Chương 370: Tống tiễn về quê. nam hay nữ


Dù sao bọn họ cũng đến từ vùng thôn quê nghèo khó tới đây, gia đình của cô gái nhặt chiếc áo lông của Vân Tiên lên quanh năm suốt thá8ng ăn không no, mặc không ấm. Cô ta thấy Vân Tiên không cần đến chiếc áo khoác ấy nữa, bèn nhặt lên mang theo mình.

Một chiế3c áo tốt như vậy lại không cần nữa thì thật lãng phí!

Sau khi Tống Sam Sam được cởi trói chỉ một lòng một dạ muốn trả thù Vâ9n Tiên, cho nên không hề chú ý, cứ chăm chăm đưa đám người của mình đi tới gây sự.

Chú...
Thấy Trương Kỳ Thiện đột nhiên nghiêm nghị, Tống Sam Sam trở nên hoảng hốt.
Thế nhưng khi Tống Sam Sam vừa định mở lời, đã bị Trương Kỳ Thiện cắt lời không thương tiếc:
Được rồi, mấy đứa ở đây chơi cũng lâu rồi, ba mẹ mấy đứa chắc lo lắm.

Ý nghĩa của câu nói này chính là Trương Kỳ Thiện muốn tiễn chân đám người Tống Sam Sam về quê.
Nhất là lúc mới gặp Vân Tiên, Trương Kỳ Thiện đã nhìn thấy cô mặc chiếc áo đấy.
Kết quả, bây giờ chiếc áo khoác lông lại chạy đến nằm gọn ghẽ trong tay người đi theo Tống Sam Sam, việc này có nghĩa là gì?

Chú, cháu...
Tống Sam Sam muốn lên tiếng giải thích.
Ngay tức khắc, mặt mũi Tống Sam Sam tối sầm lại. Cô ta càng thêm căm hận nhóm Vân Tiên.
Ngay khi đám người Tống Sam Sam đang sợ hãi sa sầm mặt mày, một người đàn ông trung niên chạy nhanh đến chỗ Trương Kỳ Thiện hỏi:
Tổng giám đốc Trương, Chủ tịch công ty Tân Khải đã tới chưa?

Trương Kỳ Thiện ngẩn người một lúc mới chợt nhớ ra chuyện hôm nay Chủ tịch của công ty Tân Khải cũng tới.
Sau nhiều lần bị gạt, Trương Kỳ Thiện vô cùng căm ghét loại người như thế.
Hận, rất hận.
Lúc mới đầu, đám người Tống Sam Sam tạo cho Trương Kỳ Thiện một cảm giác rằng bọn họ là những đứa trẻ ngoan, không biết làm mấy chuyện xấu xa.
Hơn nữa họ đều là bà con họ hàng từ xa tới chơi, đương nhiên ông phải đối đãi thật tốt.
Nhưng sau chuyện vừa rồi Trương Kỳ Thiện mới biết bộ mặt thật của Tống Sam Sam. Ông ấy cũng không hề vạch trần cô ta, nhưng khuôn mặt có chút khó chịu bức bối của ông ấy đã chứng minh một điều: Ông ấy không muốn nhìn thấy đám người Tống Sam Sam nữa.
Còn chưa nói đến việc Trương Thiệu Phong là con trai của ông ta, người làm ba đương nhiên phải đứng về phía con mình rồi.
Nhưng lập tức bị Trương Kỳ Thiện ngắt lời:
Được rồi, không cần nói gì nữa, ngày mai chú sẽ tiễn mấy đứa về quê.

Đừng trách Trương Kỳ Thiện thay đổi thái độ nhanh.
Thật ra, người sớm lập nghiệp tại thành phố Long Môn như Trương Kỳ Thiện đã gặp vô số loại người có tâm cơ, ngoài một đằng, trong một nẻo.
Thật không ngờ rằng, sơ suất này lại trở 6thành chứng cớ vạch trần cô ta.

Tôi... tôi...
Tống Sam Sam chỉ lặp đi lặp lại một chữ, đến mở miệng nói một câu cũng không5 nổi.
Mặc dù Trương Kỳ Thiện cũng xuất thân từ nông dân thôn quê, nhưng đã bao nhiêu năm lăn lộn thương trường, lẽ nào còn không nhìn ra sự lừa lọc của cô ta?
Sau đó ông ấy lắc đầu:
Vẫn chưa.


Thực chất, Trương Kỳ Thiện cũng không biết ai là Chủ tịch của công ty Tân Khải.

Có thể thấy vị lãnh đạo trung niên đột nhiên chạy đến hỏi chuyện là người có việc cần xin sự giúp đỡ của Chủ tịch công ty Tân Khải. Khi nghe thấy câu trả lời của Trương Kỳ Thiện, đôi mắt ông ta trở nên ảm đạm.


Chú, công ty Tân Khải có phải là công ty gần đây rất nổi tiếng đó không?
Tống Sam Sam bỗng dưng vực dậy tinh thần, ngước đầu nhìn Trương Kỳ Thiện hỏi.

Tuy vừa rồi Trương Kỳ Thiện không thích sự mưu mô của Tống Sam Sam nhưng ông ấy cũng không thể ngó lơ cô ta, đành gật đầu đáp lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.