Chương 210: Lời nói vô căn cứ, tôi xuống mộ trước


Chỉ có điều do trời quá tối nên cô không thấy rõ người ngồi trong xe.


Cái gì mà đoàn lính đánh thuê Cổ Sát?

Vì thế cô ta mới khịt mũi coi thường đám đông lộ vẻ hoảng sợ khi nghe nó6i đến đoàn lính đánh thuê Cổ Sát.
Đám Tôn Kiện Hùng nghe Diệp Doãn Đình nói vậy thì suýt không nhịn được muốn tát cô ta.
Bác Trạm chau mày nói.
Mọi người nghe xong lập tức giải tán.

Tôi, tôi, tôi…

Diệp Doãn Đình run rẩy, cô ta nhìn vào giếng cạn với vẻ sợ hãi. Diệp Doãn Đình lùi lại hai bước, đương nhiên không chịu xuống mộ đầu tiên.
Cô ta sợ Bác Trạm và Phó Hâm từ chối không đưa mình theo thật. Đến lúc đó, dù Lăng Thiên Hào muốn đưa cô ta đi thì cũng không được.
Có điều, Diệp Doãn Đình vẫn chưa thật sự chịu dừng lại.

Ai xuống mộ đầu tiên?

Bác Trạm buộc chắc dây thừng, hỏi.
Diệp Doãn Đìn8h nhướng mày tỏ ra khinh thường, hỏi.

Chỉ là một tổ chức bé cỏn con thôi mà. Xem các người sợ hãi kìa, có phải đang đóng phim kho3a học viễn tưởng đâu!

Vân Tiên khẽ mím môi, không biết người ngồi trong chiếc xe của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát là ai. Có thể cô sẽ gặp được khi xuống mộ. Vân Tiên kiểm kê xong đồ đạc trong ba lô thì quay trở lại lều.
Một đêm không mộng mị.
Đột nhiên, cô ta nhanh nhạy chỉ tay về phía Vân Tiên:
Cô là người cuối cùng gia nhập đội chúng tôi, đương nhiên phải xuống trước!

Cô ta trắng trợn nói.
Ha ha, cô ta không tin!

Mọi người thu dọn, đi nghỉ sớm đi. Sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ xuống mộ.

C5ô ta nói vậy với bọn họ còn được, chẳng may nói trước mặt người của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát thì đừng nói bản thân cô ta mà đến tất cả những người có mặt tại đây đều phải chết cùng Diệp Doãn Đình.

Diệp Doãn Đình, cô im đi!

Tôn Kiện Hùng hung dữ quát Diệp Doãn Đình vốn chẳng liên quan gì đến bản thân mình.

Đoàn lính đánh thuê Cổ Sát không phải là tổ chức mà chúng ta có thể chọc giận! Diệp Doãn Đình, tốt nhất là cô khiêm tốn một chút, nếu không thì cô đừng đi cùng bọn tôi nữa.

Sau đó, Bác Trạm chào tạm biệt đám Du Bất Phàm, cả đoàn người đi về phía huyệt mộ.
Vân Tiên đi cuối cùng, cô luôn quan sát tình hình xung quanh, đợi đến khi vào tới cửa huyệt mộ thì đã là tám giờ rưỡi.
Ngày hôm sau.
Bốn, năm giờ sáng, trời thu chuyển sang đông, mặt trời còn chưa lên, bầu trời một mảnh đen kịt.

Diệp Doãn Đình, cô lợi hại như vậy hay là xuống trước đi?

Tôn Kiện Hùng nhìn Diệp Doãn Đình là thấy khó chịu bèn lên tiếng đề nghị.
Lúc này, trước mặt mọi người xuất hiện một chiếc giếng cạn.
Ngôi mộ này được phát hiện ra từ một giếng cạn, để đi vào trong thì chỉ có một cách, đó là xuống từ chiếc giếng rất sâu này.

Tập hợp lại rồi xuất phát thôi.

Thấy tất cả mọi người đã dậy, Bác Trạm bèn nói.
Diệp Doãn Đình lầm bầm.
Diệp Doãn Đình là hình mẫu tiểu thư điển hình được nuôi trong khuê các, đươ9ng nhiên không hề nghe tới những tổ chức sát thủ quốc tế.
Vân Tiên trở mình thức dậy.
Đợi đám Bác Trạm tỉnh lại thì Vân Tiên đã tập thể dục xong, hơn nữa cô cũng đã trang bị xong đầy đủ đồ đạc.
Cô ta không nhịn được âm thầm cắn răng uất nghẹn.
Cái gì mà đoàn lính đánh thuê Cổ Sát? Ghê gớm đến vậy sao?
Đến ngay cả Phó Hâm vẫn luôn im lặng nãy giờ cũng phải uy hiếp Diệp Doãn Đình.
Chuyện như vậy chẳng ai giải thích cho cô ta. Nhưng bị mọi người nói vậy, Diệp Doãn Đình vẫn ngậm miệng lại.
Người đầu tiên xuống mộ có thể không may động phải cơ quan, cho nên dù có chết Diệp Doãn Đình cũng không dám là người đầu tiên đi xuống.


Để tôi xuống trước cho.


Bác Trạm thấy vậy bèn nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.