Chương 161: Y nhu ấm lòng, cát quân kiến tìm tới


Trần Hinh Di quơ quơ danh sách, chế giễu Trương Thiệu Phong. Hai anh em lại xôn xao một hồi.

Vân Tiên đã quen với những chuyện8 như vậy, cô chỉ khẽ mấp máy môi.
Tần Y Nhu lau nước mắt, lấy từ trong túi quần ra một trăm tệ tiền lẻ nhăn nheo đã được cất từ lâu không dám tiêu, nói là chia đều cho Vân Tiên, Vân Dịch mỗi đứa năm mươi tệ.

Hai đứa cầm lấy, ra nước ngoài cần tiêu thì vẫn phải tiêu! Đừng để người khác nhìn rồi cười cho!

Anh trai đi thì đương nhiên cô cũng đi.
Huống hồ chẳng vì điều gì khác, chỉ vì nếu3 Tần Y Nhu hay tin cả hai anh em bọn họ đều đại điện trường đi tham gia hoạt động vinh dự như vậy thì có lẽ sẽ rất vui mừng.
Một hồi lâu sau, Vân Tiên mới để tiền lên bàn, đẩy tới trước Tần Y Nhu, nói với bà:
Mẹ, con không cần tiền, mẹ biết con quen thị trưởng Cố, con hợp tác với ông ấy nên không thiếu tiền tiêu vặt.

Vân Tiên nói nước đôi, nhưng vẫn biểu đạt ra ý tứ của mình. Giờ cô cũng chỉ có thể lôi thị trưởng Cố ra để tùy ý nói dối thôi.

Tiểu Tiên, con…

Tần Y Nhu sững sờ, bà đang định nói thì Vân Tiên đã cướp lời trước. Cô lấy hai tờ tiền ông Mao từ trong túi ra đặt trên bàn rồi mím môi:
Thật mà, mẹ tin đi, hơn nữa tiền này là hợp pháp.

Nói cách khác, người tham gia không cần trả bất cứ chi phí nào, ngoại trừ bản thân muốn mua sản phẩm lưu niệm các thứ ở nước ngoài.
Tần Y Nhu nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vân Tiên cầm tiền trong tay, cảm giác trong lòng thật ấm áp. Cô không vội trả lại tiền cho Tần Y Nhu.
Số của cải mà cô sở hữu, người bình thường có tiêu cả đời này cũng không hết. Nhưng lúc này đối với cô, số tài sản lớn lao đó còn không ấm áp bằng năm mươi tệ mà Tần Y Nhu đưa cho mình.
Nếu cô lấy hết tiền của mình ra đưa cho Tần Y Nhu coi thì có lẽ bà sẽ bị dọa mà ngất lịm mất, nên cô chỉ có thể bắt đầu từng chút một, để Tần Y Nhu từ từ tiêu hóa.
Tần Y Nhu há hốc mồm, cuối cùng bà nuốt lại lời muốn nói vào trong, vui vẻ nhìn Vân Tiên, cố nhịn những giọt nước mắt chua xót:
Con ngoan, là mẹ không có khả năng, các con vất vả rồi…

Tần Y Nhu dúi vào tay hai người.

Mẹ, bọn con không tiêu tiền, nhà trường bao ăn ở!

Bởi vì trong số học sinh xuất sắc đại diện cho trường cấp ba Số 1, anh trai Vân Dịch của cô đứng đầu.
Mà hoạt động lần này liên quan đến toàn trường, thậm chí là vinh dự của cả nước, vì vậy lần đi này phàm là học sinh tham gia, ăn uống ngủ nghỉ đều do phía trên chi trả.
Vân Dịch vội vàng nhét tiền trả lại Tần Y Nhu.
Anh biết đây là tiền lương mà Tần Y Nhu đã tiết kiệm từ rất lâu.

Ra nước ngoài thì phải làm thủ tục, học sinh vị thành niên thì càng có nhiều thủ tục rườm rà cần phụ huynh ký tên.
T9hực tế chứng minh, khi Tần Y Nhu nghe được tin tức này đã ôm mặt, nước mắt chảy xuống ròng ròng. Là một người mẹ, sau khi trải qua són6g gió, nghe thấy con trai con gái giành được vinh quang cho mình đã khiến bà cảm động chảy cả nước mắt.
Thực ra khi Vân Tiên 5nghe Trần Hinh Di nói học sinh ưu tú của trường cấp ba Số 1 được cử tới một học viện của nước ngoài trao đổi học sinh một tuần thì cô đã biết chắc là anh trai Vân Dịch của mình cũng nằm trong danh sách được mời.
Bà không có tiền, nhưng nếu thật sự vì điều đó mà khiến con trai, con gái của mình mất đi một cơ hội thể hiện thì chắc chắn bà sẽ rất tự trách.

Tiểu Tiên, Tiểu Dịch, hai đứa là niềm tự hào của mẹ!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.