Chương 1193: Quyết định của lam tố, quay về trái đất
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 741 chữ
- 2022-02-16 04:35:37
Đương nhiên, đây chỉ là một trong những nguyên nhân đó mà thôi.
Người em trai bị sát hại kiếp trước, và chuyện c8ô hay bị ám sát gần đây, đủ mọi dấu hiệu cho thấy, chuyện này không hề đơn giản như vậy.
Cho nên Vân Tiên định t3ới đại lục Ngự Long một chuyến xem sao.
Nói xong Adam cố tỏ vẻ thoải mái, anh ta cười vài tiếng rồi nói rất trôi chảy:
Cậu chủ cũng đã đồng ý cho tôi ở lại đại lục Ngự Long một thời gian, tôi sẽ chăm sóc cho cô ấy, đợi khi nào Vu tộc ổn định hơn, nếu lúc đó cô ấy vẫn muốn ở lại đại lục Ngự Long thì tôi cũng sẽ không đồng ý.
Nói xong Adam còn đưa tay lên véo má của Lam Tố, cười to.
Tôi…
Lam Tố dừng lại, cô ấy trầm ngâm hai giây.
Hay là tôi…
Lam Tố cắn môi, khi cô ấy quyết định lên tiếng thì Adam bên cạnh đã lấy giữ tay cô.
Sau đó anh lại quyết định thay Lam Tố, trả lời Vân Tiên:
Mợ chủ, cô xem cô ấy nhớ nhà như vậy, chắc chắn là trong thời gian ngắn sẽ không muốn quay về thành phố Long Môn đâu.
Sau khi nghe những lời nhẹ nhàng mà anh nói, Lam Tố cảm động ngước lên nhìn.
Thậm chí không biết từ lúc nào, tay của Lam Tố bị Adam nắm chặt mà cô vẫn không hề hay biết, chỉ cảm thấy xúc động vô cùng, Adam đã nói hết những lời trong lòng cô.
Đợi một lát sau, Lam Tố mới thở dài lên tiếng:
Vân Tiên, tôi muốn ở lại đại lục Ngự Long, ít nhất là bây giờ tôi chưa thể đi được. Gia tộc Mộ Dung đã bị diệt, đây là thời cơ thích hợp nhất để Vu tộc nổi dậy.
Nhưng trong lòng cô thì hiểu rõ, trên đời này không có nhiều chuyện trù9ng hợp tới như vậy, lần này đến đại lục Ngự Long đương nhiên khó có thể dễ dàng tìm được cái tên thần bí đó.
Tr6ước khi đi, Vân Tiên cũng đã đích thân nhờ Vu Lam tiếp tục truy tìm tung tích của người thần bí giúp cho mình.
Đ5ồng thời cô còn nhờ Vu Lam tìm giúp mình một người.
Ừm, tôi sẽ đợi cô ở thành phố Long Môn.
Vân Tiên khẽ cong môi cười gật đầu, trước giờ cô không hề ngăn cản suy nghĩ của cô ấy.
Đối với người thân của Vân Tiên, giống như Tần Y Nhu, Vân Dịch… họ muốn làm gì thì cô sẽ ủng hộ hết mình.
Nghe Vân Tiên nói vậy, Lam Tố thấy cảm động vô cùng đồng thời cô ấy nắm tay Adam đảm bảo với Vân Tiên:
Đó chính là ân sư của cô trong kiếp trước, người mà cô không biết cả họ lẫn tên.
Ở kiếp trước, chính người này đã truyền dạy cho cô thuật thôi miên nên cô mới có thể tồn tại được trong thế giới đầy máu me, cá lớn nuốt cá bé này.
Từ rất lâu trước đây, Vân Tiên đã nghe nói người đó là người của đại lục Ngự Long, cô cũng hy vọng sau này mình có thể gặp lại ân sư kiếp trước thêm lần nữa.
Đêm nay, Tư Dịch ôm Vân Tiên chìm vào giấc ngủ, nhưng anh lại không làm gì cả.
Sáng sớm hôm sau, ba người Vân Tiên, Tư Dịch và Mạc Sâm cũng tạm biệt trở về.
Biết Tư Dịch chưa mất linh lực, đoạn đường từ đại lục Ngự Long về Trái đất Lam Tố không phải tiễn họ nữa.
Vân Tiên, cô yên tâm, chỉ cần một học kỳ thôi, không, chỉ cần một kỳ nghỉ hè thôi là Vu tộc có thể quật khởi thành công rồi! Đến lúc đó chắc chắn tôi sẽ nhanh chóng về thành phố Long Môn tìm cô!
Tôi chờ cô!
Vân Tiên nheo mắt, trong đôi mắt của cô luôn có điều gì đó khiến người ta không thể nhìn thấu được.
Đó là sự tin tưởng và cũng là ước hẹn giữa hai người.
Từ Trái đất tới đây cũng không hề khó khăn với Vân Tiên.
Cho nên chỉ cần Vu Lam báo tin thì đến lúc đó, chắc chắn cô sẽ lại quay lại đại lục Ngự Long trong thời gian sớm nhất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.