Chương 1258: Cũng không nhìn lại mình xem được mấy cân mấy lạng
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 677 chữ
- 2022-02-17 04:34:16
Cái gì? Tề Hiểu Hiểu, cậu nói thật hả? Toàn bộ chi phí hôm nay đều sẽ do bạn trai cậu trả hết sao?
Có người không thể tin được nên mở miệng hỏi8 Tề Hiểu Hiểu một câu.
Tề Hiểu Hiểu thấy người khác giật mình đến vậy, cô ta rất hài lòng với biểu cảm này của mọi người, thậm chí Tề Hi3ểu Hiểu còn không muốn để ý đến người khác nhìn mình với sắc mặt như thế.
Cô ta khoác tay Lâm Tử Hàng, nũng nịu như một cô bé:
Tử Hàng…9 Anh nói xem có đúng không, hôm nay chúng ta trả tiền! Dù sao chỉ có ngần ấy mà thôi, tiền tiêu vặt nửa ngày của anh là đủ rồi!
Tiên Tiên, đi vệ sinh với mình nha.
Trần Hinh Di ôm bụng nói với Vân Tiên.
Vân Tiên đã ăn xong, lúc này cũng không có việc gì làm, Trần Hinh Di vừa gọi một tiếng, cô lập tức đứng dậy đến nhà vệ sinh với cô ấy.
Thông thường, nhà vệ sinh của nhà hàng đều chia ra nam với nữ, còn có cả bồn rửa tay.
…
Mọi người trò chuyện vui vẻ nhưng đa số bạn học đều chạy đến nịnh nọt Lâm Tử Hàng hoặc Tề Hiểu Hiểu.
Lúc này, thân phân lính đặc chủng cao cấp của Vân Tiên lại không đáng chú ý tới.
Tai của Vân Tiên vô cùng thính và nhạy, cô cũng không cố ý lắng nghe nhưng vẫn nghe được tiếng đối thoại truyền đến từ cầu thang bên cạnh bồn rửa tay.
Nói là tiếng nói chuyện, chi bằng nói là tiếng một cặp đôi đang hôn nhau.
Tử Hàng… Tử Hàng…
Vân Tiên nghe ra được giọng nói này một cách rõ ràng, đó là giọng của Tề Hiểu Hiểu.
Hóa ra 6đề nghị của cô ta vẫn chưa được Lâm Tử Hàng đồng ý.
Mặc dù Vân Tiên không ngẩng đầu, nhìn về phía này nhưng cô vẫn cười khẩy một tiếng. 5
Lâm Tử Hàng kiềm chế ý muốn tát Tề Hiểu Hiểu một bạt tai. Ai bảo cô ta nói bậy nói bạ, còn muốn để mình trả toàn bộ chi phí!
Thế nhưng ở trước mặt mọi người, Lâm Tử Hàng vẫn phải giả vờ làm một công tử nhà giàu, không xem tiền là gì.
Hôm nay mọi người cứ ăn thoải mái, tôi bao!
Lâm Tử Hàng cắn răng mở miệng nói.
Vậy thì chúng tớ không khách sáo nhé, ha ha! Người có tiền đúng là có khác ha!
Có một nam sinh trêu chọc một câu.
Có điều, chuyện này lại vô tình hợp ý của Vân Tiên.
Lúc đồ ăn đã vơi bớt một nửa, Tề Hiểu Hiểu và Lâm Tử Hàng ra ngoài tính tiền.
Bởi vì buổi chiều còn phải đến trường đua ngựa của thành phố Long Môn nên bữa trưa, mọi người phải ăn nhanh một chút, nếu không thì chiều nay sẽ không đủ thời gian để chơi.
Vân Tiên không vào nhà vệ sinh, cô chỉ đi cùng với Trần Hinh Di thôi.
Cô bèn đứng ở bồn rửa tay đợi Trần Hinh Di.
Bỗng nhiên, có một tiếng nói chuyện rất khẽ truyền đến từ nơi xa.
Vân Tiên chớp mắt một cái rồi dựa sát vào tường trốn ở lối lên cầu thang, híp một mắt lại nhìn.
Chỉ thấy Tề Hiểu Hiểu ôm lấy Lâm Tử Hàng ở cầu thang, hai người hôn nhau say đắm.
Thật đúng là đói khát! Vân Tiên im lặng cười khẩy.
Camera giám sát trong nhà hàng ở thời đại này cũng không được lắp nhiều, chí ít là nơi này không có.
Hơn nữa, cầu thang nơi Tề Hiểu Hiểu và Lâm Tử Hàng ôm hôn nhau không có cửa sổ, vừa tối tăm u ám vừa rất ít người đi lại.
Hiểu Hiểu…
Lúc này Lâm Tử Hàng đã luồn bàn tay không đứng đắn vào trong áo của Tề Hiểu Hiểu.
Đừng…
Tề Hiểu Hiểu thốt lên âm thanh vô cùng õng ẹo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.