Chương 223: Vật trở về với chủ cũ, vu thần đại nhân


Mạc Sâm bên cạnh cũng nhìn Vân Tiên bằng vẻ mặt nghiêm túc:
Cô đọc hiểu những chữ này sao?


Ánh mắt Vân Tiên chuyển từ Tư Dịch sang nhìn8 Mạc Sâm, cô lắc đầu rồi lại gật đầu:
Tôi cảm thấy dường như đã từng biết nó, khi nhìn thấy mấy chữ này tôi chỉ dịch ra theo thói quen.


Đại lục Ngự Long.
Tư Dịch nhướng mày, anh nhìn mấy chữ to như đang giương nanh múa vuốt trên mặt đá, thấp giọng thì thầm.

Cô Vân, xin hỏi cô đã phát hiện được gì ở trong đó?
Tiến sĩ Tô là người đầu tiên lao đến hỏi.
Thậm chí ông ấy còn đổi xưng hô từ
cô bé
thành
cô Vân


Vân Tiên và Tư Dịch đã dễ dàng vượt qua cơ quan trong hang đá, quay lại chỗ Tiến sĩ Tô và đám người Bác Trạm đang ở.

Vậy thì t9hế giới này chính là đại lục Ngự Long mà em đã nói.
Tư Dịch dùng giọng điệu kiên định nói một câu.
Sở dĩ Tư Dịch có thể xác định đây kh6ông phải là thế giới của họ là vì hoa, cỏ, nước, cây cối của thế giới này hoàn toàn không giống với thế giới của họ.

Các người có thể tự mình đi xem thử!
Vân Tiên chỉ hơi cong môi cười, câu trả lời của cô khiến đám người ở đó không hài lòng.
Ai cũng biết bọn họ không có bản lĩnh xông qua hang đá kia nên mới tới đây hỏi cô.
Cảm giác này đã mác5h bảo cho anh biết nơi này tuyệt đối không phải là nơi họ đã sống.
Giống như trực giác của Vân Tiên khi tự động dịch chữ trên mặt đá vậy.
Vừa thấy bốn người Vân Tiên đi ra từ hang đá, tất cả mọi người ở đó đều chen nhau bao quanh họ.
Ai cũng muốn biết phía sau cửa đá che giấu bí mật gì.
Hộp đàn hương vốn dĩ thuộc về nơi này, anh chỉ là trả vật về với chủ cũ.
Còn nơi này là nơi nào thì đã không nằm trong phạm vi lo lắng của họ.

Răng rắc…
Bỗng nhiên một âm thanh lớn vang lên, trên quả cầu thủy tinh xuất hiện một vết nứt lớn. Một giây sau, quả cầu thủy tinh thần kỳ này tan vỡ chỉ trong nháy mắt.

Quay về rồi! Vu Thần đại nhân lại xuất hiện rồi! Vu tộc chúng ta đã đợi mấy nghìn năm, Vu Thần đại nhân, cuối cùng ngài cũng đã quay lại!


Được!
Tư Dịch gật đầu.

Đi thôi!
Tư Dịch nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Vân Tiên, quay lại đường cũ.
Thậm chí Tư Dịch còn cảm thấy thế giới này tạo cho anh một loại cảm giác là bản thân mình vốn dĩ thuộc về thế giới này.

Cậu chủ, đã đặt hộp đàn hương trở lại, chúng ta có thể đi rồi!
Adam được phái ra ngoài đặt lại hộp đàn hương đã quay về, anh ta nói với Tư Dịch.
Một nơi nào đó trên đại lục Ngự Long.
Một quả cầu thủy tinh cao khoảng mười mét được đặt sừng sững trong một đại điện.
Vân Tiên đi theo bóng dáng cao lớn của Tư Dịch quay trở về. Thỉnh thoảng, cô giương mắt nhìn anh, cảm thấy trong lòng ấm áp mà chộn rộn.
Nhưng mọi người cũng không biết rằng dây dưa giữa họ và đại lục Ngự Long này vẫn chưa ngừng lại tại đây.
Khi Vu Thần đại nhân đi, ngài ấy từng để lại lời nói:
Nghìn năm sau, ta nhất định sẽ trở về!

Quả cầu thủy tinh vỡ tan chính là tín hiệu Vu Thần đại nhân trở về.
Tất nhiên đó là chuyện sau này.

Giang Kiều Tuyết nhịn Vân Tiên đã lâu, cô ta vừa nghe thế thì không nhịn được mà mở miệng đầu tiên:
Cũng vì chúng tôi không qua được hang đá kia nên mới hỏi cô! Sao cô lại có thể như vậy, kể một chút về những thứ cô đã thấy ở bên trong cho chúng tôi nghe thì có sao? Cô cũng đâu mất miếng thịt nào đâu chứ?


Em gái à, năng lực của em không tệ nhưng em nói năng kiêu căng như thế là không đúng rồi đấy.

Trong đại điện, một thiếu nữ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi mặc quần áo màu đen kích động reo hò.
Vu tộc của cô ta đã đợi mấy nghìn năm, Vu Thần đại nhân biến mất đã mấy nghìn năm nay.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.