Chương 1335: Thành viên đến đủ. đàn anh dẫn đội


Do đó trên cả quãng đường, bác tài lái xe rất chậm rãi.

Đến khi đám người Vân Tiên tới được thôn Bàn Kiều thì đã là 8ba giờ chiều.

Trại huấn luyện dã chiến có phạm vi gồm một khu rừng và một ngọn núi nhỏ.

Lát nữa chúng ta phải vào trong núi rồi!
Mộc Doanh vỗ hai tay xuống chỗ cô đang ngồi, hơi nghiêng người nhìn Vân Tiên, nở một nụ cười.

Thật là hoài niệm!
Vân Tiên khẽ cong môi.
Khi còn ở trong tổ chức Ám Hồn, có dạo bọn họ bị tổ chức vứt vào trong rừng Amazon và không đưa cho bất kỳ một thứ gì có ích.
Rừng rậm Amazon là khu rừng có rất nhiều loài động vật nguy hiểm nhất trên thế giới. Người bình thường bước vào đấy sẽ không thể sống quá ba ngày.
Ở những nơi như thế còn có thể đột phá vòng vây, sống qua được sáu tháng thì buổi huấn luyện này vốn chẳng là gì!
Nhưng cho dù như thế, Vân Tiên vẫn sẽ đối đầu với nó bằng toàn bộ sức lực của bản thân.
...

Tinh tinh!
Ngay khi hai người đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau thì bầu không khí bỗng dưng trầm xuống, Lâm Uyển đang định hoạt náo một chút cho vui vẻ thì giọng nói của một nam sinh khác bỗng vang lên.
Vân Tiên hơi ngước đầu nhìn lên, trông thấy một chàng trai mặc quân phục có dáng người rất chuẩn đang tiến về phía này.
Lớp của Vân Tiên đến thôn Bàn Kiều sớm hơn nên phải đợi những5 bạn của lớp khác đến đây tập hợp, rồi sẽ có thầy giáo dắt họ vào trong núi.
Đương nhiên trước đó, nhà trường cũng đã phát đồ ăn và lều trại cho mỗi học sinh để học sinh vác đi theo.
Sau khi Vân Tiên và Lâm Uyển xuống xe, hai người họ đồng thời ngồi xuống bệ xi măng ở phía trước cửa một hộ gia đình trong thôn Bàn Kiều để nghỉ chân.
Xe của trường chỉ c3ó thể dừng ở thôn Bàn Kiều thôi, muốn đến trại huấn luyện dã chiến không một bóng người thì phải đi bộ qua một con đường gồ9 ghề sỏi đá thêm nửa tiếng đồng hồ.
Sau khi xuống xe, mọi người vẫn chưa vội xuất phát.
Bàn Kiều là một thô6n nhỏ, người của thế hệ trước ở trong thôn khá nhiều.
Ngồi đợi được khoảng mười phút, mọi người nhìn thấy một cô gái trông giống như công chúa, vóc người thon thả, vừa xinh đẹp lại vừa dễ thương bước xuống từ một chiếc xe khác.
Là Mộc Doanh.
Trông thấy Vân Tiên và Lâm Uyển đang ngồi ở trên bệ xi măng, Mộc Doanh cũng đi tới, ngồi xuống chung với hai người.
Suốt sáu tháng trời, tổ chức để bọn họ tự sinh tự diệt ở trong khu rừng đó.
Muốn ăn thì phải tự động tay chân. Ngộ nhỡ gặp phải rắn độc, thú dữ, nếu không tìm được công cụ thì phải dùng tay không, dựa vào bản lĩnh để giải quyết.
Thời gian sáu tháng ấy chính là khoảng thời gian thê thảm nhất của Vân Tiên khi ở trong tổ chức Ám Hồn, nhưng cũng là khoảng thời gian Vân Tiên nâng cao sức mạnh của bản thân tốt nhất.
Nhìn thì có vẻ khoảng tầm mười tám, mười chín tuổi. Anh ta chạy theo Mộc Doanh đến đây.

Mộc Doanh hơi ngẩng đầu nhìn chàng trai một cái, rồi cúi xuống, hỏi bằng giọng vô cảm:
Sao anh lại đến đây?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.