Chương 405: Bì thư da trâu, trở lại trấn tân giang


Đồng hương lập tức kể cho Tần Y Nhu nghe, cô bé đáng thương vô tội bị liên lụy ấy tên là Lữ Phi Yến.

Lữ Phi Yến!
Tần Y Nhu vừ8a nghe thấy cái tên này chợt sững người trong giây lát.
Lữ Phi Yến không phải cô bé bạn thân của con gái bà khi còn ở trấn Tân Giang3 đấy sao.
Tuy sau này, Vân Tiên từng về trấn Tân Giang một lần thăm Lữ Phi Yến, nhưng cô ở lại không lâu.
Bóng dáng Lữ Phi Yến vẫn luôn vương vấn trong tâm trí cô.
Lữ Phi Yến là người bạn đầu tiên sau khi Vân Tiên sống lại, là người rất có ý nghĩa với cô.

Tiểu Tiên! Tiểu Tiên… Tiểu Tiên, con đang nghĩ gì thế? Con có nghe lời mẹ nói không?
Tần Y Nhu giơ tay quơ vài cái trước mắt Vân Tiên, cho rằng Vân Tiên bị xây xẩm bởi tin tức bà nói nên vội mở miệng hỏi.
Tần Y Nhu vừa nghe thấy là tâm trạng trở nên sốt sắng.
Một đứa bé ngoan như thế sao lại gặp phải chuyện đau khổ nhường này.
Lại nghĩ tới quan hệ giữa con gái mình và Lữ Phi Yến, sau khi5 về nhà, Tần Y Nhu vẫn mặt ủ mày chau.
Vân Tiên hỏi nên bà cũng kể ra.
Có thể là vì Tần Y Nhu biết mình không thể giúp được gì trong chuyện này, vì bà không phải người có quyền cao chức trọng, chỉ đành lắc đầu, thở dài.
Và cả khi gặp phải rắn hổ mang trong công viên, cô gái ngốc kia sốt ruột tới mức hành động cuối cùng là chắn đòn tấn công của rắn hổ mang cho cô.
Sau đó nữa, hai người còn hứa hẹn phải thi đậu vào cùng một trường cấp ba.
Gia đình Lữ Phi Yến gặp chuyện lớn như vậy, tất nhiên Vân Tiên phải về một chuyến.
Cô ấy là người bạn mà Vân Tiên thừa nhận, điều này mãi mãi không thay đổi.

Con… Không sao, mẹ vừa nói gì vậy ạ?
Vân Tiên hoàn hồn, cô mở to mắt nhìn Tần Y Nhu.

Tiểu Tiên, ngày mai con về quê một chuyến, thăm cô bé Lữ Phi Yến một lần đi. Với lại, đây là hai nghìn tệ, con đưa cho con bé, mẹ không có tài cán gì, chỉ có thể giúp con bé chút việc nhỏ này thôi…
Tần Y Nhu lấy ra một cái bì thư bằng da trâu không biết có được từ đâu nhét vào tay Vân Tiên.
Huống chi, Lữ Phi Yến còn thường xuyên tới nhà tìm Vân Tiên, bà cũng từng gặp Lữ Phi Yến rất nhiều lần.
Đặc biệt l9à Lữ Phi Yến còn vô cùng lễ phép khi gặp bà, là một cô bé ngoan ngoãn.
Hai nghìn tệ này là tất cả tiền lương của Tần Y Nhu để dành từ khi bà bắt đầu đi làm, trừ chút tiền sinh hoạt phí ít ỏi phải chi, Tần Y Nhu gần như đều để dành số tiền còn lại, cất vào trong bì thư da trâu.
Đây là một phần tấm lòng của Tần Y Nhu, Vân Tiên gật đầu, nhận lấy bì thư da trâu từ tay Tần Y Nhu.
Vân Tiên vừa nghe Tần Y Nhu kể thì mí mắt giật giật.
Trong đầu Vân Tiên nhớ lại cảnh khi mình vừa sống lại, Lữ Phi Yến đứng ra cãi lại giáo viên, yêu cầu lấy lại công bằng cho cô.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Đặc Công Vườn Trường.