Chương 383: Đi trước một bước. thung lũng thiên địa



Tôi cũng thế.



Tôi cũng vậy...


...
Vân Tiên bất ngờ vì mấy người Lưu Thế Doãn lại tin tưởng cô đến thế, cô chỉ khẽ mỉm cười rồi nhìn bọn họ, không nói một lời.
Nhưng nghìn vạn lời nói đều gói gọn trong đấy.
Dư Phong Thành vừa rời đi, hai tiểu đội của bọn họ cũng giải tán.
Có một điều chắc chắn rằng, Dư Phong Thành đã thuyết phục được tiểu đội Phi Long.
Tình cảnh hiện tại là tiểu đội Bá Đầu đã hợp tác với tiểu đội Phi Long.
Từ chối lời mời hợp tác của Dư Phong Thành, đến tối, ba người Vân Tiên, Sở Ninh và Tưởng Vy Vy đi tới phòng của Lưu Thế Doãn để cả nhóm bắt đầu bàn bạc kế hoạch.
Hắn ta hậm hực nuốt nước bọt, rồi nhìn mấy người Vân Tiên, cuối cùng thốt ra một câu:
Các cô cậu được lắm. Tôi thấ6y các cô cậu là người mới cho nên mới chân thành mong hợp tác cùng các người. Nếu như các cô cậu đã từ chối, vậy thì thôi! C5ác bạn trẻ, đúng là tuổi trẻ bồng bột. Hừ, tự thu xếp ổn thỏa đi!
Dư Phong Thành vừa dứt lời, bèn vung tay, thở hắt ra rồi bỏ đi.
Nhưng đến thời điểm này, Dư Phong Thành vẫn tin chắc cách mà mình đề ra mới là đúng đắn.
Đồng thời, Dư Phong Thành dự định chống mắt lên xem, mấy người Vân Tiên sẽ có bộ dạng thảm hại như thế nào vì lựa chọn của ngày hôm nay!
Trùng hợp thay, trong quá trình lên kế hoạch, Vân Tiên nhận được một đoạn tin nhắn từ Cát Quân Kiến.
Tin nhắn vô cùng đơn giản, nhưng nó lại là một đoạn tin nhắn rất hữu dụng, bởi vì ở đó có tiết lộ manh mối: Tên Siêu đạo chích đánh cắp đồ cổ xuất hiện lần cuối ở thung lũng Thiên Địa của thành phố F thuộc nước A.
Thung lũng Thiên Địa là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng của nước A. Trong thung lũng kéo dài hàng chục cây số, ngoài những rặng đá khổng lồ sừng sững ra, đến một cọng cỏ cũng không có.
Sau đó, giọng nói của năm người khác cũng chẳng ngần ngại mà cấ8t lên, nhưng tất cả đều có một lựa chọn giống nhau.
Đến lúc này, ngay cả người thường đối đầu với Vân Tiên là Tưởng 3Vy Vy cũng quả quyết lên tiếng chọn đi theo cô.

Cô? Các người?
Dư Phong Thành tức giận đến nỗi hai tay run cả lên.9

Từ đây đến thung lũng Thiên Địa của thành phố F phải mất hai giờ đồng hồ, sáng sớm mai chúng ta lên đường. Còn bây giờ, mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức, ngủ từ giờ tới bốn giờ sáng mai rồi dậy.
Vân Tiên đứng dậy, nhìn mọi người rồi lên tiếng nhắc nhở.

Bốn giờ, ôi trời ơi!
Sở Hướng Nam thốt lên một câu.

Được rồi, cứ làm theo lời Vân Tiên đi!
Lưu Thế Doãn cũng đứng dậy nói.
Vả lại, địa hình trong thung lũng vô cùng quanh co hiểm trở, uốn lượn dốc đứng.

Tổ sư, gã Siêu đạo chích kia đánh cắp đồ cổ đến nơi đó làm cái gì?
Đọc xong tin nhắn, Sở Hướng Nam không nhịn được, thấp giọng chửi thề một câu.

Chắc là rảnh rỗi không có việc gì làm. Ha ha.
Sở Ninh tiếp lời rồi bật cười.

Ok, đi ngủ, đi ngủ!
Sở Hướng Nam vung tay, cả người nhào trên giường.

Ba người Vân Tiên cũng quay lại phòng của mình.

Vân Tiên muốn ngủ lúc nào cũng được, Tưởng Vy Vy cũng có thể điều chỉnh thời gian ngủ của mình, còn Sở Ninh phải lăn lộn một lúc lâu mới có thể chợp mắt.

Sáng sớm hôm sau, khi sắc trời vẫn tối đen như mực, đưa tay ra không nhìn rõ năm ngón tay, Sở Ninh bị Vân Tiên thẳng tay dựng dậy.

Ngoại trừ Vân Tiên, những người khác vẫn còn có chút ngái ngủ, nhưng nhờ có Vân Tiên dẫn đội, mọi người đều nhanh chóng đi tới trạm xe gần đó, bắt chuyến xe sớm nhất đi đến thành phố F.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.