Chương 1362: Công bố đáp án. sự thật như vậy


Sau khi học sinh rời đi, đảo không người lại rơi vào bầu không khí yên lặng như ban đầu.

Mặc dù mọi người đã ở lại đây thêm một đêm sau khi x8ảy ra chuyện kia, nhưng dù sao thì trong hai tiếng đồng hồ cuối cùng, ai nấy vẫn phải tăng cường cảnh giác.

Vậy mà lúc này, Vân Tiên lại khô3ng chịu ngoan ngoãn ở yên một chỗ, dù tất cả đều rất hoảng sợ nhưng không ai cũng lên tiếng.
Điều này...
Lúc mấy người kia đang kinh ngạc, Vân Tiên và Mộc Doanh đã lao vào hang động.
Cũng sắp đến mười hai giờ trưa, huấn luyện viên Chu đã đưa tất cả học viên rời khỏi hòn đảo không người theo đúng hẹn.
Vì trên đảo đã có người thiệt mạng, người chết lại là bạn của bọn họ nên tất cả học viên đều rất hoảng loạn và sợ hãi.

Huấn luyện viên Chu, thầy nhất định phải bắt Vân Tiên lại! Nó chắc chắc là người đã giết em họ của em!
Hàn Minh đang hung dữ nói.
Huấn luyện viên Chu đang nheo mắt nhìn về phía rừng.
Một người trong số đó chính là huấn luyện viên cấp cao đã dẫn đội mấy hôm trước.
Vì trong kỳ huấn luyện dã ngoại mỗi khi trời vừa tối là tất cả mọi người lại ngồi đùa giỡn, nói chuyện với nhau, nên họ đều nhớ mặt của từng vị huấn luyện.
Lúc này, mấy người khác đều đang tự bụm miệng mình, chỉ có Vân Tiên híp mắt cười, cô hoàn toàn không ngạc nhiên.
Lúc Lãnh Hàn Triết, Lâm Uyển, Văn Bội Linh và đám bạn của Lãnh Hàn Triết đều che miệng, không dám lên tiếng theo lệnh của Vân Tiên thì cô đột nhiên vẫy tay về phía Mộc Doanh.
Sau đó, hai người vô cùng ăn ý bước ra từ trong bụi cây, rồi đi về phía mấy người đàn ông mặc quân phục đang đứng trước cửa hang động.
Mấy người đàn ông đang mặc quân phục đột ngột nhìn thấy Vân Tiên và Mộc Doanh thì họ giật mình.
Qua biểu hiện hai lần trước, không còn gì để ng9hi ngờ nữa, Vân Tiên là người mạnh nhất trong số mấy người ở đây, đồng thời cô muốn làm gì thì mọi người cùng không đoán ra được, nhưng họ cũng khôn6g hỏi mà chỉ đi theo cô.
Đi khoảng nửa tiếng, Vân Tiên đưa mọi người đi quanh khu rừng một vòng, đến một ngọn núi nhỏ bên cạnh.
Phía5 dưới ngọn núi nhỏ này có một sơn động, phía trước sơn động, hình như có người đang đi đi lại lại.
Mấy người Vân Tiên bị bụi cây che khuất, lại ở cách khá xa nên người đi lại phía hang động hoàn toàn không phát hiện ra các cô.

Không ngờ nơi này lại có người...
Lâm Uyển che miệng, nói nhỏ đến mức nếu mọi người xung quanh không chú ý lắng nghe thì không thể nghe thấy được.

Dù lát nữa nhìn thấy cái gì thì cũng không ai được phép lên tiếng.
Vân Tiên dùng giọng nói rất khẽ thì thầm với mọi người một câu.
Nhưng bọn họ đều là những quân nhân có phản ứng vô cùng nhạy bén và linh hoạt.
Lãnh Hàn Triết, Lâm Uyển, Văn Bội Linh và đám bạn của Lãnh Hàn Triết ở đằng xa thấy Vân Tiên và Mộc Doanh chỉ cần vài ba chiêu đã khiến mấy người đang mặc quân phục ngã xuống đất, trong đó có một người là huấn luyện viên của bọn họ thiif ai nấy đều hít sâu một hơi.
Trong lòng họ vô cùng khâm phục, ngay cả huấn luyện viên cấp cao cũng không phải là đối thủ của Vân Tiên và Mộc Doanh sao?
Nhưng tất cả mọi người xung quanh vô cùng phối hợp, họ khẽ gật đầu.
Nói xong Vân Tiên dẫn mọi người men theo bụi cỏ và bụi cây um tùm, nhẹ nhàng đi qua đó.
Càng đến gần phía bên kia, mọi người mới phát hiện, người đứng trước hang động lại là quân nhân mặc quân phục.

Bên kia... Có người đang đi ra!
Có người không nhịn được kêu lên một câu.


Là đám Vân Tiên à? Bọn họ vẫn còn sống!
Lại có một người hét lên một câu.

Song, khi mọi người nhìn thấy Vân Tiên đi ở phía trước, mấy người bạn của Lãnh Hàn Triết đang cùng nhau dìu một người bị ngất, tuy không nhìn rõ mặt nhưng mấy người đó cũng có thể nhận ra đối phương là ai.

Mọi người đều nháo nhào.


Đó... đó là Lâm Thục Nhã!



Không! Sao có thể chứ! Không phải Lâm Thục Nhã đã chết rồi sao!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.