Chương 283: Gặp mặt trưởng lão, ngự long xuất hiện


Mấy ngày nay, chỉ cần cuối tuần không có bài tập thì cả ba sẽ đến công ty Tân Khải báo cáo với Trương Chí Phàm.

Gi8ờ đây bọn họ đều quyết tâm phải học hỏi Trương Chí Phàm, đồng thời cũng muốn xông pha thương trường, tạo cho mình một vùn3g trời riêng.
Nhà Lư Hạo Trạch nằm trong một thị trấn nhỏ.
Thị trấn này lại cách trấn Tân Giang rất xa, gần như một nơi ở đằng Đông, một nơi ở đằng Tây.

Chuyện này… Vừa rồi, bà nội tôi nói lung tung. Em, em đừng để bụng nhé.
Lư Hạo Trạch luống cuống tay chân, phân bua với Vân Tiên.

Không sao đâu!
Vân Tiên híp mắt cười.

Giờ tôi đang rảnh đây!
Vân Tiên mấp máy đôi môi đỏ mọng, cười đáp.
Vì vậy, Lư Hạo Trạch bèn dẫn Vân Tiên tới nhà mình để gặp trưởng lão của gia tộc.
Mà nhà Lư Hạo Trạch còn nằm trong tứ hợp viện.
Căn tứ hợp viện này không chỉ là nơi ở của gia đình Lư Hạo Trạch, mà còn có con cháu trực hệ cùng các chi của gia tộc hoặc cả nhóm trưởng lão của gia tộc cũng ở đây.

Ừ!
Trưởng lão Lư chỉ phất tay bảo anh ta im lặng, sau đó ông ấy đi quanh Vân Tiên hai vòng.
Ông lão nói với cô:
Cháu là đệ tử của người kia, chậc, không ngờ lão già ấy lại nhận đệ tử!

Nhà họ Lư là một gia tộc theo thuật cổ truyền, hiện nay, họ cũng được coi như một gia tộc lánh đời, đồng thời họ hàng đều ở chung với nhau, chưa từng tách riêng bao giờ.
Khi Vân Tiên và Lư Hạo Trạch bước tới cổng chính của căn tứ hợp viện, một bà lão đang ngồi trong sân hóng gió tức khắc hô lên:
Lư Hạo Trạch vội trả lời bà lão:
Bà nội đừng nói lung tung, đây là bạn con tên Vân Tiên, em ấy tới để gặp trưởng lão.


Ồ, thì ra là vậy! Bà già này còn tưởng thằng quỷ con nghĩ thông rồi chứ.
Bà lão lập tức hiểu ra, bà mỉm cười nhìn Lư Hạo Trạch dẫn Vân Tiên vào nhà.

Được, bọn mình đi trước đây!
Trương Thiệu Phong gật đầu với Vân Tiên rồi về trước với hai người T9rần Hinh Di và Lăng Dật Trần.
Vân Tiên quay đầu về phía Lư Hạo Trạch, cô híp mắt nhìn anh ta rồi nói:
Chúng ta t6ìm một nơi yên tĩnh nói chuyện đi.


Ha ha, Tiểu Trạch dẫn người tới nhanh thế?
Đúng lúc này, một giọng nói mạnh mẽ, hùng hậu truyền đến. Một ông lão khoảng sáu, bảy mươi tuổi bước vào cửa.

Trưởng lão!
Lư Hạo Trạch thấy ông ấy bèn chào một tiếng.
Anh ta không dám đối diện với ánh mắt của Vân Tiên mà cúi đầu, nói:
Trưởng lão của chúng tôi đã trở về, tôi đã báo với ông ấy là em đang tìm. Vì thế trưởng lão bảo tôi tới chuyển lời cho em, hỏi xem khi nào em có thời gian rảnh để gặp mặt.

Sau khi Lư Hạo Trạch nói xong, mặt anh ta đã đỏ rực như quả táo.
Sau đó, Vân Tiên và Lư Hạo Trạch tìm một chỗ yên tĩnh, hai người đứng đối diệ5n nhau.
Khi Lư Hạo Trạch bị Vân Tiên nhìn thẳng như vậy, mặt anh ta lại bắt đầu đỏ lên, thoạt trông rất giống một cậu em trai nhỏ đáng yêu.

Hôm nay Tiểu Trạch còn dẫn bạn nữ về nhà cơ đấy! Ghê thật nha! Đây không phải là bạn gái của Tiểu Trạch đấy chứ, trông con bé xinh quá!

Lời nói tùy tiện ồn ào của bà lão khiến gương mặt Lư Hạo Trạch nóng lên, vành tai đỏ bừng.
Vân Tiên theo Lư Hạo Trạch quay lại cửa trường học.
Từ cửa trường học lại ngồi xe bus số 11 đến trạm phía Đông, sau đó tiếp tục bắt xe bus xuống nông thôn. Chòng chành lắc lư khoảng nửa tiếng trên xe, hai người mới tới nhà Lư Hạo Trạch.
Vân Tiên vừa nghe giọng điệu của trưởng lão Lư là lập tức tin rằng ông ấy nhận ra ông lão đã dạy cô rất nhiều tài nghệ ở kiếp trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.