Chương 1327: Có được tảng đá màu trắng từ đâu
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 739 chữ
- 2022-02-17 04:39:40
Vân Tiên, ba lô của cậu đẹp ghê ấy, ha!
Lâm Uyển giúp Vân Tiên lau sạch.
Cảm ơn!
Thấy cô bạn chân thành làm giú8p, đây vốn không phải là chuyện của cô ấy nên Vân Tiên vẫn lịch sự cảm ơn.
Thầy Sở dặn dò xong thì thông báo giải tán.
Trường quân đội chỉ có một căn tin rất rộng, trong căn tin có rất nhiều món ăn, hơn nữa còn khá là đầy đủ.
Lâm Thục Nhã chống nạnh, kiêu ngạo nhìn Vân Tiên, học sinh chung quanh đều nhìn cô bằng ánh mắt dò xét.
Đột nhiên, mắt Vân Tiên như híp lại, rồi cô đi tới một chỗ trong căn tin.
Lâm Thục Nhã lên tiếng gây chuyện khiến cho các học sinh mới lớp mười khác đều đứng lại ngó xem.
Dù sao những chuyện thế này cũng không thường gặp cho lắm.
Ở trường học bình thường, dù là cấp hai, cấp ba hay đại học thì họ đều nghiêng về học tập hơn, tiết thể dục trong một tuần gần như rất ít.
Mà trường quân đội thì khác hẳn, thể lực thực tiễn mới là quan trọng nhất.
Thầy Sở là thầy giáo có cách nói chuyện rất hài hước.
Đứng trên bục giảng, thầy Sở đi tới đi lui, vừa đi vừa nói, chỉ trong chốc lát, thầy đã khiến học sinh trong lớp phải cười ầm.
Khi Vân Tiên và Lâm Uyển tới nơi, cô bạn phải cảm thán một tiếng.
Nhưng Lâm Uyển còn chưa kịp kéo cô đi tới chỗ bán cơm để xếp hàng thì Lâm Thục Nhã đã dẫn theo một đám con gái tới chặn đường.
Ngay cả Vân Tiên ngồi đó cũng híp mắt.
Quả nhiên, trường quân đội là nơi thích hợp với cô nhất.
Sau đó, hai người cùng nhau trở lại phòng học.
Đợi sa6u khi ngồi vào vị trí của mình, chủ nhiệm lớp đã đứng trên bục giảng.
Lâm Thục Nhã chỉ tay về phía Vân Tiên, lớn tiếng chửi mắng:
Tôi nói cho cô biết, hành vi trước đó của cô khiến tôi vô cùng tức giận. Nếu như cô biết điều thì mau quỳ xuống xin lỗi tôi, như vậy tôi còn tha thứ. Còn nếu không nghe lời… Hừ hừ! Bây giờ, tôi sẽ không khách sáo với cô.
Khi thấy học sinh đều đã ngồi đúng chỗ, chủ 5nhiệm lớp mới hắng giọng một tiếng, sau đó tự giới thiệu bản thân:
Chào các em, tôi họ Sở! Ha ha, chắc các em cũng có thể nhìn ra giới tính của tôi rồi.
Mọi người có thể gọi tôi là thầy Sở, các em vừa mới vào cấp ba, tôi tin rằng đa số các em ở đây lần đầu tiên được tiếp xúc với môi trường quân đội. Mà trường cấp ba của chúng ta thì không giống với các trường bình thường, trường quân đội của chúng ta xem trọng thể lực.
Đợi khi thông báo xong những vấn đề cơ bản, thầy Sở mới tiếp tục nói:
Lát nữa, sau khi mọi người đến căn tin ăn trưa xong, 12h30 tất cả các em tập trung theo lớp học. Chúng ta chuẩn bị xuất phát đi huấn luyện quân sự, nhớ mang theo hành lý của mình. Chỗ chúng ta huấn luyện không phải ở trong trường, còn về phòng ngủ ở trường học, nhà trường sẽ sắp xếp sau khi kết thúc một tháng huấn luyện quân sự này.
Đừng khách sáo như vậy! Ha ha, sau này3, chúng ta làm bạn thân nhé.
Lâm Uyển nghiêng đầu nở nụ cười rạng rỡ, rồi lau sạch vết bẩn cuối cùng trên ba lô.
9
Đây!
Lâm Uyển nói, rồi trả ba lô lại cho Vân Tiên.
Hơn nữa, trong lớp chúng ta, nam sinh chiếm đa số, còn nữ sinh thì theo tôi đếm được, tổng số nữ sinh của lớp mình nhiều hơn các lớp khác một chút! Có tổng cộng sáu bạn. Tất nhiên, điều này cũng có nghĩa là các bạn nam trong lớp chúng ta phải làm sứ giả hộ hoa nhé, đừng để các bạn nữ của lớp mình bị người ta bắt nạt.
…
Nếu như họ không nhìn nhầm, đám con gái theo sau Lâm Thục Nhã chính là những người trong lớp họ, trừ Vân Tiên và Lâm Uyển ra.
Cô ta dụ dỗ được nhiều bạn đi cùng như vậy sao?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.