Chương 1156: Người ta đẹp như tiên


Hai từ
hấp dẫn
rõ ràng mang ý chế giễu Vân Tiên còn xấu hơn cả Phương Thiệu Cầm.


Diễm Diễm, sao cô có thể nói người 8ta như vậy được! Làm vậy sẽ tổn thương lòng tự trọng của cô ấy đấy!

Lâm Mỹ Diễm không giống Phương Thiệu Cầm. Mỹ Diễm vốn xinh đẹp nên vừa rồi cô ta nói Vân Tiên như vậy là vì muốn Vân Tiên phải để ý tới mình.
Cô ta muốn Vân Tiên để ý tới mình rồi bị mình chế giễu.
Trong khi mấy người đang nói chuyện say sưa thì người được gọi là Diễm Diễm, nhìn có vẻ khá xinh chợt thấy một người đàn ông cao ráo, đẹp trai có chí khí ở phía đằng xa. Cô ta như sợ mọi người xung quanh không nghe thấy nên đã gọi người kia:
Anh Văn Ngạn, anh Văn Ngạn! Bọn em đang ăn cơm này! Anh có muốn tới ăn cùng không!

Người con gái được Phương Thiệu Cầm gọi là Diễm Diễm nọ có tên đầy đủ là Lâm Mỹ Diễm. Lâm Mỹ Diễm nhìn về hướng người đàn ông kia gọi một tiếng, người tên là Văn Ngạn bèn đi tới.
Đám đông ồn ào khiến Vân Tiên chú ý.
Cô gái huyền thoại? Cô nheo mắt, sau đó ý thức được người mà đám đông đang nói đến chẳng phải là mình sao.
Phương Thiệu Cầm thấy Vân Tiên bơ mình thì nhíu mày, cô ta cảm th5ấy phản cảm với thái độ làm lơ của Vân Tiên.
Nhưng chỉ cần nghĩ tới việc đứng cạnh Vân Tiên là mình đã có thể hãnh diện, chứng tỏ người xấu nhất trong đám đông không phải là mình nên cô ta mới không so đo nữa.

Ồ, náo nhiệt thế!

Văn Ngạn đi tới bên ngồi xuống.
Phương Thiệu Cầm nghe thấy cô gái ăn mặc rất thời 3trang kia nói vậy thì không vui vẻ gì, thốt lên.
Nhưng Phương Thiệu Cầm vẫn tươi cười nói.
Nhưng Vân Tiên lại mặc kệ cô ta, vậy nên Lâm Mỹ Diễm cảm thấy một cô gái xấu xí như cô lại dám khinh thường mình! Trong lòng lại nảy ra ý muốn làm Vân Tiên xấu mặt.
Khi người đàn ông tên Văn Ngạn đi tới, Lâm Mỹ Diễm nhìn Vân Tiên đầy đắc chí.

Hừ, chẳng phải sao! Văn Ngạn là ai chứ? Anh ấy đã từng nhìn thấy thiếu nữ phá giải lời đồn về huyệt mộ ‘chỉ có vào mà không có ra’ đấy!

Ôi, thật sao! Anh ấy nhìn thấy cô gái huyền thoại đã đưa mọi người ra khỏi huyệt đạo thật hả?

Vân Tiên chỉ hơi nhìn xu6ống, không trả lời.
Cô chẳng buồn phản ứng.
Vân Tiên cảm thấy hơi kỳ lạ. Người đàn ông tên Văn Ngạn đi tới thì Lâm Mỹ Diễm có gì mà lên mặt chứ!
Vừa mới nghĩ tới đây, cô đã nghe tiếng kinh ngạc của mấy người xung quanh:
Wow, là Văn Ngạn, đúng là Lâm Mỹ Diễm giỏi thật, mới gọi mà Văn Ngạn nhà người ta đã tới đây rồi!
Tướng mạo của Lam Tố cũng rất bình thường nhưng so với Vân Tiên thì đẹp hơn một chút nên Phương Thiệu Cầm và Lâm Mỹ Diễm chỉ nhằm vào Vân Tiên.
Một đám người vây quanh, Lâu Quốc Đống đưa cho Vân Tiên mấy cái ghế.

Phải rồi, không bi9ết tên cô là gì nhỉ?

Nói tới đây, Phương Thiệu Cầm vui vẻ đi tới trước mặt Vân Tiên.
Khi đó Vân Tiên đã đưa đám người từ huyệt mộ
chỉ có vào mà không có ra
ra ngoài, sau đó được họ đồn thành như vậy.

Thậm chí như Văn Ngạn, khi đó anh ta nhìn thấy Vân Tiên nên giờ mới nhờ vào đó mà khoác lác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.