Chương 205: Tư dịch gặp chuyện không may, cô muốn đi tìm


Trùng hợp là lúc này, chuông vào học lại vang lên.

Vì thế, đám học sinh tụ lại với nhau tán phét đủ chủ đề vội quay lại chỗ ngồi củ8a mình.

Tôi tìm cô ấy!
Tuyết Ưng hơi nhíu mày, ngón tay thon dài chỉ về phía Vân Tiên, sát khí trời sinh của anh ta khiến mọi người tại đó đều kinh sợ.
Bốn người quản lý cao nhất của tổ chức Ám Hồn đều có dáng vẻ khí phách, đẹp trai phóng khoáng, hơn nữa tuổi tác cũng không lớn.

Anh là ai? Có biết lái xe không? Anh đang chặn đường của chúng tôi đấy!

Sở Ninh thấy Tuyết Ưng đột nhiên lái xe thể thao chặn giữa đường bọn họ đi thì lên tiếng.

Anh ấy vào mộ cổ bao lâu rồi?
Bây giờ, Vân Tiên cũng không quan tâm tại sao Tuyết Ưng lại tìm cô khi mất liên lạc với Tư Dịch, cô vội hỏi.

Mười ngày! Họ có chuẩn bị thức ăn dự phòng nhưng nếu vẫn không tìm được đường ra thì sợ là…
Tuyết Ưng không nói hết câu.
Vân Tiên trả lời:
Ừ!

Sau đó cô ngồi vào xe thể thao của Tuyết Ưng.
Sở Ninh lên tiếng cũng bình thường vì đây dù sao cũng là đường dành cho người đi bộ, Tuyết Ưng lái xe lấn lên đây là cố ý chặn đường.
Tất nhiên Sở Ninh không biết Vân Tiên quen Tuyết Ưng nên mới nói như thế.
Theo lý, cô đã sống lại, lẽ ra Tuyết Ưng không biết cô mới đúng.
Nhưng anh ta lại chạy một quãng đường xa xôi từ nước M tới nước Z này để tìm cô? Điều này có nghĩa là gì?

Có phải anh ấy đã xảy ra chuyện gì rồi không?
Vân Tiên không đợi Tuyết Ưng lên tiếng đã vội hỏi.
Trong giọng nói của cô có tia lo lắng mà chính cô cũng không phát hiện ra.
Ngày hôm đó, Vân Tiên vừa tiến hành bài huấn luyện c6ó độ khó cao, mồ hôi đầm đìa cả người. Sau khi trở về trại huấn luyện của quân đội với đám người Sở Ninh, cả bọn hẹn nhau đến một club cao5 cấp nào đó vui chơi một trận thì bị một chiếc xe thể thao chặn đường.
Nhìn người ngồi trên xe, Vân Tiên nhíu mày.
Là anh ta?
Vân Tiên biết người ngồi trên xe, sau khi sống lại thì họ còn từng chạm mặt một lần.
Người này là Tuyết Ưng - một trong bốn người quản lý cao nhất của tổ chức Ám Hồn.
Tuyết Ưng là người của Tư Dịch.
Đây là thông tin mà Vân Tiên biết được.

Em biết anh ta.
Vân Tiên im lặng hai giây rồi cũng theo tình thế mà thừa nhận với đám người Sở Ninh.

Phải!
Vẻ mặt Tuyết Ưng nặng nề, mày nhíu lại, anh ta gật đầu với Vân Tiên rồi mở miệng:
Cậu chủ và Adam, Mạc Sâm tiến vào trong mộ cổ phía Nam, không lâu sau chúng tôi đã mất liên lạc với họ, tín hiệu của bộ đàm bị gián đoạn một lát rồi chúng tôi… Không liên lạc được với cậu chủ nữa.

Lời này mang theo sự nghiêm túc và lo âu của Tuyết Ưng.
Giáo viên nhanh chóng mang một chồng sách đi vào lớp.

Vân Tiên lại trải qua một thời gian thoải mái.
Hiện nay, Tần Y Nhu đã biết Vân Tiên huấn luyện trong quân đội nên cô đã có thể quang minh chính đại đến trại huấn luyện vào cuối tuầ9n.
Mà giờ phút này cũng đã gần tới ngày thực hiện nhiệm vụ đầu tiên.
Tuyết Ưng nhanh chóng lái xe thể thao đi xa.
Cuối cùng, xe dừng ở một nơi vắng vẻ yên tĩnh.

Hay là mọi người đi trước đi? Em không đến buổi liên hoan hôm nay nữa.
Vân Tiên biết Tuyết Ưng chắc chắn sẽ không tự dưng tới tìm mình, thêm lần trước Tư Dịch vào mộ cổ đã lâu mà tới giờ vẫn không có tin tức. Cô thấy hơi lo lắng, dứt khoát nói lại với đám người Sở Ninh.

Hả? Em không đi sao?
Sở Ninh thấp giọng hỏi một câu rồi mấp máy miệng:
Được rồi!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.