy được nữa.


Tại sao lại đi bên này, nhỡ đâu đi nhầm...

Đoàn Thiên Hựu vừa mới bị đánh xong đã quên ngay sự dạy dỗ vừa rồi. Hắn ta đang định mở miệng tiếp tục nói gì đó thì đột nhiên nghĩ tới việc mình đã bị Vân Tiên ra tay như thế nào.
Hắn ta lập tức ngậm chặt miệng lịa.
Nhưng nghĩ tới thân thủ kinh người trước đó của cô, không ai hoài nghi một chút nào, tất cả đều đi theo cô.

Lúc này, tại một căn nhà tranh tại thôn Hatha.

Alisa và Lâm Tiểu Sở bị trói vào ghế đẩu.

Alisa rất bình tĩnh, còn Lâm Tiểu Sở thì khóc suốt.


Xin các người thả tôi ra! Chỉ cần các người thả tôi, tôi đảm bảo sẽ không báo cảnh sát! Hay, hay là chỉ bắt một mình cô ta, tôi cam đoan sẽ không nói ra đâu!


Lâm Tiểu Sở ra sức gào thét.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.