Chương 1158: Người trở nên xấu xí nhưng khí thế vẫn vậy
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 711 chữ
- 2022-02-16 04:35:37
Lâm Mỹ Diễm vốn dĩ vẫn còn chìm đắm trong vẻ đẹp của bản thân thì bỗng lớn tiếng hét lên, sau đó cả người cô ta run lẩy bẩy mà lùi lại phía s8au từng bước một.
Vân Tiên nheo mắt, khi đám con gái xung quanh bắt đầu sợ đến mức lùi lại, có người còn vội trốn vào trong lều mà 3run rẩy thì cô đứng dậy khỏi ghế.
Sói! Sói!
Cái gì mà không kịp? Cô mong bọn tôi chết hết ở đây sao? Sao cô ác độc vậy! Mọi người chạy mau!
Lâm Mỹ Diễm suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên cô ta đẩy Phương Thiệu Cầm ra, muốn mình là người đầu tiên chạy về phía giếng cổ.
Gào!
Con sói đực rú lên một tiếng.
Kèm theo đó là là nụ cười mỉm của Vân Tiên, vô cùng quỷ dị, cô hơi nhếch môi, giải thích:
Sói là động vậy có tập tính bầy đàn, cô tưởng chỉ có một con xuất hiện sao?
Đám sói từ từ tiến lại gần nhưng cũng đúng lúc đó, Vân Tiên đột nhiên rút từ trong túi quần ra con dao bướm vô cùng sắc bén mà vừa rồi lấy được từ tay Satana.
Cô cong môi, sau khi cảm khái một câu, cô mới nói với Lam Tố đứng phía sau với vẻ mặt chẳng chút sợ hãi:
Tới đúng lúc lắm, tôi đang định thử xem uy lực của con dao này, Lam Tố, ra tay!
Rõ!
Lam Tố nhận lệnh, cô vung hai tay lên, rồi lấy ra hai chiếc phi tiêu từ trong túi quần bên người.
Chạy mau đi! Chạy mau đi, chúng ta chạy tới chỗ giếng nước, bọn họ đều ở đó!
Một cô gái trong số đó bắt đầu hét lên, trong lòng nghĩ chỉ cần chạy tới chỗ cánh đàn ông là an toàn.
Không kịp nữa rồi.
Khi đám con gái hoảng loạn mà sắp mất phương hướng, ai cũng định chạy tới chỗ đám đàn ông để tìm sự bảo vệ thì giọng nói thản nhiên không chút lo sợ của Vân Tiên vang lên.
Cô vừa dứt lời thì từ trong bụi cỏ, mười mấy con sói hung ác nhảy ra, toàn bộ đều nhìn chằm chằm về phía đám con gái, đồng thời chúng còn chặn đường từ chỗ này đi tới chỗ giếng nước.
Sao, sao lại có nhiều sói vậy? Tôi, tôi không muốn chết, hu hu hu...
Đám con gái ôm chặt lấy nhau, sợ tới mức gào khóc, toàn thân run rẩy.
Lâm Mỹ Diễm cũng sợ tới mức không bước đi nổi.
Á! Sao lại thế này! Đám5 đàn ông đều đi hỗ trợ rồi, sao lại có sói tới đây!
Một cô gái trong số đó vừa hét ầm lên vừa chạy đến chỗ giếng nước -nơi mà đám đàn ông đang ở đó.
Lúc này, cho dù là người được
cung phụng
thành thần như Văn Ngạn, cũng đã tới chỗ giếng nước, có thể nói ở đây chẳng còn mống đàn ông nào cả.
Trong tiềm thức, đám con gái luôn cảm thấy mình yếu hơn nam, nên với tình huống thế này, ai cũng sợ hãi dường như là điều không thể nghi ngờ.
Á! Nó… Nó tới đây, tới đây rồi!
Lâm Mỹ Diễm bị dọa đến mức đã túm chặt lấy áo của Phương Thiệu Cầm từ lâu, mặt tái mét.
Lúc đó, đám con gái ở đấy hét ầm lên, mặt tái mét.
Đúng lúc, đám đàn9 ông đều theo Lâu Quốc Đống tới chỗ giếng nước hỗ trợ. Ai cũng mong có thể vào trong huyệt mộ sớm hơn một chút, chỉ sợ chẳng may đám bảo vật6 trong đó bị người khác cướp trước một bước thì phải làm thế nào.
Ở chỗ dựng trại chỉ còn toàn nữ.
Lam Tố quen dùng phi tiêu, nhưng lúc này, cô cầm phi tiêu trong tay, sử dụng chúng như dao.
Hai, hai người lẽ nào định...
Lâm Mỹ Diễm thấy cảnh tượng đó thì sợ tới mức hét lên.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ bọn họ định dùng những vũ khí nhìn hoàn toàn không có khả năng thắng này để đấu với mười mấy con sói hoang sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.