Chương 1222: Đi đến quán bar gần đây chơi


Bình thường, con gái mười sáu, mười bảy tuổi ở nông thôn đã là mẹ của đứa trẻ một tuổi rồi.

Vì vậy, từ lúc mẹ Ninh Hạ thấy Vân Tiên và Tư Dịch8 xứng đôi như thế, bà ấy không nhịn được nên nói ra những lời này.
Lúc này, khuôn mặt Vân Tiên lại đỏ ửng lên, cô đứng bên cạnh Tư Dịch, rồi lại thò tay ra cấu nhẹ vào eo Tư Dịch, cho anh nói bậy này!
Tư Dịch không hề cảm thấy đau, đôi môi vốn đã hơi cong của anh càng cong lên rõ ràng hơn nữa.

Buổi chiều, mọi người dạo phố rồi nhanh chóng quay về nhà Ninh Hạ, đồng thời Ninh Hạ cũng chào tạm biệt Hồ Khải Thụy và Hứa Liêu.
Lúc Tần Y Nhu hỏi, Vân Tiên đã nói là Tư Dịch mua cho cô.
Sau khi nghe xong, Tần Y Nhu che miệng cười ngay lúc ấy, sau đó còn rất khen ngợi Tư Dịch:
Thằng bé này, đúng thật là càng ngày càng biết ‘nịnh vợ’ rồi!

Trong lòng Tần Y Nhu cũng mong chờ như vậy, vì thế sau khi nghe xong câu này, trong lòng bà rất thoải mái.
Tần Y Nhu nhìn xung quanh mà không thấy Vân Dịch đâu, chứ nếu không thì chắc bà cũng phải nhắc nhở con trai mình nên sớm cho bà bế cháu trai hoặc cháu gái ngoan mới được.
Sau khi ăn tối xong, Tuyết Ưng hỏi Ninh Hạ rằng
thành phố Ninh có quán bar không
.
Hôm nay, Tuyết Ưng và Lẫm Vĩ có thể ở xuất hiện ở đây do hai người được Tư Dịch cho phép nghỉ để đi chơi.
Lần này, đúng là anh ta không nhìn nhầm, thật không ngờ cậu chủ nhà anh ta lại dám nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy! Đây có đúng là cậu chủ của bọn họ nữa không?
Lẫm Vĩ và Mạc Sâm cũng cảm thấy như vậy.
Những lời này vừa được nói xong, cho dù vừa rồi, lời của mẹ Ninh Hạ chỉ vô tình nói6 vậy thì giờ mọi người ở đây đều cho rằng Tư Dịch và Vân Tiên đã làm chuyện gì đó rồi.

Khụ... khụ!
Tuyết Ưng không khỏi khẽ ho hai tiếng, s5au đó anh ta quay lưng đi, không dám cười thành tiếng.
Tiểu Tiên của anh, chỉ có thể là của anh!
Về chiếc nhẫn đính hôn trên tay Vân Tiên và Tư Dịch, mọi người ở đây đều đã chú ý tới nó.
Mẹ Ninh Hạ vừa nói xong, khuôn mặt Vân Tiên đỏ ửng lên.
Nhưng Tư D3ịch lại như sợ người khác không biết mối quan hệ giữa anh và Vân Tiên nên môi hơi cong lên, ngay sau đó một câu khiến người khác hiểu nhầm được thốt 9ra khỏi miệng anh một cách thản nhiên:
Cháu sẽ cố gắng.

Đối với Tuyết Ưng và Lẫm Vĩ, nước Z cũng được coi là thánh địa du lịch.
Tuyết Ưng nghĩ rằng khó khăn lắm họ mới được nghỉ ngơi thoải mái, dù thế nào thì mình cũng phải đến quán bar thư giãn.
Sau khi nghĩ ngợi hai giây, Ninh Hạ vỗ tay hô lên:
Có, ở gần đây có quán bar Hoàng Gia, mỗi tối đều rất náo nhiệt!


Tuyết Ưng nghe xong, anh ta vội vàng đến nói với Vân Tiên:
Mợ chủ, khó khăn lắm chúng ta mới được ra ngoài chơi một chuyến, hay là chúng ta cùng đến quán bar gần đây chơi đi?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.