Chương 1352: Trường quân đội võ lâm, hai trường thi đấu


Hôm sau, ánh nắng vẫn chói chang. Trong những ngày hè, mặt trời của phương nam xuất hiện khá sớm.

Khoảng bốn giờ h8ai mươi phút sáng, những tia nắng ban mai đã bắt đầu ló rạng ở phía đông, chưa tới hai mươi phút sau thì mặt trời đã hoàn3 toàn hiện ra.

Vân Tiên tỉnh dậy vào lúc bốn giờ rưỡi. Đây là thời điểm không khí trong lành nhất, cô hít một hơi9 thật sâu có thể khiến người ta cảm thấy mát lạnh trong lòng.

Ấy Vân Tiên, em về rồi à? Còn một tiếng nữa những học sinh khác mới dậy! Em tới đây, chúng ta nói chuyện một lát.

Vân Tiên thấy vậy thì khẽ lau mồ hôi trên trán, đi về phía mấy vị huấn luyện viên, sau đó, cô ngồi bệt xuống đất nhìn bọn họ.

Những học sinh không tham gia hoạt động sinh tồn dã ngoại lần này đã hoàn thành xong đợt huấn luyện quân sự đầu năm lớp mười nên tối hôm qua nghe nói đã thông báo học sinh nộp lại giấy đăng ký nguyện vọng tham gia vào hoạt động sinh tồn dã ngoại này.

Đúng là một hạt giống tốt...

Đợi Vân Tiên chạy xong, quay trở lại thì đã là năm giờ rưỡi. Các học sinh khác vẫn còn chưa tỉnh giấc, chỉ có một vài huấn luyện viên đã thức dậy, đang ngồi trên bãi cỏ.
Thấy Vân Tiên trở về, sĩ quan Chu vẫy tay:
Cô kéo khóa lều vải rồi chui ra ngoài, khẽ duỗi lư6ng vận động.
Lúc này, học sinh ở các lều xung quanh vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ.
Sáu rưỡi mới là g5iờ thức dậy. Đúng bảy giờ, những học sinh tham gia vào hoạt động thi đấu sinh tồn dã ngoại lần này sẽ được xe của trường chở tới khu vực tham gia huấn luyện.

Cả khối lớp mười có tổng cộng năm lớp nhưng sĩ số tham gia lại không bằng sỉ số học sinh của một lớp. Như vậy thì làm sao trường chúng ta có thể đấu lại được với những học sinh tới từ trường quân đội Võ Lâm của tỉnh An?

Trong đó có một huấn luyện viên vứt mấy mẩu giấy nhỏ xuống đất, nghiến răng oán giận.
Vân Tiên hơi nhíu mày, cô hỏi:

Trong hoạt động thi đấu sinh tồn dã ngoại lần này, trường chúng ta sẽ thi đấu với học sinh của trường quân đội tới từ tỉnh khác ạ?

Sĩ quan Chu tiếp lời:

Đúng vậy! Lần thi đấu là để đánh giá xem trường nào có nhiều học sinh đạt chỉ tiêu hơn. Lát nữa thầy sẽ nói chuyện này với các em.

Vân Tiên mỉm cười, sau đó cô đi đôi giày trắng nhỏ của mình, đứng dậy bước về phía khu rừng.

Đi đâu vậy trò Vân Tiên?

Thấy vậy, sĩ quan Chu cũng ngạc nhiên.

Trò Vân Tiên, trò dậy sớm nhỉ?

Đột nhiên sĩ quan Chu đi tới. Ông nhìn Vân Tiên rồi cười nói một câu.

Không còn sớm nữa ạ.

Vân Tiên mím môi không hỏi nữa.
Sáu giờ, Mộc Doanh đã thức dậy. Tới sáu rưỡi, toàn bộ học sinh đều đã dậy.
Hôm nay, những học sinh không tham gia hoạt động sinh tồn dã ngoại đều trở về trường học, huấn luyện quân sự kết thúc nên họ cũng được về nghỉ ngơi.
Xe của trường đưa nhóm học sinh này tới một bờ biển ở gần thành phố Mẫn, sau đó sĩ quan Chu mới nhắc tới việc học sinh của trường quân đội thành phố Mẫn sẽ tham gia thi đấu hoạt động dã ngoại sinh tồn cùng với học sinh trường quân đội Võ Lâm của thành phố Chi Ma, tỉnh An.
Hơn nữa, địa điểm thi đấu đã được xác định là ở một hòn đảo không người.
Hòn đảo này có diện tích rất lớn, là nơi sinh sống của một số loài động vật nguy hiểm.

Luyện tập buổi sáng thôi thầy!

Vân Tiên duỗi eo, sau đó cô chạy chậm về phía khu rừng.
Sĩ quan Chu đứng ngẩn người một lát, rồi ông mới lắc đầu cười tán thưởng:
Còn những học sinh tham gia khóa huấn luyện tiếp theo thì sẽ ở lại đây.
Sáu rưỡi, sau khi tiễn những bạn không tham gia về, sĩ số học sinh khối mười chỉ còn lại ba mươi người.
Nói cách khác, đây là ba mươi người đã tự nguyện tham gia hoạt động dã ngoại sinh tồn lần này.
Hơn nữa trước khi lên đảo, sĩ quan Chu sẽ phát cho mỗi người một thiết bị khẩn cấp.

Khi bấm nút trên thiết bị này, người của trường quân đội có thể biết được học sinh đó muốn từ bỏ quyền thi đấu, sau đó người của trường sẽ cử trực thăng tới chở học sinh đó về.

Thí sinh có thể dừng cuộc thi ngay lúc đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.