Chương 341: Thật sự không đánh lại được, hơi thở thoi thóp
-
Đặc Công Vườn Trường
- Mạt Yên
- 749 chữ
- 2022-02-06 11:08:32
Thế là có người trực tiếp đứng dậy khỏi ghế, rống về phía Vân Tiên không cần biết lý lẽ:
Bé gái kia, cô làm vậy là đánh lén! Không được tính8! Nếu Đằng Xà dùng bản lĩnh thực chắc chỉ vài giây vài phút là đã khiến cô cút về nhà uống sữa rồi!
Một số người cũng bắt đầu đứng 3dậy, nói giúp cho Đằng Xà, hơn nữa còn tố cáo Vân Tiên:
Đúng đó! Tuổi còn trẻ mà lại đánh lén như thế! Có thể diện không vậy! Cút đi! Cút đ9i!
Người khác có thể nghĩ cú đạp vừa rồi của Vân Tiên là đánh lén, nhưng chỉ có bản thân anh ta hiểu rõ. Đó trông giống như đánh lén bình thường không có gì lạ, nhưng vừa rồi ngay cả khi anh ta không bị đánh lén mà giao chiến chính diện với Vân Tiên, kết cục của anh ta vẫn sẽ như vậy… bị đạp một cước bay xa!
Đằng Xà là quán quân cuộc đấu võ bao năm nay, có thể nói chỉ cần anh ta nhận thua, sau đó Vân Tiên có đánh với người khác cũng sẽ thắng chắc!
Nhưng sự thật chứng minh, nếu cô không ra tay trước thì với tính cách của Đằng Xà có lẽ anh ta sẽ rời đi.
Đằng Xà ngã dưới đất nhìn Vân Tiên, đã thu lại ánh mắt xem thường cô lúc nãy.
Trong chốc lát, những người mắng chửi Vân Tiên ngày càng nhiều.
Từ lúc Vân Tiên ra tay, Long Du Thành ngồi bên dưới đã t6hấy có gì đó không ổn.
Đằng Xà nghe Long Du Thành nói vậy cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Nếu anh ta có thể thắng, thì nhận thua làm gì chứ?
Vân Tiên bị mọi người chửi rủa vẫn đứng đó không hề có chút động tĩnh nào. Cô nheo mắt nhìn Đằng Xà đang ngã 5trên mặt đất, đột nhiên giơ ngón út ra ngoắc ngoắc, trong mắt mang theo tia sáng sáng rực:
Nếu anh không phục, bây giờ có thể đường đường chính chính đánh với tôi một trận.
Vân Tiên vốn không định dựa vào đánh lén để giành chiến thắng.
Dù sao một đạp vừa rồi của Vân Tiên không phải là giả!
Mọi người đã không dám khinh thường Vân Tiên nữa, cũng biết Vân Tiên dám lên sàn đấu tất nhiên là có bản lĩnh.
Long Du Thành gần như là người đầu tiên đứng lên, đập bàn, dùng thân phận đại ca của bang Thanh Hổ ra lệnh cho Đằng Xà:
Còn chưa đấu mà đã nhận thua, người của bang Thanh Hổ chúng ta sao có thể hèn nhát thế được!
Long Du Thành sợ Đằng Xà nhận thua rồi, Vân Tiên sẽ thực sự lọt vào top mười, hắn ta đang đợi Vân Tiên thua để thực hiện lời hứa của cô nữa mà!
Trước ánh mắt của tất cả mọi người, anh ta nói với Vân Tiên:
Tôi nhận thua.
Đằng Xà là một người thông minh, anh ta có thể ngồi lên vị trí lão nhị của bang Thanh Hổ, đồng thời có thể làm thủ hạ của Long Du Thành lâu như vậy chung quy cũng phải có chút bản lĩnh.
Nhưng việc nhận thua của Đằng Xà lại khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Việc Đằng Xà nhận thua, Long Du Thành là người có sắc mặt khó coi nhất.
Cú đạp vừa nãy của Vân Tiên không dùng lực quá mạnh, dù vậy cũng đủ khiến Đằng Xà đau đớn một hồi, nhưng không hề bị thương đến xương cốt.
Đằng Xà phủi bụi đất, trở mình đứng dậy. Anh ta cau mày nhìn Vân Tiên hai giây, không lâu sau, sắc mặt sa sầm.
Nhưng Đằng Xà biết rõ mình không đánh lại đối phương, anh ta cũng không phải kẻ ngu ngốc đến mức nôn nóng đi chịu chết.
Đại ca, không phải tôi hèn nhát, mà tôi thật sự không đánh lại được cô ta. Có thể mọi người thấy cú đạp vừa rồi không có gì lạ, nhưng cách cô ta ra tay giống hệt như nữ đặc công của tổ chức ngầm quốc tế kia, không, thậm chí còn hơn một bậc!
Lúc trước, khi tôi giết nữ đặc công của tổ chức ngầm quốc tế đó, bản thân cũng đầy rẫy thương tích, chỉ còn thở thoi thóp, suýt thì mất mạng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.