Chương 212: Dưới bậc thang, ký hiệu đầu lâu



Vân Tiên, sao cháu biết ở đây có cơ quan?


Bác Trạm là người đầu tiên lên tiếng hỏi Vân Tiên. Khuôn mặt ông ta lộ rõ vẻ kinh ngạc và hoảng s8ợ.


Phần đất này có dấu hiệu xốp, có lẽ đã có người mở cơ quan trước chúng ta, không khó phát hiện.

Bác Trạm quay đầu nhìn Vân Tiên.
Sau khi Vân Tiên vừa nhìn là phát hiện ra cơ quan, Bác Trạm đã không còn coi cô là con nít nữa.
Tuy cơ quan kia hiện ra khá rõ nhưng dù là Bác Trạm - một cao thủ trộm mộ tiếng tăm lừng lẫy cũng không thể vừa nhìn đã thấy ngay.
Vân Tiên giải thích, cô tiện t3ay lấp cơ quan lại.

Điều này… đã có người mở cơ quan thì tại sao lại phải lấp lại? Còn nữa, tại sao cô cũng giấu cơ quan đi?

Lăng9 Thiên Hào đứng bên cạnh cảm thấy không hiểu.
Không sai, chính là tiếng người.
Cho nên cô mới tỏ ra hung hãn với tiếng tạp âm chói tai do sợ hãi của Diệp Doãn Đình, bắt cô ta câm miệng.

Sao vậy? Cháu phát hiện ra điều gì à?


Người tới đây đương nhiên không hy vọng người tới sau vào được để tranh kho báu với mình.
<6br>
Vân Tiên nhếch miệng, để lộ hàm răng trắng tinh. Cô khẽ cười, giải thích mơ hồ.

Tôi cũng vậy.

Thực ra cô giấu cơ quan không5 phải vì điều đó.

Khụ khụ. Chúng ta đi xuống thôi.

Bác Trạm cầm đèn pin, trượt xuống trước.
Vân Tiên đi theo sau.
Vân Tiên đột nhiên quay đầu, đứng trên bậc thang rộng rãi trừng mắt nhìn cô ta một cách hung hăng.
Ánh mắt cô sắc lạnh, cùng với bóng tối đen kịt trong đường hầm, quỷ dị vô cùng khiến Diệp Doãn Đình cảm thấy ớn lạnh, không dám nói gì thêm.
Vân Tiên đột nhiên trở nên hung dữ là vì cô nghe thấy khoảng đất trống bên dưới bậc thang này có tiếng người.
Bác Trạm và Phó Hâm là cao thủ trộm mộ, đồng thời cũng là người rành nghề nghiên cứu các loại cơ quan trong huyệt mộ. Bọn họ nghe Vân Tiên trả lời như vậy lại cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Cơ quan trong huyệt mộ đan xen. Nếu người đi vào che giấu cơ quan ở đây thì chắc chắn có lý do của họ. Bọn họ làm theo ít nhất sẽ không kích hoạt những cơ quan nguy hiểm khác.
Hai người họ cũng không khỏi lấy làm kinh ngạc trước câu trả lời khéo léo của cô, nhìn cô thêm vài lần. Cô gái mới chừng mười lăm tuổi, ban đầu còn bị bọn họ cho là người yếu nhất thật ra lại không hề đơn giản.
Ngay sau đó những người khác cũng lần lượt xuống.

Ầm..

Điều kỳ lạ là khi Diệp Doãn Đình đi xuống đường hầm cuối cùng thì cơ quan phía sau lưng đột nhiên tự động đóng lại.

Á! Cơ quan tự nó đóng lại rồi! Sao lại vậy? Nó tự hợp lại, vậy chúng ta làm thế nào ra được! Lẽ nào nơi đây đúng như những gì đồn đại vào mà không thể ra! Phải làm sao, có khi nào chúng ta sẽ chết ở đây không…

Diệp Doãn Đình bị dọa kêu toáng lên. Cả người run rẩy, giọng nói càng lúc càng the thé sợ hãi.

Câm miệng! Còn hét là tôi sẽ giết cô chết trước đấy!

Vậy nên có thể thấy Vân Tiên nhất định không phải người bình thường.


Có người ở phía dưới.


Vân Tiên chỉ buông một câu rồi vượt qua Bác Trạm, đi vội xuống bậc thang.

Anh ấy ở dưới đó sao?


Có người ở dưới? Sao tôi không nghe thấy chút âm thanh nào vậy?


Tôn Kiện Hùng kinh ngạc.


Đó là do lỗ tai của cậu phế rồi.
Người đàn ông thân thể cường tráng đứng bên cạnh cười đáp lại Tôn Kiện Hùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.