Chương 1316: Chẳng phải là tổng thống nước b sao?


Lily đang bị nhét vào bao bố, cả người đều đang vùng vẫy, cô bé muốn chui ra nói chuyện nhưng lại bị mấy tên đàn ông ấy nhé8t trở lại bao.

Bởi vì miệng cô bé bị dán băng dính đen cho nên chỉ có thể phát ra tiếng
ưm ưm
cầu cứu.

T3rưởng thôn Lumada đã mất hết kiên nhẫn, lão ta muốn ra tay với Lily, lúc này chợt nghe thấy tiếng Vân Tiên thì lão ta lập 9tức nhìn qua đây bằng ánh mắt tức giận.
Nhã vừa thấy trưởng thôn Lumada không quan tâm đến mình thì gấp rút xông lên, định ngăn cản lão ta:
Ối ối, trưởng thôn, ông đừng đi mà, nếu ông đi rồi thì tôi phải làm sao đây…


Cút ngay!
Trưởng thôn Lumada đẩy Nhã ra, ngay khi lão ta định bảo người của mình vác Lily đi thì…
Lumada cảm thấy lưng mình như bị ai đó đá một cú thật mạnh.

Không nghe thấy lời tôi nói sao?
Ngay khi Lumada kêu mấy tên đàn ông đó vác Lily đi thì giọng nói của Vân Tiên lại lạnh lùng truyền đến.
Lần này, trưởng thôn Lumada không hề ngây người bởi lời nói sắc bén của Vân Tiên như lúc đầu, trái lại lão ta còn cảm thấy lời nói bây giờ của Vân Tiên như đang nói đùa.

Đi đi đi, một con bé như nó thì làm được gì, không lẽ nó còn có thể đánh chúng ta sao?
Trưởng thôn Lumada phất phất tay, mở miệng nói một cách khinh thường.
Thế nhưng trưởng thôn Lumada người ta tất nhiên không muốn dính dáng vào
vũng bùn
này, mục tiêu của lão ta chỉ có Lily mà thôi.

Ôi ôi ôi, chuyện này thì bà tự giải quyết đi, tôi không có quyền xử lý chuyện của thôn các người đâu!
Trưởng thôn Lumada không hề coi lời nói của Vân Tiên ra gì, trái lại, lão ta còn phất phất tay về phía Nhã, mất kiên nhẫn đẩy bà ta ra.
Sau đó trưởng thôn Lumada liền ngoắc tay ra hiệu cho mấy tên đàn ông đó vác Lily trong bao bố rời đi.

Chính là mấy đứa ất ơ do thứ vô dụng này dẫn về đấy! Trưởng thôn Lumada, 6hôm qua con ả này còn lấy dao đe dọa tôi, cho nên tôi mới phải chứa chấp chúng nó, ông phải ra mặt cho tôi đó! Con ả này d5ữ dằn lắm đấy!


Nhà nghèo như nhà tôi không nuôi nổi chúng đâu! Mà chúng còn dọa sẽ lấy mạng quèn của tôi luôn đấy! Trưởng thôn Lumada!

Nhã như tìm được cứu binh khi đứng trước trưởng thôn Lumada, bà ta bắt đầu khóc lóc cầu cứu, bộ dạng chẳng khác gì một người đàn bà ngang ngược vừa ăn cướp vừa la làng.
Tiếp đó, lão ta cảm nhận được cơn đau rõ ràng rồi ngã xuống đất.

Sau khi Lumada bị đá ngã, lão ta thoáng nhìn thấy một bóng dáng lách qua người mình bằng tốc độ của ánh sáng, chạy thẳng về phía ba, bốn tên thuộc hạ của lão ta.


Bịch bịch bịch!
Chợt nghe ba tiếng ngã xuống.

Một giây sau, ba người mà Lumada dẫn đến đã bị Vân Tiên đá bò lăn ra đất.

Lúc này, Lumada mới phản ứng lại định đứng dậy.

Cũng ngay lúc này, Vân Tiên duỗi chân đạp lên lưng gã trưởng thôn Lumada, giọng nói lạnh lẽo của cô vang vọng khắp nơi này:
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.