Chương 278: Bé vân trúc à, kẹo này ăn ngon không
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 570 chữ
- 2022-02-06 11:06:58
Hứa Hách Triết cũng nhe răng cười rồi mới lên tiếng:
Hiếm khi em gái Vân Dịch mời anh đi ăn chung. Nếu anh không đi thì chẳng ph8ải không nể mặt em rồi sao, ha ha!
Triết, quyết định vậy nhé! Sáu giờ tối, chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ.
Vân Dịch híp m3ắt dặn dò, đồng thời còn nở nụ cười tươi sáng.
Ừ!
Hứa Hách Triết gật đầu.
Anh, chị!
Khi bé Vân Trúc nhìn thấy Vân Tiên và Vân Dịch, cậu nhóc không nhịn được mà lon ton chạy tới, vui vẻ vòng quanh trước mặt hai người.
Dạo này Tiểu Trúc đi học có ngoan ngoãn nghe lời thầy cô không?
Vân Tiên ngồi xuống, vừa giơ tay nựng gương mặt mềm mịn của Vân Trúc, vừa hỏi cậu bé.
Tiểu Trúc rất ngoan. Hôm nay cô giáo còn khen Tiểu Trúc nữa đó!
Bé Vân Trúc ưỡn ngực, thể hiện khí phách
đàn ông
của mình.
Bữa tiệc chào mừng này cũng không phải là nghi thức trang trọng gì, chỉ đơn giản là mời mọi người cùng ngồi lại ăn bữa cơm thân mật và trò chuyện tán gẫu.
Đợi sau khi Vân Tiên về nhà, Tần Y Nhu đã sửa soạn xong,
Bà còn thay cho bé Vân Trúc một bộ đồ mới, quần áo mới khiến gương mặt của Vân Trúc càng đẹp trai hơn.
Sau đó, hai anh em Vân Dịch tạm biệ9t Hứa Hách Triết và cùng nhau trở về nhà.
Thật ra, buổi tiệc chào mừng tối nay đã nằm trong dự tính của Tần Y Nhu từ lâu6, bà còn mời thêm Đổng Nguyễn và Tư Dịch đi chung.
Tất nhiên, bề ngoài là tiệc chào mừng tổ chức cho Vân Trúc nhưng đồng5 thời cũng để cảm ơn Đổng Nguyễn đã thu nhận và giúp đỡ nhà bà khi gia đình họ gặp khó khăn.
Tiếp đó, Vân Trúc như chợt nhớ ra điều gì, bàn tay nhỏ bé sờ soạng trong túi quần, cuối cùng, cậu lấy ra một thỏi Double Mint màu xanh.
Chị ơi, hôm nay anh Tư Dịch đến đón Tiểu Trúc, vì Tiểu Trúc được cô giáo khen nên anh Tư Dịch mua kẹo thổi bong bóng cho Tiểu Trúc này, ăn ngon lắm luôn. Tiểu Trúc còn chừa lại hai cái cho anh với chị đó!
Nói xong, Vân Trúc rút ra hai thanh kẹo cao su còn lại trong bao rồi nhét từng cái vào trong tay Vân Tiên và Vân Dịch.
Sau đó, cậu bé ngước gương mặt nhỏ hồng hào của mình lên nhìn hai người.
Nghe Vân Trúc gọi Tư Dịch là
anh Tư Dịch
, Vân Tiên không khỏi giật giật khóe môi. Nhưng khi Vân Tiên nhìn cậu nhóc đã bị Tư Dịch mua chuộc chỉ bằng một thỏi kẹo cao su, cô vẫn cười xòa. Trước ánh mắt mong chờ của Vân Trúc bé bỏng, cô mở giấy gói kẹo cao su ra rồi bỏ vào miệng nhai.
Vân Dịch cũng thế.
Chẳng qua, khi Vân Tiên bỏ kẹo cao su vào miệng nhai, cô lại nhìn thấy Tư Dịch đang mặc một bộ thường phục màu đen, xuất hiện ở đầu cầu thang.
Anh đút hai tay trong túi quần, gương mặt tuấn mỹ hiện lên chút biếng nhác. Theo từng bước chân đi, anh thong thả từ trên lầu bước xuống.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.