Chương 232: Tạo cơ hội, tình cờ gặp sở ninh



Khó chịu ở đâu? Ăn chậm lại chút kẻo nghẹn.
Giọng nói dịu dàng của Tư Dịch khiến cho bà dì Đổng Nguyễn của anh cũng ngây ra ba phần.

Đứa8 cháu này của bà trước giờ luôn lạnh lùng, bình thường đều miễn dịch đối với nữ giới.

Vậy mà hôm nay lại…
Nếu không, Tần Y Nhu cũng cực kỳ sẵn lòng coi Tư Dịch như con rể. Mặc dù bây giờ Vân Tiên còn nhỏ, nhưng theo quan niệm của Tần Y Nhu, mười lăm tuổi ở dưới quê cũng không mấy năm nữa là đến tuổi bàn chuyện cưới xin rồi.
Ăn hoành thánh xong, Đổng Nguyễn lại kéo Tần Y Nhu đi dạo con phố mà hồi trẻ họ thường đi.
Không hề nghi ngờ, Đổng Nguyễn lại tạo cơ hội cho Tư Dịch ở riêng với Vân Tiên.
Vừa rồi tay của Tư Dịch dán vào lưng cô chuyển động lên xuống. Cô thậm chí còn cảm nhận được tay anh chạm vào da, trượt qua dây áo con của mình.
Những vị trí mà thiếu nữ chưa bao giờ bị đụng chạm, khiến cho cô tê dại, Vân Tiên vội vàng xua tay:
Em không sao, vừa rồi không cẩn thận bị nghẹn, giờ không sao rồi.

Tư Dịch nở một nụ cười thật đẹp.
Vân Tiên cho dù có ngốc hơn nữa cũng nhìn ra được ý đồ của Đổng Nguyễn, gò má cô ửng hồng, cũng không từ chối sự lấy lòng của Tư Dịch.
Cô có thể cảm nhận được mình không hề thấy chán ghét khi tiếp xúc với anh.
Nhưng cảm xúc sâu sắc hơn thì cô lại không hiểu.
Đổng Nguyễn vừa nghĩ th3ế lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Lần này nó động lòng thật rồi!
Nhất thời bà lại muốn tán thưởng bản thân, xem ra ý định tá9c hợp cho Vân Tiên và cháu trai mình quả là đúng đắn!
Cảnh này bà cụ Từ đều trông thấy, lại tán thưởng thêm một hồi, đại khái là ghép đôi Vân Tiên và Tư Dịch với nhau.
Những lời này khiến cho Tần Y Nhu cảm thấy có chút buồn cười.
Nhưng Tần Y Nhu vẫn không có ý nghĩ gì khác, dù sao theo bà thấy, Tư Dịch ưu tú như vậy, gia cảnh tốt, mà nhân phẩm tướng mạo cũng tốt. Vân Tiên nhà bà cũng rất ưu tú trong mắt bà, nhưng xét về gia cảnh thì không xứng với người như Tư Dịch.
Lúc này cho dù Tần Y Nhu có không hiểu gì về tình cảm thì cũng nên có chút cảm giác6.
Nhưng bà lại đang quan tâm Vân Tiên, không chú ý đến những việc khác, chỉ vội vàng đứng dậy hoảng hốt hỏi cô:
Tiểu Tiên, con sao vậy?5 Không bị nghẹn chứ? Ăn hoành thánh thì không vội được! Phải từ từ! Ăn từ từ thôi…

Vừa nói, Tần Y Nhu lại định đưa tay ra vỗ lưng Vân Tiên thay cho Tư Dịch.

Y Nhu, không sao đâu! Sặc một chút, nghẹn một chút cũng là bình thường mà! Để Tư Dịch nhà mình lo, nó rất giỏi cái này, để cho nó vỗ, đỡ ngay ấy mà!
Đổng Nguyễn kéo Tần Y Nhu lại, đứng bên cạnh che miệng cười hì hì.
Tần Y Nhu còn tưởng Tư Dịch học qua massage gì đó, nên cũng hoàn toàn yên tâm.
Vân Tiên rất nhanh đã bình thường lại, sắc mặt đỏ ửng.
Vân Tiên và Tư Dịch bước trên con phố khá náo nhiệt sầm uất.

Hai người chỉ sóng bước bên nhau.

Tư Dịch đứng cạnh Vân Tiên nhưng hai tay lại đút túi quần, khóe môi anh cong cong, nhìn có vẻ rất vui.

Hai người đi thong thả không có đích đến.

Con phố này thuộc khu sầm uất của thành phố, người qua lại rất đông.

Bất chợt một bóng người hoạt bát lướt qua trước mắt Vân Tiên. Lúc nhìn rõ mặt người phía trước, cô hơi kinh ngạc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.