Chương 288: Bom hẹn giờ, mọi người đi trước
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 601 chữ
- 2022-02-06 11:07:11
Làm gì có chuyện bất chấp nguy hiểm chạy tới đây thông báo cho toàn bộ học sinh sơ tán.
Á! Cái gì? Gần đây có g8ài bom sao?
Có phải chúng ta sẽ chết không?
Vân Tiên ngước mắt nhìn Vân Dịch nói.
Vậy còn em?
Khi biết rõ bên công xưởng đó có gài bom hẹn giờ mà em gái mình vẫn chạy qua, đương nhiên Vân Dịch không thể khoanh tay đứng nhìn, bèn hét lên.
Khi Vân Tiên đang định lên tiếng, Trương Thiệu Phong đột ngột xen ngang:
Sư phụ, sao các cậu còn chưa đi thế? Chúng ta mau đi thôi!
Vào giờ phút nguy hiểm thế này, toàn bộ học sinh đều chăm chăm chạy trốn, ai cũng muốn chen chân đi trước.
Vân Tiên quay đầu thì thấy ba người Trương Thiệu Phong đang lo lắng nhìn mình.
Nếu bảo không cảm động là nói dối.
Trần Ngọc Băng sợ tới nỗi chân nặng như đeo chì. Nếu là trước đây gặp phải chuyện thế này, chắc chắn cô ta sẽ dính chặt lấy Vân Dịch.
Nhưng khi Trần Ngọc Băng vừa đưa mắt về hướng Vân Dịch, cô ta đã nhìn thấy Vân Tiên nhanh hơn mình một bước, đứng cạnh bên anh rồi.
Vân Tiên không vội đi. Ngược lại, cô lao tới chỗ Vân Dịch, nói với anh:
Anh à, anh đi trước đi.
Hu hu hu, mình không muốn chết, mau chạy thôi!
3…
Thầy giáo vừa nói xong, toàn bộ học sinh tại hiện trường đều vô cùng kích động. Khuôn mặt tất cả mọi người chỉ9 lộ ra một biểu cảm.
Sợ hãi, kinh hoàng, hoảng hốt.
Trong lúc nhất thời, hội trường náo loạn tới cực đ6iểm. Toàn bộ mọi người đều ùa tới lối ra.
Các em học sinh! Đừng kích động! Đừng hoảng loạn! Lần lượt từng ngườ5i một ra ngoài!
Xảy ra tình huống đột ngột như vậy nhưng vẫn có giáo viên đứng dậy cố gắng tỏ ra bình tĩnh chỉ đạo hội trường.
Mặc dù hội diễn văn nghệ Tết Dương lịch vẫn chưa kết thúc, nhưng trong tình hình nguy cấp đe dọa tới tính mạng thế này thì ai còn tâm trạng để ý tới những thứ đó nữa?
Tuy có giáo viên hỗ trợ sơ tán nhưng tại đây vẫn có những người do sợ quá mà không nhấc nổi chân lên.
Ví dụ như Trần Ngọc Băng vừa mới quay lại kia.
Dứt lời, Vân Tiên nhanh chóng quay người đi về phía công xưởng bị gài bom hẹn giờ.
Vân Dịch nhíu chặt mày, anh túm lấy tay em gái, chất vấn:
Tiểu Tiên, em định làm gì?
Anh cứ mặc em, mau đi trước đi! Thời gian dẫn nổ của quả bom hẹn giờ đó chỉ có mười phút. Nếu sau mười phút mà không gỡ được, chỗ này chắc chắn sẽ bị san phẳng.
Ít nhất vào khoảnh khắc nguy hiểm thế này, ba người Trương Thiệu Phong, Trần Hinh Di và Lăng Dật Trần vẫn không vội tháo chạy cùng mọi người mà quay lại gọi cô đi cùng.
Các cậu đi trước đi!
Vân Tiên nói lại một lần nữa.
Cô không đi, bởi vì Cát Quân Kiến đã gửi tin nhắn tới điện thoại của toàn bộ thành viên đội đặc chủng, thông báo về quả bom hẹn giờ được gài ở công xưởng.
Thời gian dẫn nổ của quả bom chỉ còn mười phút.
Mà quả bom được đặt ở công xưởng lại chính là AK4, loại bom mới do đoàn lính đánh thuê Cổ Sát của cô sản xuất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.