Chương 302: Vô ý nghe lén, gạo nấu thành cơm


Vân Tiên đẩy Tư Dịch ra, vì Tần Y Nhu đang nấu ăn dưới nhà nên cô không muốn tạo ra động tĩnh gì. Cuối cùng cô đành vùi mình 8vào cơ thể anh.

Cũng may cô không ghét mùi hương trên cơ thể anh. Đó là một cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp mang theo chút3 ngọt ngào như đường mật.

Tư Dịch ôm cơ thể bé nhỏ của Vân Tiên vào lòng, cũng không hỏi gì thêm.
Lúc này đ9ối với anh, chẳng có chuyện gì quan trọng bằng cô.
Cho tới khi Tần Y Nhu nấu ăn xong, Tư Dịch mới buông Vân Tiên ra6.
Trong bữa cơm tối, Tư Dịch luôn ngồi sát bên cạnh cô.
Sau khi chạy qua một công viên và tới một cái chòi, Vân Tiên bèn ngồi xuống nghỉ ngơi giây lát.
Tư Dịch sợ cô khát nước, lập tức chạy tới một cửa tiệm nhỏ gần đó mua cho cô một chai nước khoáng.
Hai người ngồi trong chòi nhỏ dùng để nghỉ mát mùa hè.
Ngay cả khi Vân Tiên cố ý gắp vài miếng thịt mỡ mà anh vẫn ăn hết, không hề có ý ghét bỏ.
Điều này khiến Vân Tiên cảm thấy bất lực.
Sáng sớm thứ Bảy.
Bởi vì hôm nay là cuối tuần, vừa hay Vân Dịch cũng về nhà. Sáng sớm, Vân Tiên cột tóc đuôi ngựa, tràn đầy tinh thần.
Hôm nay Vân Dịch cũng dậy sớm, bình thường anh phải ngủ tới chín giờ mới dậy.
Vậy mà hôm nay chưa đến năm giờ, anh đã tỉnh giấc.
Khi trời còn chưa sáng, Vân Tiên đã thức dậy.
Tư Dịch đã đứng trước cửa đợi cô từ lâu.
Những ngày này, khi Vân Tiên ra ngoài chạy bộ buổi sớm đều có Tư Dịch theo cùng. Hôm nay cũng không ngoại lệ.

A Dịch ăn nhiều một chút! Cá tươi lắm! Cô mới mua 5ở chợ về đấy! Ăn nhiều chút đi!
Tần Y Nhu còn gắp thức ăn cho Tư Dịch.
Cuối cùng, bà không với được tới chỗ Tư Dịch và Vân Tiên nên bảo cô gắp giúp anh.
Vân Tiên hơi đỏ mặt. Mỗi thứ cô gắp, anh đều ăn hết không chút do dự.
Lúc này, Vân Tiên vẫn đang buộc dây giày dưới lầu. Còn Tư Dịch đang đứng bên cạnh, nhìn cô chằm chằm.

Anh, hôm nay dậy sớm vậy, anh đi đâu đấy?
Vân Tiên cảm thấy kỳ lạ bèn lên tiếng hỏi anh trai.

Hôm nay bọn anh đi họp lớp.
Vân Dịch đi một đôi giày màu trắng sạch sẽ, dáng người cao ráo bước ra ngoài cửa, Sau đó anh quay người lại tạm biệt Vân Tiên và Tư Dịch rồi đi trước.
Vân Tiên nheo mắt. Sau khi cột xong dây giày, cô đứng dậy vươn vai giãn cơ rồi bắt đầu chạy bộ.
Tư Dịch luôn chạy theo cô.
Sáng sớm chẳng mấy ai dậy tập thể dục. Phần lớn đều là người cao tuổi, còn những thanh niên như Vân Tiên, Tư Dịch dậy từ sớm rèn luyện thân thể thế này rất hiếm.
Phía sau chòi trồng mấy cây đại thụ, sau cây đại thụ có xây một nhà vệ sinh công cộng thấp bé.

Mà lúc này, có vài cô gái đang đứng trước căn nhà vệ sinh đó.

Bọn họ nói chuyện rất khẽ nhưng ở phía bên này, Vân Tiên vẫn nghe thấy.

Thực ra Vân Tiên không có hứng nghe nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ.

Có điều sau một hồi trò chuyện say sưa, họ đột nhiên nhắc tới cái tên khiến Vân Tiên chú ý.


Này, các cậu có biết không? Trần Ngọc Băng của lớp 3 tối nay định chơi lớn đấy!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.