Chương 329: Luyện độ dẻo dai, dạ tiệc hóa trang


Vân Dịch biết Trương Thiệu Phong đùa với mình, chỉ mỉm cười, tiếp tục tập ném đũa.

Việc ném đũa này nói thì có vẻ dễ, nhưng nếu đặt chai 8bia cách xa mấy chục mét thì có chút khó khăn.

Qua đây!
Trương Thiệu Phong đang cười đùa với Vân Dịch thì Vân Tiên phất tay ý bảo Trươ3ng Thiệu Phong đi tới đó.

Ồ? Sư phụ làm gì vậy?
Trương Thiệu Phong cất tiếng hỏi, nhưng vẫn vội vàng chạy tới.
Sau đó, cậu ta lắc lắc cánh tay, dùng ánh mắt tò mò hỏi Vân Tiên:
Sư phụ, vừa rồi sư phụ làm gì vậy?

Vân Dịch cũng cảm thấy tò mò, nhìn em gái mình với vẻ nghi hoặc.
Lúc này, Vân Tiên đã buông Trương Thiệu Phong ra.
Trương Thiệu Phong nằm sấp dưới đất, cả người mềm nhũn.

Thế có muốn thử lần nữa không?
Vân Tiên nhếch môi hỏi.

No no no! Không! Không được đâu sư phụ…
Trương Thiệu Phong cứ căng thẳng là dùng cả tiếng Anh.

Bây giờ đầu khớp xương của mọi người rất cứng, trong thời gian ngắn không có cách nào trở nên mềm dẻo, cho nên tôi vừa kéo giãn độ dẻo dai cho cậu, về sau mọi người có thể tự học mà làm.
Lúc này Vân Tiên mới giải thích.
Sau đó cô dừng lại một chút rồi nói tiếp:
Độ dẻo dai rất quan trọng, nếu không có độ dẻo dai thì cách luyện tập của hai người cũng chẳng khác gì người bình thường.


Đứng lên đi, vẫn chưa chết được!
Vân Tiên duỗi tay vỗ vào người Trương Thiệu Phong đang nằm dài ra đất với dáng vẻ
tôi sắp chết
kia một cái.
Trương Thiệu Phong có chút lo lắng, cử động chỗ vừa bị Vân Tiên đánh, xương cổ tay và xương cổ chân đau đến mức suýt nữa cậu ta không thở được.
Trương Thiệu Phong lớn tiếng kêu la, trong nháy mắt, cả người mồ hôi đầm đìa.

Tiểu Tiên, em làm gì vậy?
Thấy Vân Tiên đột nhiên ra tay đánh vào xương của Trương Thiệu Phong như đánh kẻ xấu, Vân Dịch vội vã bỏ chiếc đũa lại, chạy sang.
Vừa nghe thấy đây là chiêu mới sau chiêu ném đũa mà mình luyện tập đã lâu, Trương Thiệu Phong lập tức phấn chấn hẳn lên. Cậu ta vội vã tiến đến trước mặt Vân Tiên:
Sư phụ, sư phụ, mau dạy tôi đi…

Đợi Vân Tiên dạy Trương Thiệu Phong và Vân Dịch xong cũng đã tới sáu, bảy giờ sáng.
Vân Tiên không đợi Trương Thiệu Phong dứt lời, đột nhiên duỗi tay nắm lấy cùi chỏ củ5a Trương Thiệu Phong, sau đó kéo cả người Trương Thiệu Phong qua, đánh vào xương cậu ta, phát ra tiếng kêu
răng rắc
.

Á! Đau quá! Đau quá sư phụ ơi…

Vân Tiên mỉm cư9ời, nhìn Trương Thiệu Phong đang lật đật chạy tới, nói:
Duỗi tay ra.

Trương Thiệu Phong hoàn toàn không hiểu, cậu ta sờ đầu, nghi ngờ 6duỗi tay ra, miệng vẫn lẩm bẩm:
Sư phụ làm gì đó?


Ơ, sao không đau?
Trương Thiệu Phong lắc tay, giậm chân, ngạc nhiên lên tiếng.
Dường như cảm giác đau đớn toát mồ hôi vừa nãy chỉ là một ảo giác.
Sáng sớm, Trương Thiệu Phong còn có việc, cậu ta vẫy tay tạm biệt Vân Tiên, trước khi đi còn hỏi cô:
Sư phụ, sư phụ, mấy ngày nữa công ty ba tôi có tổ chức dạ tiệc hóa trang, đến lúc đó sư phụ nhất định phải tới tham gia đấy. Hinh Di cũng đến, lúc ấy tôi sẽ thông báo lại cho sư phụ.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.