Chương 252: Trực tiếp đi lấy, cô giết chết sao
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 720 chữ
- 2022-02-06 11:06:18
…
Trong nhà nghỉ.
Hồng Phàm không có ý gì khác, chỉ là cậu ta quen suy luận mọi chuyện mà thôi.
Cậu ta cho rằng chỉ dựa vào mấy người bọn họ thì căn bản không có cách nào trực tiếp chạy đến địa bàn của bang Phi Thiên lấy vũ khí được.
Sau cơn khiếp sợ, Lưu Thế Doãn là đội trưởng đương nhiên cũng là người bình tĩnh lại sớm nhất.
Anh ta ng9hiêm mặt nói với mọi người:
Bây giờ hành tung của chúng ta đã bị bại lộ, vậy phải áp dụng cách khác để lấy được chỗ vũ khí kia…
<6br>
Không cần.
Lúc này, cửa phòng bị mở ra, Vân Tiên đẩy cửa bước vào.
Sau khi đám người Lưu Thế Doãn nghe Tưởng Vi Vi trở về thuật lại tình hình ở sòng bạc, ai nấy đều 8hết sức chấn động.
Tưởng Vi Vi kể lại toàn bộ chuyện bọn họ bị bại lộ hành tung, bao gồm cả việc Vân Tiên giết chết đám ngư3ời Murren.
Bé Vân Tiên, em vừa đi đâu thế? Sao bây giờ mớ5i về? Lúc nãy chị thấy chỉ có Tưởng Vi Vi trở về nên sợ… sợ là em xảy ra chuyện!
Sở Ninh thấy Vân Tiên trở về lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Vừa nãy Tưởng Vi Vi không nói rõ vì sao Vân Tiên không về cùng cô ta.
Hồng Phàm là người có suy nghĩ thấu đáo nhất trong đám người, đồng thời cậu ta cũng rất thích đọc sách, rất am hiểu về sản phẩm khoa học kỹ thuật, nhưng tính lại ít nói. Vì vậy, Sở Hướng Nam đã đặt một biệt danh cho cậu ta là
Hồng ngốc
.
Hồng Phàm oán giận lườm Sở Hướng Nam, giả vờ như không nghe thấy cách gọi của Sở Hướng Nam với mình, sau đó quay đầu nhìn về phía Vân Tiên.
Mấy tiếng kinh hô vang lên liên tiếp, mọi người kinh ngạc nhìn về phía Vân Tiên, vô cùng khiếp sợ.
Lão đại và nhân viên cấp cao của một bang phái đều chết cả rồi chứng tỏ bang phái này đã sụp đổ hoàn toàn.
Vân Tiên lặng lẽ nháy mắt với Sở Ninh, nhìn về phía mọi người, nói tiếp:
Chỗ vũ khí kia tôi đã tìm được rồi, giờ chúng ta có thể đi lấy.
Đám người Lưu Thế Doãn đương nhiên không biết Vân Tiên đã tiêu diệt toàn bộ nhóm người cấp cao của bang Phi Thiên, bao gồm cả lão đại.
Lão đại bang Phi Thiên chết rồi?
Chết cả rồi…?
Từ trước đến nay, phó đội trưởng Hồng Phàm luôn là người không lên tiếng cũng không nhịn được hỏi Vân Tiên một câu:
Bây giờ chúng ta trực tiếp qua lấy? Trên dưới bang Phi Thiên có cả mấy nghìn người, huống chi lão đại của bang đó cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, ngay cả cấp trên Cát Quân Kiến của chúng ta cũng không dễ dàng ra tay với bang Phi Thiên… Chúng ta trực tiếp qua lấy? Em chắc chắn là lấy được sao?
Này, Hồng ngốc, nếu Vân Tiên nói có thể tới lấy thì đương nhiên là có lý do!
Sở Hướng Nam đứng cạnh Hồng Phàm nói đỡ cho Vân Tiên, anh ta còn tiện tay dùng cùi chỏ huých Hồng Phàm một cái.
Vân Tiên nhắm mắt, lạnh lùng lên tiếng:
Lão đại Nick của bang Phi Thiên và mười tám nhân viên cấp cao đã bỏ mạng. Hiện giờ những người còn lại của bang Phi Thiên không đáng ngại, chỉ dựa vào chúng ta cũng có thể trực tiếp lấy số vũ khí kia về nước báo cáo kết quả.
Gì cơ?
Cho dù sau này sẽ có người đi lên thay thế nhưng đó cũng chỉ là sau này.
Ít nhất, bây giờ đối với bọn họ mà nói, việc lấy chỗ vũ khí kia tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Trời ạ, bọn họ vừa tới chấp hành nhiệm vụ, tính ra mới được nửa ngày.
Kết quả thì sao? Nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi!
Nhiệm vụ này ngay cả nhóm bộ đội đặc chủng cấp cao tự mình thi hành cũng rất khó khăn, bọn họ thì chưa đến một ngày đã hoàn thành?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.