Chương 141: Kẻ ức hiếp người khác, cô sẽ giết không tha


Hứa Trạch Thiên của Long Đầu có hàng vạn người anh em trong băng, hơn nữa tất cả chợ đêm và các quán bar lớn đều do Long Đầu nắm quyền 8sở hữu.

Ngoài ra Hứa Trạch Thiên còn là thành viên của binh đoàn đánh thuê Cổ Sát. Vị trí ông chủ thế giới ngầm đương nhiên có3 thể an tâm ngồi vững.

Nhưng cũng phải nói thêm, băng đảng Cửu Câu đứng thứ hai ở thành phố Long Môn này cũng không thể tùy ti9ện xem thường.
Ngoài Long Đầu ra, Cửu Câu là băng xã hội đen lớn thứ hai của thành phố Long Môn. Anh em trong băng tuy không l6ên tới vạn người, nhưng cũng xấp xỉ đạt đến con số ấy.
Hơn nữa ông ta cũng có nhiều khu đã vạch rõ ranh giới, ngay cả sòng bạc5 số một của thành phố Long Môn cũng là nằm dưới trướng của băng Cửu Câu.
Chính bởi vì một núi không thể có hai hổ, cho nên Hứa Trạch Thiên với tư cách là người đứng đầu thế giới ngầm, ông ta muốn tiêu diệt Cửu Câu – mối đe dọa lớn nhất đến sự tồn tại của băng đảng mình cầm đầu.
Cộng thêm việc thực lực của băng Cửu Câu vốn không hề yếu, đặc biệt là những năm gần đây, chúng ngày càng đắc thế. Nếu chỉ dựa vào thực lực của băng Long Đầu, Hứa Trạch Thiên thật sự không đủ khả năng để diệt trừ tận gốc bọn chúng, cuối cùng đành phải trơ mắt nhìn băng nhóm Cửu Câu phát triển.
Ba người Vân Tiên không kịp nói gì với giáo viên chủ nhiệm, đã nhanh chóng rời khỏi công viên Sâm Lâm, bắt taxi đến sòng bạc Cực Phẩm.
Thật lòng mà nói, Trương Thiệu Phong và Lăng Dật Trần vẫn luôn cảm thấy sợ những nơi như sòng bài Cực Phẩm.

Được.
Vân Tiên chớp mắt, quay đầu nhìn Trương Thiệu Phong, vừa nở một nụ cười đầy quyến rũ vừa liếc xéo cậu ta, dõng dạc nói:

Bình thường làm việc cần phải khiêm tốn, nhưng hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu bài đầu tiên. Nếu cậu đã đi theo tôi thì phải nhớ cho kỹ, cậu không được phép nhân nhượng cho bất kỳ kẻ nào dám ức hiếp, đè đầu cưỡi cổ mình, cho dù có là ông trời cũng không được!

Bất kể mục đích của băng Cửu Câu là gì, lý do vì sao chúng lại bắt giữ Trần Hinh Di, Vân Tiên cũng quyết không nhún nhường trước kẻ thù như vậy.
Vân Tiên hai tay đút túi quần đứng trước cửa sòng bạc cao cấp, sau lưng cô là hai người Trương Thiệu Phong và Lăng Dật Trần.
Cô ngoái đầu, gật gù đánh giá hai thiếu niên đứng run lẩy bẩy ở đằng sau:
Nếu sợ thì đừng có vào.

Một mình cô có thể thoải mái tung hoành khắp cái sòng bạc này, nhưng mang theo Trương Thiệu Phong và Lăng Dật Trần, cô lại không thể bảo đảm được những chuyện ngoài ý muốn phát sinh sau đó.
Nhưng ông ta cũng đang lực bất tòng tâm.
Binh đoàn lính đánh thuê Cổ Sát có thể phái người giúp ông ta thắng một trận đấu trên võ đài, chứ không bao giờ vì một kẻ đứng đầu thế giới ngầm cỏn con của thành phố Long Môn mà đi gây chiến với bên Cửu Câu.
Điều này không thực tế.

Không! Sư phụ, tôi phải vào trong đó!
Trương Thiệu Phong đáp vô cùng kiên định.
Vân Tiên nghe xong, trong đôi mắt tà mị ánh lên ý cười, cô nghiêng đầu nhìn sang Lăng Dật Trần.
Lăng Dật Trần bị nhìn chằm chằm một lúc, cuối cùng cũng quả quyết lên tiếng:
Tôi cũng vào cùng.

Tài xế taxi cho xe dừng ở chỗ rất xa, đợi Vân Tiên trả tiền xong thì vội vã lái xe đi.
Thật ra việc này cũng không thể trách người ta được.
Ở những nơi thuộc về băng đảng xã hội đen như sòng bạc cao cấp, một số con bạc thua cược, không xì nổi tiền ra, cho dù có bị mất một tay một chân ngay tại bàn cược cũng là chuyện bình thường.
Mới chỉ nghe đến từ
xã hội đen
thôi đã đủ khiến cho lòng người rét run rồi.
...
Cửa chính sòng bạc Cực Phẩm của băng Cửu Câu.

Chỉ cần hôm nay cậu chùn bước, thế giới này sẽ không bao giờ còn chỗ cho cậu sống yên ổn nữa!
Vân Tiên tiếp tục .
Giống như ở kiếp trước, nếu cô không mạnh mẽ, chỉ biết nhún nhường, giấu đi thực lực của bản thân, kể cả bị kẻ khác bắt nạt đến đâu cũng im lặng chịu đựng, vậy chắc có lẽ cô đã chết từ lâu rồi!
Kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu phải chết.
Mà Vân Tiên cô chưa bao giờ là kẻ yếu!

Trương Thiệu Phong mơ màng nghe Vân Tiên giảng giải một hồi, cậu ta chỗ hiểu chỗ không.

Cho đến khi Vân Tiên quay người đi vào sòng bạc, cậu ta mới ngờ vực theo sát phía sau.

Có hai kẻ canh giữ đứng ở trước cửa chính của sòng bạc cao cấp, bọn chúng nhìn thấy một cô nhóc như Vân Tiên đi tới, vội vã xua tay ý bảo mau rời khỏi đây.


Xùy xùy, nhóc đang đi đâu đấy, chỗ này không phải nơi nhóc nên tới đâu!
Một tên trong số chúng không nhịn được vội chỉ tay vào đám người Vân Tiên quát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.