Chương 156: Không thân thích, dựa vào cái gì phải giúp đỡ?


Trương Mai Hoa thở phì phì đầy tức giận, ngắt lời Tần Y Nhu, đồng thời còn liếc nhìn bà đầy hung hăng.

Lúc này, Trương Thiết Quân nh8ìn chằm chằm Vân Tiên một hồi lâu, cuối cùng không nhịn được phải mở miệng, giọng điệu vừa nặng nề vừa tỏ ra băn khoăn:
Y Nhu à, chẳng lẽ a3nh lại đi nói bậy nói bạ? Tiểu Tiên nhà cô có ở đây, sự việc hôm đó cũng hết sức rõ ràng, không tin, cô hỏi nó xem!


Thực ra sau cái9 ngày bị phớt lờ đó, Trương Thiết Quân đã cố gắng nghĩ rất nhiều cách.
Ông ta không thể để lỡ kế hoạch của mình! Kế hoạch đăng ký l6ên thị trưởng Cố mà không được phê chuẩn thì ông ta không thể xoay vòng tiền sau khi đầu tư được. Dẫn đến kết quả cuối cùng là nhà máy mà ôn5g ta hợp tác với bạn mình sẽ phải đối mặt với rủi ro bị phá sản.
Vậy nên Trương Thiết Quân đã nghĩ ra một cách hay. Ông ta quay về trấn, nói toàn bộ chuyện của Vân Tiên cho Trương Mai Hoa. Như vậy Trương Mai Hoa sẽ ra mặt thay mình.
Dù gì Tần Y Nhu mẹ con bé Vân Tiên cũng do Trương Mai Hoa sinh ra, làm sao dám không nghe lời bà ấy.
Đến lúc đó chỉ cần Tần Y Nhu dạy dỗ Vân Tiên vài câu, còn sợ cô không chịu giúp đỡ sao?
Mà mục đích chính của Trương Thiết Quân là muốn Vân Tiên thuyết phục thị trưởng Cố, để ông ký duyệt, đóng dấu lên đơn đăng ký của ông ta mà thôi.
Vân Tiên thấy mọi người dò xét mình từ đầu tới chân thì chỉ thấy buồn cười.
Cô nào không nhìn ra toan tính trong lòng Trương Mai Hoa và Trương Thiết Quân? Có điều Vân Tiên không sợ cũng chẳng vội, cô làm ra được việc như vậy thì đương nhiên cũng đã có cách để giải quyết vấn đề.
Cô nhìn thẳng mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên:
Không sai, con có quen biết thị trưởng Cố.

Vân Tiên dừng lại, cuối cùng cô vẫn giữ lại một con đường. Cô liếc nhìn mọi người, sau đó nhìn sang Tần Y Nhu, giải thích với bà. Đương nhiên lúc cô nói dối rất thuận miệng:
Cửa hàng đó là do con mở thay thị trưởng Cố, tiền cũng là của thị trưởng Cố. Ông ấy không tiện ra mặt nên con giúp ông ấy ở hội đấu giá.

Vân Tiên nói tới đây thì thái độ Trương Mai Hoa nhìn cô trở nên lạnh lùng hơn.

Bà ta vốn tưởng tiền là của Vân Tiên. Nếu tiền là của cô, dù tới từ đâu thì bản thân bà ta là bà ngoại, cô hiếu kính với bà ta cũng là điều hợp tình hợp lý!

Nếu Vân Tiên có tiền thật thì những ngày về sau, thái độ của Trương Mai Hoa đối với cô chắc chắn sẽ cải thiện rất nhiều.

Bây giờ nghe cô nói vậy, thực ra mọi người cũng tin. Vì dù sao cô cũng chỉ là một học sinh, kiếm đâu ra hơn mười triệu tệ được!

Nhưng lúc này Trương Mai Hoa không định buông tha. Dù Vân Tiên không có tiền thì nó vẫn quen với thị trưởng Cố mà!

Vậy nên bà ta lập tức chỉ tay vào Vân Tiên, dùng giọng điệu hùng hổ ra lệnh:
Mày quen thị trưởng Cố sao lại có thể bôi nhọ bác rể mày như vậy hả! Bình thường, bác rể cũng đâu có bạc đãi gia đình mày. Mày mau liên hệ thị trưởng Cố giúp bác mày đi, chuyện này coi như xong.


Giọng của Trương Mai Hoa giống như Vân Tiên làm chuyện sai trái, phải lấy công chuộc tội vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.