Chương 357: Anh tư dịch, cú vả mặt đau điếng


Nhưng khi nghe mẹ Vương Bá nhắc đến tên công ty mình, Vân Tiên vẫn cảm thấy buồn cười.

Bây giờ người ta lại dùng 8xe mua từ công ty của mình để khoe khoang với mình sao?
Vừa nghe thấy âm thanh này, mẹ Vương Bá cùng một nhóm người đi đường lập tức quay đầu lại nhìn. Thậm chí bà ta còn muốn lợi dụng chiếc xe thể thao đột nhiên xuất hiện này để khoác lác thêm vài câu với Vân Tiên, để cô càng không thể phản bác thêm và cảm thấy xấu hổ.
Bấy giờ, Vân Tiên cũng nhìn sang chiếc xe thể thao đột nhiên xuất hiện. Sau đó cô thoáng sửng sốt, hai mắt híp lại.
Chiếc xe thể thao này chạy rất nhanh, đợi mọi người phản ứng lại, nó đã dừng trên đường lớn cạnh sườn dốc nơi mọi người đang đứng.
Vào những năm 1998, khi xe con còn được xem như một đồ vật quý hiếm xa xỉ, xe thể thao càng không cần phải nhắc đến.

Ôi, chưa từng thấy phải không, đây chính là xe thể thao đấy! Mày có biết xe thể thao là xe gì hay không...
Mẹ Vương Bá chỉ vào chiếc xe thể thao đột nhiên xuất hiện để khoe khoang vốn kiến thức phong phú của mình.
Bé Vân Trúc đột nhiên buông tay Vân Tiên ra, cậu bé hưng phấn chạy về phía người thanh niên vừa bước xuống từ chiếc xe Lamborghini, cất tiếng gọi:
Anh Tư Dịch...


À!
Vân Tiên nhịn cười. Lần đầu tiên cô có hứng thú muố3n biết, nếu mẹ Vương Bá biết xe của nhà mình được mua từ công ty của cô thì bà ta sẽ có vẻ mặt thế nào?

Mày từn9g nghe nói tới công ty Tân Khải chưa? Đây là của công ty Tân Khải, xe nhà tao mua từ đó đấy! Hừ, cũng phải thôi, mấy đứa6 nghèo rớt mồng tơi như chúng mày làm sao có được cơ hội nhìn thấy những thứ này.
Mẹ Vương Bá mỉa mai bằng giọng điệu ẽ5o ợt, bà ta hơi nghiêng đầu, liếc mắt khinh thường nhìn Vân Tiên.
Trong đầu mẹ Vương Bá chợt nhớ tới sự việc xảy ra trong phòng giám sát, Vân Tiên hại bà ta mất hết thể diện. Mẹ Vương Bá nhìn Vân Tiên chằm chằm, tiếp tục công kích cô theo cách bản thân thấy hả hê nhất.

Ô, xem kìa, em trai mày còn không biết công ty Tân Khải là cái gì nữa à? Có phải mày cũng không biết hay không? Ha ha, chỉ vậy thôi đã đủ biết loại khố rách áo ôm như chúng mày không bằng bọn tao rồi! Đồ nông cạn!

Mẹ Vương Bá như thể tóm được cơ hội tốt để sỉ nhục Vân Tiên, bà ta vừa mở miệng ra đã hét toáng lên, cứ như thể sợ người qua đường không biết bên này đang xảy ra chuyện gì vậy.
Ngay lúc mẹ Vương Bá vừa nói xong mấy từ
đồ nông cạn
, trên đường bỗng nhiên truyền tới âm thanh xe thắng gấp.

Brừ... kít...

Tiếng động cơ của xe thể thao rất vang, từ chỗ rất xa vẫn có thể nghe được.

Chị ơi, công ty Tân Khải là gì ạ? Có thể ăn được không?
Vân Trúc không hổ là trẻ con. Cậu bé ngẩng đầu, khẽ lắc lư, trong miệng vẫn đang ngậm kẹo mút.
Vừa nghe được câu hỏi của Vân Trúc, mẹ Vương Bá lại càng xác định hai chị em nhà này là những đứa trẻ được sinh ra trong gia đình nghèo túng.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.